Sợ Cô Quạnh Mới Yêu Anh

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Cô rất mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức khiến cho cô có cảm giác như mình rất cô đơn. Nhưng đó chỉ là vẻ bên ngoài cô cố tình tỏ ra như vậy, thực chất bên trong cô là một cô gái yế …
Xem Thêm

Theo đó là sự quyến luyến đến cô cũng không phát hiện, cô dùng mặt cọ xát gối dưới mặt, rồi sau đó giống như mối tình đầu của tiểu cô nương, vùi vào trong gối, thỏa thích hít vào mùi thơm của anh.

Cô quá mức chuyên chú hình động của mình, cũng không có phát hiện,vốn cửa khép chặt, đã bị người bên ngoài không tiếng động đẩy vào.

Đỗ Y Phàm cầm chìa khóa, đưa tay mở cửa phòng mình thật nhẹ nhất. Chỉ là anh không nghĩ tới, lúc anh đẩy cửa ra, sẽ thấy cô ôm gối đầu của anh,quyến luyến như vậy,ôm đến vui vẻ như vậy.

Trong lòng thừa lại nghi ngờ cùng với bất mãn, bởi vì động tác này của cô bất tri bất giác hoàn toàn biến mất. Có lẽ cô còn không chịu thừa nhận, thậm chí trì độn còn chưa có phát hiện, nhưng từ hành động của cô, anh có thể cảm nhận được, tình cảm không phải chỉ có đơn phương một mình anh. Cô đã nỗ lực học tập yêu anh thế nào.

Anh rón ra rón rén đi đến bên giường, lẳng lặng nhìn khuôn mặt cô ngày càng trở nên xinh đẹp.

Cô bây giờ,nhìn thế nào cũng không giống một anh chàng anh tuấn như trước kia nữa. Khuôn mặt cô nữ tính kiều diễm càng ngày càng rõ ràng. Cho dù ăn mặc trung tính, nhưng chỉ nhìn liếc mắt một cái cũng có thể nhìn ra được cô là phụ nữ, mà không phải người đàn ông như người ta nói.

Mà hiện tại, người phụ nữ anh yêu lâu như vậy, liền nằm ở trên giường anh, ôm gối đầu của anh lưu luyến,tình cảnh này,trong nháy mắt làm anh cảm động đến muốn rơi lệ.

Từng đã trong đầu cô chỉ có Trần Dương Quang, anh cho rằng, đời này anh sẽ không có cơ hội ôm ấp cô; chẳng qua, nếu cô có thể có được hạnh phúc, anh cũng sẽ nhịn xuống lòng đố kị đầy ngập,từ xa chúc phúc cô cùng Trần Dương Quang.

Anh đã quyết định không can dự cuộc cống của cô, chỉ biết tránh ở một góc bảo vệ cô thật tốt, đời này sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt cô nữa,để cô biết anh tồn tại; nhưng cô lại cùng Trần Dương Quang chia tay rồi.

Một khi đã như vậy,cũng đừng trách anh về sau đều sẽ không buông tay rồi.

Cô là thuộc về anh!

Anh sẽ cưới cô,sau đó sinh vài đứa trẻ ngây thơ,tạo thành một gia đình mĩ mãn ấm áp, không cần vì quyền lực tranh cãi, không cần vì lo lắng sự an nguy bản thân.

Nghĩ đến đứa nhỏ của bọn họ, anh nhìn về phía cô bằng ánh mắt nồng nhiệt.

Mỗi người đàn ông đều hi vọng nhìn người phụ nữ mình yêu sinh con cho bọn họ, anh cũng không ngoại lệ.

Tuy rằng chỉ là kết giao nửa năm, nhưng anh đã yêu cô thật lâu thật lâu lắm rồi. Lý trí bảo anh phải chờ đợi,khiến cô càng yêu anh mới để cô mang thai; nhưng anh muốn đứa nhỏ, muốn cô vì anh sinh hạ đứa nhỏ thuộc về hai người.

Chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng cô vì anh mà mang thai, anh liền kềm nén không được trở nên kích động.

Anh cúi người, đem người phụ nữ xinh đẹp đưa lưng về phía anh ôm vào lòng, gắt gao.

Thình lình bị người bế dậy, Phương Thu Trừng liền phát hoảng, muốn xoay người tức giận trừng anh, nhưng lại bị anh ôm thật chặt, hoàn toàn xoay người không được, "Anh làm sao vào được?" Cô chỉ có thể chất vấn anh.

Anh vùi đầu vào cổ cô,cánh tay ôm chặt, để cô hoàn toàn dán vào trên người anh, môi mỏng ở bên tai bắt đầu phiếm hồng của cô nỉ non tựa như nói nhỏ: "Thu Trừng,em đã quên đây là phòng anh sao?"

Đúng vậy, cô chính là đã quên điểm ấy! cô thở phì phì tiếp tục ghé vào trên giường, không dám tin bản thân cư nhiên sẽ quên chuyện quan trọng như vậy! Anh là chủ nhà, đương nhiên sẽ có chìa khoá mỗi phòng! cô làm sao có thể ngây thơ cho rằng, bản thân chỉ cần khóa cửa lại là có thể đem con thú hoang này nhốt ở ngoài cửa đây?

Tốt lắm, tốt lắm, bị anh đè nặng, cô còn làm sao có thể chạy trốn được?

Cô nghĩ, cho rằng bản thân sẽ bị anh ăn không còn một mảnh, cũng không có phát hiện, khi tay người đàn ông phía sau dừng ở trên người cô, thật ôn nhu, thật che chở,giống như cô chính là tất cả của anh, nâng niu cô trong lòng bàn tay mình như bảo hộ châu báo lộng lẫy.

Hô hấp anh cực nóng, phun ở trên cổ cô, cảm giác ngứa làm cô rụt rụt vai; nhưng mặt anh liền chôn ở trên cổ cô, cô có trốn tránh thế nào cũng khó.

Rồi sau đó, môi mỏng từ từ, hơi thở dọc theo từng nơi, từng nơi từng nơi in xuống vài nụ hôn khẽ,khiến hơi thở cô cũng theo động tác anh mà trở nên thay đổi.

"Ivan. . . . . ." Theo các nụ hôn tấn công của anh, cô cảm thấy tìиɧ ɖu͙© của mình cũng bị anh khơi mào ,chỗ kín nữ tính giữa hai chân dần dần thấm ướt lên, đối mặt với anh, cô tựa hồ trở nên đặc biệt dễ dàng động tình, cũng đặc biệt dễ dàng vì anh mà triệt để thấm ướt.

"Hư lắm, chúng ta từ từ sẽ đến." Ôm cô vô cùng quý trọng, ngón tay anh mơn trớn trên cơ thể cô,cực kỳ mềm nhẹ, cũng cực kỳ thong thả.

Anh quen thuộc từng chỗ mẫn cảm trên người cô, đem khát vọng cô chọn tới sâu nhất, thân thể cũng nhanh chóng vì anh chuẩn bị tốt; nhưng anh không vội tiến vào cô, cũng không vội vã ở trên người cô thỏa mãn khát vọng bản thân.

Anh muốn cô triệt để vì anh mà điên cuồng.

"Ivan. . . . . . Ivan. . . . . ." Cô không hiểu tâm tư của anh, cho rằng cơn giận anh vẫn còn sót lại chưa hết, cho nên hiện tại cực kỳ dày vò cô.

Thân mình nóng giống như muốn bốc cháy lên, thân mình càng mẫn cảm chỉ cần anh vỗ về chơi đùa nhiều một chút, cô liền có thể tới cực hạn cao trào! Nhưng anh vẫn là không có tiến vào thân thể cô, chỉ là lần nữa dùng ngón tay, dùng môi đến đùa bỡn thân thể cô.

Cô thở hào hển, có loại muốn đẩy anh ngã xuống giường, cưỡng bạo kích động anh. Nhưng càng đáng sợ nhất,quần áo trên người cô còn không có cởi một nữa, cô cũng đã ướt thành như vậy rồi.

Khó nhịn, cô chủ động cởi bỏ cúc áo trước ngực, muốn cởϊ áσ sơmi trên người.Chỉ là áo sơmi bị mồ hôi cô thấm ướt, dính chặt vào thân thể cô, mà anh lại áp ở sau lưng cô,làm cô vô pháp nhúc nhích.

"Ivan. . . . . . Giúp em. . . . . ." Cô đáng thương tội nghiệp cầu xin người đàn ông phía sau, mặc quần áo cùng anh triền miên cảm giác quá mức ngượng ngùng, cô không nghĩ cũng không muốn.

Cô đương nhiên đối với anh làm nũng,nhưng cô đã quên, lúc này đối với anh làm nũng, sẽ có hiệu quả thế nào.

Aó sơmi trên người cô, ngay sau đó bị cởi ném trên mặt đất, tiếp theo là bra của cô,quần jeans của cô cùng qυầи ɭóŧ cô, anh không có tiêu bao nhiêu thời gian, khiến cho cô triệt để trần trụi, trần như nhộng; anh thậm chí không có thối lui người, cứ như vậy đè nặng cô tiến hành động tác.

Mất đi quần áo,phản ứng thân thể cô càng thêm vô pháp che giấu.

Ngón tay anh, lại đi đến chỗ kín nữ tính giữa đùi cô cơ hồ nước tràn thành lụt,ngón tay nam tính, theo thủy dịch tràn ra, chen vào thủy huyệt nhỏ hẹp.

Cô ưỡn người, vô pháp khống chế để ngón tay anh tiến vào, để ngón tay dài có thể đi vào chỗ càng sâu; anh đã thông lại thêm vào một ngón tay nữa, hai ngón tay đồng thời luận động trong thân thể cô nhanh chóng mà tắc nghẽn, kết hợp.

Phút chốc, thân thể của cô co giật, trong miệng tràn ra giống thở dốc nức nở, bởi vì hai ngón tay cùng lúc, va chạm vào thị mềm mẫn cảm nhất trong cơ thể cô.

Cảm giác được thủy dịch bởi vậy mà chảy ra càng nhiều, anh gợi lên một chút cười nhợt nhạt, mỗi một cái tiến vào tham lam cọ vào thị mềm mẫn cảm,tạo ra càng nhiều mật dịch, cùng với cô nức nở thở dốc càng nhiều.

Rất nhiều kɧoáı ©ảʍ cùng lúc tập kích cô. Hai tay cô chống đỡ bản thân, sắp bởi vì từng trận tê dại mà vô lực, cô cảm giác ngượng ngùng, thủy dịch bản thân chẳng những thấm ướt ngón tay của anh, thậm chí còn dọc theo đùi,chầm chậm chảy qua đùi.

"Em đều ướt đẫm,có phải muốn anh không?" Mà anh trong khi cô ngượng ngùng càng đâm sâu vào.

Người đàn ông ghê tởm nay! Cô oán thầm, nhưng là không cách nào coi thường cảm giác ngón tay anh ở trên người cô, cùng với phản ứng bản thân;động tác ngón tay anh dần dần nhanh hơn, cô thở dốc cũng thế, cảm thấy vui thích sức ép ở bụng cũng tích tụ lên, thân thể cô căng đến càng nhanh, chờ mong ở dưới ngón tay anh chờ đợi cao trào rất lâu.

Thêm Bình Luận