Chương 17 : Tự thử nghiệm

Sáng sớm hôm sau, Trương Cảnh nhìn bạn gái đang ngủ say tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm nên cạnh, da thịt ửng hồng mất tự nhiên , nhìn cảnh tượng này khiến lòng anh lộp bộp Anh bước đến mép giường, nhẹ nhàng vỗ về cánh tay cô gái.

“Giai Giai, có phải hay không ,thân thể không thoải mái?”

Vương Giai Giai tối hôm qua trải qua hai trận kịch liệt, ngủ thật say, lúc ngủ toàn thân vô lực, đầu óc mơ mơ màng màng không rõ ràng chút nào. Nhưng mà ở trong mắt Trương Cảnh : thân thể nóng lên , toàn thân mệt mỏi...

Đây chẳng phải là triệu chứng của bệnh covid hay sao

Trương Cảnh sợ tới mức chạy nhanh đến ôm lấy cô gái , còn khẩn trương hơn khi biết bản thân bị nhiễm bệnh , đồ ngủ của cô gái theo động tác mà lộ ra lộ ra đầu vai rơi xuống dưới , lộ ra viên anh đào hồng hào mê người , đôi vυ" đầy đặn.

Người đàn ông chỉ nhìn lướt qua, sau đó nhanh chóng dời tầm mắt, nắm lấy nhiệt kế ở mép giường, từ từ kéo bộ đồ ngủ của cô xuồng, rồi nhẹ nhàng đặt nhiệt kế vào dưới nách

Cho dù động tác vô cùng mềm mại nhẹ nhàng, nhưng cảm xúc lạnh như pha lê vẫn khiến Vương Giai Giai giật mình tỉnh lại.

Nhìn người đàn ông đang ôm chặt mình, khuôn mặt vẫn không biểu lộ nhiều biểu cảm, nhưng đôi mắt đó lại tràn đầy sự quan tâm sâu sắc dành cho chính mình

Vương Giai Giai không khỏi cảm thấy khó chịu, lúc trước toàn tâm toàn ý chinh phục nam nhân này, tận tình dẫn dắt anh chìm đắm sâu trong du͙© vọиɠ nhưng bây giờ đối mặt với người bạn trai chính quy này cảm thấy e thẹn tự muốn khoá chặt tình cảm lại

“A Cảnh, chúng ta chia tay đi!”

Cô gái giả vờ bình tĩnh nói lời chia tay nhưng sâu trong lòng lại là sự hèn mọn , tự giễu, phẫn hận

Không có ai sai, nhưng giống như tất cả mọi người đều sai.

“Nói mê sảng cái gì vậy? em sẽ không sao đâu, đợi đến khi hết dịch, chúng ta sẽ kết hôn! ”

Trương Cảnh chỉ cho là Giai Giai nghi ngờ mình bị nhiễm bệnh sẽ lây đến anh, cho nên cô không còn cách nào khác, đành phải nói lời chia tay , nhưng hắn đâu ngờ tới người trong lòng của hắn, trước đó không lâu bị hai người bạn cùng phòng, anh em tốt của hắn thao qua, khéo tao huyệt có thể còn sót lại một ít nùng tinh của bạn tốt

Thậm chí, cô gái còn được dạy dỗ học cách tận hưởng kɧoáı ©ảʍ tìиɧ ɖu͙©.

Vương Giai Giai cỡ nào hy vọng mấy ngày trước Trương Canh có thể quan tâm săn sóc chính mình như thế này, như vậy cũng không đến mức… Không đến mức làm cho cô nhận sai người, rồi lại mắc thêm sai lầm!

Cô bình tĩnh lấy nhiệt kế dưới nách ra, mặc dù thân thể mềm mại nhưng vẫn giãy dụa từ trong l*иg ngực anh.

"Em không có nói mê sảng, em nói thật"!

"Vì cái gì? Chỉ vì thân thể của em?"

Vương Giai Giai kinh ngạc trợn to hai mắt, trong lòng gào thét: Anh biết rồi! Nhưng anh biết không! Sở dĩ cô không thể tự mình nói ra nhưng anh lại nói một cách nhẹ nhàng và thản nhiên!

Thân thể của cô, không sạch sẽ!

Một bên lo lắng hoang mang nghĩ bạn gái vì thân thể không khỏe mà sợ lây nhiễm cho mình ; người kia trầm mặc, cho rằng đối phương đã biết thân mình không trong trắng.

Dù sao thì kết quả cuối cùng là:

Cô gái trợn to hai mắt, hoảng sợ nằm ở trên giường, nam nhân nhẹ nhàng đè lên trên người cô, kéo ra áo ngủ của cô gái , cúi xuống gặm cắn cái miệng nhỏ nhắn xinh xắn của bạn gái , dùng phương thức này chứng minh :

Anh sẵn sàng ở bên cô, bất kể phải đối mặt với điều gì .

———————————————————

Xin cảm ơn bạn @minhphươngđỗ đã đề cử cho truyện .