Chương 17:

"Vậy cậu nghỉ ngơi một đoạn thời gian?" Tần Tinh hỏi.

"Ừ, nghỉ ngơi một thời gian ngắn, chờ tôi ổn lại đi tìm việc làm, " Ngụy Hiểu Song nói, thấy Tần Tinh đang bóc thịt sầu riêng, lập tức nói, "Tôi đợi chút nữa ghi âm thêm vài câu, cậu ăn của cậu, không cần phải để ý đến tôi."

"Được." Tần Tinh gật đầu, chủ động đưa một nửa còn lại cho cô ấy, để cho cô ấy tự mình động thủ.

Đợi đến khi Ngụy Hiểu Song quay video nói chuyện, cô ngồi ở một bên, thỏa mãn ăn sầu riêng.

Giữa trưa tùy tiện ăn một chút, lại đi hơn hai giờ, trong bụng cô lại cảm thấy bụng đói kêu vang, lúc này ăn cả một múi sầu riêng lớn, tâm tình trong nháy mắt được trấn an.

"Trời ạ, sầu riêng ngon quá, đây không chỉ là sầu riêng báo ân, còn là ân tình to lớn, tôi chưa từng được ăn sầu riêng ngon như vậy, không lừa các bạn, thật sự, tôi biết hiện tại khu bình luận sẽ hiện lên "không tin", vậy... He he, các bạn cũng không ăn được."

"Tôi nói với các bạn..."

...

Năm phút sau, Ngụy Hiểu Song cuối cùng cũng ghi xong nội dung.

Tần Tinh nhịn không được nói: "Làm vlog cũng rất vất vả."

"Cái này thì tốt, phiền là cậu phát ra ngoài căn bản không biết mình có được hay không, hiện tại giới truyền thông cạnh tranh rất kịch liệt, nói thật, đến bây giờ tôi cũng chưa kiếm được bao nhiêu tiền, dù sao cũng chỉ là thử xem, "Ngụy Hiểu Song nói, lại ăn một miếng sầu riêng, "Nhưng nói thật, sầu riêng này của cậu quả thật rất ngon, mua ở đâu, tôi cũng mua một chút, chưa từng ăn sầu riêng ngon như vậy."

"Bạn tặng, chỉ có hai quả này." Tần Tinh chỉ chỉ.

Cô có thể trực tiếp đi lấy, nhưng đồ bán ở bên kia chỉ có thể bán một thứ, cô muốn nhiều tự nhiên có thể giao dịch, nhưng chỉnh thể không dễ thao tác lắm.

"Đáng tiếc, bạn bè tặng thì không còn cách nào." Ngụy Hiểu Song lắc đầu: "Nhưng quay về hỏi bạn của cậu một chút, nếu có nhiều, tôi muốn mua một quả, chính là không thể quá đắt, giá bình thường cũng được, đắt thì tôi không ăn nổi."

Tần Tinh bật cười: "Được, đến lúc đó có tôi nhất định sẽ hỏi giúp cậu."

Ngụy Hiểu Song ở trong tiệm hơn nửa giờ, ôn chuyện với Tần Tinh, lại quay video, trước khi đi vì quan tâm đến làm ăn của cô, còn mua một túi đồ ăn vặt trong siêu thị.

Ngụy Hiểu Song vừa đi, Tạ Hằng Lượng đã tới, lần này tới là để giao tủ lạnh vừa được chuyển đến.

"Tủ lạnh này của cậu cũng không nhỏ, đây là muốn để bao nhiêu đồ vật?"

"Tự mình ăn cũng phải để chứ, sắp tới mùa hè rồi, tủ lạnh lớn một chút thì tốt hơn." Tần Tinh dẫn mấy người đi tới góc siêu thị, cô đã sớm thu dọn ra đủ không gian, "Đúng, để ở chỗ này."

"Yên tâm, nhất định sẽ cẩn thận đặt xuống cho cậu." Tạ Hằng Lượng nói, cẩn thận gỡ bao bì tủ lạnh xuống, "Tạm thời cậu tìm một chỗ để, nếu thứ này không tốt thì sau này dễ trả lại, nếu không tủ lạnh lớn như vậy, không dễ tìm bao bì đóng gói."

"Vậy trước hết cứ để ở trong góc đi, bên này không có gì." Tần Tinh nói.

"Qua vài ngày nữa không có vấn đề gì là được, tủ lạnh ban đầu dùng được thì về sau không hư được." Tạ Hằng Lượng nói xong, phủi tay: "Tôi rửa tay cái, đằng sau nhà cậu tôi nhớ có một cái vòi nước."

Nói xong, không đợi Tần Tinh phản ứng, liền trực tiếp mở cửa sau ra.

Tần Tinh chỉ kịp "Ai" một tiếng, Tạ Hằng Lượng đã vặn vòi nước phía sau ra rửa tay.

"Làm sao vậy?"

"Cửa này hơi rỉ sét, bình thường không dùng nhiều." Tần Tinh nhìn dòng sông quen thuộc ở ngoài cửa sau: "Vòi nước chỗ này cũng đã lâu không dùng, trong siêu thị có phòng vệ sinh."

"Chỗ nào cũng giống nhau." Tạ Hằng Lượng rửa tay, lắc lắc, nhường vòi nước cho người cùng dọn tủ lạnh với mình: "Cậu có WeChat của tôi phải không? Có chuyện gì cậu cứ tìm tôi bất cứ lúc nào."