Chương 26: Không còn là trò chơi

Phải biết rằng, những người bị kéo vào trò chơi này đều là những người khỏe mạnh từ 18 đến 60 tuổi.

Trong xã hội hiện đại với tuổi thọ trung bình đã đạt tới 85, chỉ cần không mắc bệnh, 60 tuổi hoàn toàn không phải là già yếu, rất nhiều người ở độ tuổi này vẫn còn rất cường tráng.

Kênh trò chuyện đã náo loạn cả lên:

【Bao Hiểu Vũ: Sáng nay thức dậy, nhìn thấy một cô gái đã giao dịch với tôi đêm qua, lúc bốn giờ sáng còn nhắn tin muốn dùng tất cả đồ đổi lấy gỗ và thức ăn, bây giờ thấy hình đại diện của cô ấy đã chuyển sang màu xám. Có lẽ khi cô ấy nhắn tin cho tôi đã là lúc đường cùng rồi. Tiếc rằng lúc đó tôi đang ngủ, nếu không có thể đã giúp được cô ấy.】

【Tô Thiên Dĩnh: Một đêm chết hơn một trăm người, còn đang trong giai đoạn bảo vệ tân thủ, được bảo vệ bởi vòng bảo vệ tân thủ mà đã thế. Không dám tưởng tượng, sau khi giai đoạn bảo vệ tân thủ kết thúc, thế giới trò chơi này sẽ trở thành địa ngục thế nào nữa, khu vực của chúng ta có một triệu người, cuối cùng sẽ có bao nhiêu người sống sót đây?】

【Chu Tuấn Minh: Tôi cũng suýt chết, quá lạnh rồi, giá trị năng lượng giảm điên cuồng, nếu không nhờ một người tốt bụng bán cho tôi hai đơn vị gỗ thì tôi đã không trụ được đến sáng rồi. Không nói nữa, tôi phải mau chóng ra ngoài chặt gỗ đây.】

【Triệu Khả Tâm: Hy vọng mọi người có thể đoàn kết lại, chia sẻ mọi thông tin mình biết, nếu có người không trụ nổi, mong rằng sẽ có ai đó đứng ra giúp đỡ, nếu có thể trở về hiện thực, sau này cũng có thêm bạn bè.】

【Tôn Cường: Tôi không có áo ấm, không có chăn mền, đêm qua hoàn toàn dựa vào việc đốt gỗ để trụ lại, giờ chẳng còn khúc gỗ nào nữa rồi, có ai cần thức ăn không, tôi dùng thức ăn đổi lấy gỗ.】

...

Nhiều người không trụ nổi như thế thật sự khiến không ít người sợ hãi.

Khi giai đoạn bảo vệ tân thủ kết thúc, quái vật xung quanh sẽ ngửi thấy mùi mò đến, lúc đó, chắc chắn tỷ lệ tử vong sẽ còn cao hơn.

Ban đầu còn có người coi đây là trò chơi, cười đùa vui vẻ, giờ đã thực sự hoảng sợ rồi.

Hòa Ngưng cũng thấy kinh hồn bạt vía, trong lòng càng quyết tâm, nhất định phải tranh thủ ba ngày bảo vệ tân thủ này, nâng cấp chỗ trú ẩn và tăng cường khả năng chiến đấu càng nhanh càng tốt.

Lửa trong bếp lửa đá vẫn chưa tắt, ngọn lửa vẫn còn cháy phừng phừng, xua tan cái lạnh trong nhà.

Hòa Ngưng lấy một cái bánh bao từ trong balo, chia làm bốn miếng, đặt lên bếp đá để nướng nóng.

Chẳng mấy chốc, từ chiếc bánh bao trắng sữa đã bốc lên những làn khói nóng, hương thơm của lúa mạch tỏa ra ngào ngạt.

Hòa Ngưng ngửi thử, cầm một miếng bánh bao nóng hổi lên.

Trong cuộc sống thực, mỗi ngày bà ngoại cô đều dậy sớm nấu cháo kê cho cô, ở thôn nhỏ miền Nam, người ta ít ăn bánh bao lắm.

Không biết là do đói hay do thường ngày ít ăn nên cô thèm, nhưng giờ chỉ cần ngửi thấy mùi thơm của bánh bao, cô đã không kìm được nuốt nước miếng.

Hòa Ngưng không kịp chờ đợi mà cắn một miếng lớn, vỏ bánh hơi thô xốp, nhưng bên trong mềm mịn mà vẫn chắc chắn, nhai một chút, hương thơm ngọt ngào lan tỏa trong khoang miệng.

Nhìn thấy giá trị năng lượng tăng vọt, cô uống một ngụm sữa bò, hài lòng thở phào, lúc này mới hoàn toàn tỉnh táo.

Ăn bánh bao và uống sữa xong, Hòa Ngưng còn ăn thêm một quả trứng luộc trong nước trà, đợi cho giá trị năng lượng hồi phục hoàn toàn, trạng thái vết thương nhẹ cũng biến mất.

Quả nhiên, vết thương nhẹ có thể hồi phục thông qua ăn uống và ngủ.

Ăn xong, Hòa Ngưng nhanh chóng lấy lại trạng thái, bắt đầu chuẩn bị công việc hôm nay.

Đêm qua cô bán được nhiều vật phẩm giữ ấm, ban ngày cần đổi hướng kinh doanh.