Chương 13: Bạn cùng phòng làʍ ŧìиɦ với bạn gái của bạn cùng phòng khác trên ghế sofa

Đang tính đi hành thằng bạn thì bắt gian thằng bạn đó với bạn gái của thằng bạn cùng phòng khác thì phải làm sao giờ?

Online chờ gấp lắm á!

Trong ba phút đấy, Lưu Dụ cứ như bị người đấm cho một phát vào mặt, đờ người không biết phải làm sao, anh máy móc ngồi ở đấy nghe giọng ông bạn quen thuộc vang lên:

“Bây giờ đã không còn một lần nữa rồi, là hai lần, cả hai lần đều bị anh làm bắn, hơn nữa anh đảm bảo bây giờ em cũng đang ướt đấy! Giai Giai là một con nhóc dâʍ đãиɠ, loại người đứng đắng như Trương Cảnh không thỏa mãn em được đâu ~”

“Anh nói bậy!”

“Nói bậy hay không cứ để anh sờ một cái là biết thôi! Giai Giai à, không nói đùa đâu, chỗ này của em vừa mềm lại vừa da^ʍ, một ngày phải đâm một lần nếu không... chắc em khó chịu lắm nhỉ?”

Cô gái kia thở hổn hển như đang giãy dụa, sau đó nghe một tiếng ‘ọp’ rồi một giọng nói đê tiện vang lên:

“Đúng là ướt rồi này, hồi sáng mới làm xong mà giờ lại như này... Giai Giai, anh phát hiện em nhạy cảm lắm đấy nhé, càng làm càng da^ʍ!”

Ngón tay quấy ra tiếng nước, âm thanh càng lúc càng rõ ràng, nó cứ như đang kí©h thí©ɧ bên tai Lưu Dụ vậy.

Bóng đêm cứ như tháo gỡ hết toàn bộ mặt nạ của mọi người xuống, ép bọn họ nhìn thẳng vào chính mình, Vương Giai Giai không thể không thừa nhận, lời của Quý An Ức là đúng.

Trước kia cô không như vậy, lúc làʍ t̠ìиɦ vưới bạn trai thường thấy đau hơn là sướиɠ, nhưng chỉ cần nhìn thấy anh sung sướиɠ thì cô cũng thỏa mãn.

Cô từng tra trên mạng, có chuyên gia bảo có không ít cô gái không có hoặc rất ít khi cảm nhận được sự cao trào.

Sự đáng sợ nhất trên đời này không phải là chưa đạt được mà từng đạt được. Một khi đâm tới cửa cực hạn của du͙© vọиɠ thì những thứ dâʍ ɖu͙© ở dưới đáy sâu kia sẽ bị gợi lên không ngừng.

Vương Giai Giai cô là một cô gái dâʍ đãиɠ.

Giây phút này, ngón tay của người đàn ông không ngừng mọi đào vào bên trong, nhổ sạch những sự áp chế trong tìиɧ ɖu͙© của cô ra, một bàn tay dâʍ đãиɠ xoa lấy bộ ngực trắng nõn của cô, mỗi lần bóp đều khiến cả người cô tê dại, ngón tay không ngừng đâm ra rút vào ở cửa động, làm bậy nhiệt tình vô cùng, thậm chí cô còn cảm nhận được thứ to lớn ấm nóng không ngừng chà sát nơi cánh mông của cô, mỗi bộ phận trên cơ thể đều tiếp xúc nhau như đang làm ám chỉ cho nhau vậy.

Cảm giác ấm nóng xuất hiện ở bụng nhỏ, con bướm nhỏ của cô bắt đầu co chặt, nước không ngừng tràn ra, cảm giác ngứa ngáy và du͙© vọиɠ không ngừng khắc vào trong xương tủy, một khi chạm nhẹ vào sẽ khiến cả người run lên. Hai lần làʍ t̠ìиɦ khiến cơ thể và tinh thần sung sướиɠ kia đã trở thành nguyên mẫu để kí©h thí©ɧ đại não, chỉ cần nhớ tới thì cô bắt đầu chời mong.

Cô lẩm bẩm như một người bị bệnh tâm thần giai đoạn cuối vậy:

“Em thật sự, thật sự như thế à?”

Quý An Ức muốn cười, anh chưa từng tiếp xúc với Vương Giai Giai ngốc nghếch như này bao nhờ, nhưng cô gái không chút kiến thức về tìиɧ ɖu͙© này lại có một cơ thể rất nhạy cảm, chẳng qua không dâʍ đãиɠ như anh nói, cô như này chẳng qua là do từ lần đầu cho đến giờ chưa bao giờ đạt được sự cực hạn trong tìиɧ ɖu͙©, cô giống như một thằng nhóc vừa mới nếm thử tình yêu vậy, mưa lớn lúc gặp hạn, cô gặp phải một tên tài xế già (kiểu người có kinh nghiệm) như anh nên sẽ bị trầm mê trong chuyện này trong khoảng thời gian ngắn cũng là bình thường.

Anh nghĩ thế trong lòng nhưng phải nói trái lại để ép cô chấp nhận mình:

“Đương nhiên rồi, em cũng cảm nhận được đúng không, lúc sáng làm em nước rất nhiều... Nếu em tiếp tục với Trương Cảnh thì em lại không dám quấn lấy đòi hỏi cậu ấy, cậu ấy cũng không phóng túng như anh, vậy kết quả là cái chỗ ướŧ áŧ kia của em sẽ khó chịu vô cùng... Anh thì khác, anh đồng ý thỏa mãn em mỗi ngày ~”

Vương Giai Giai cắn môi không muốn thỏa hiệp.

“Em, em có thể đi bệnh viện.”

Phụt!

Quý An Ức nhịn không được mà run người lên, ngón tay chui vào trong nhụy hoa cũng run lên, chạm vào phần vách tường mềm mại khiến cô vô thức nỉ non:

“Um a~”

“Bé ngốc, người khác còn thèm cái cơ thể nhạy cảm như này mà chẳng có đấy, sao em có rồi còn chạy đi khám? Một khi chữa trị không đàng hoàng thì sẽ không còn cảm xúc với tìиɧ ɖu͙©, nói không chừng còn không sinh con được đấy...”

Một câu nói dối kiêm lừa gạt làm Vương Giai Giai có chút mơ màng.

Đợi đến khi hồi phục tinh thần, động nước đã bị quấy đến mức kêu ọp ẹp, huyệt nhỏ không ngừng co rút cắn chặt đầu ngón tay của người đàn ông, cả người chẳng còn sức lực nào.

Đợi đến khi cây gậy lớn đang ở cửa động đâm vào dần dần, Vương Giai Giai đã hoàn toàn chấp nhận chuyện cô là một cô gái dâʍ đãиɠ, cái bệnh da^ʍ này chỉ có mỗi Quý An Ức chữa được.

“Nhìn xem, anh chỉ mới đâm vào mà thịt bên trong đã ép chặn, nếp uốn không ngừng mυ"ŧ lấy anh, bé Giai Giai nhỏ đang muốn hút sạch tinh khí của anh à?”

“Ưm, chỗ thịt mềm này luôn xuất hiện mỗi khi anh làm em, sướиɠ quá... Da^ʍ như này, chặt thế này, không làm hằng ngày thì sau này sẽ khó mà rộng ra đấy em..." A, làm chết

Sofa bị người làm động đậy, ở góc người không thấy, một chàng trai cầm keo nước không ngừng nuốt nước bọt, đến khi nước chất lỏng bắn ra lần thứ ba, anh không thể nhịn được mới im lặng đi tới.