Chương 4-3: Nguyện đắc nhất tâm nhân, bạch đầu bất tương ly

Tuyển hạng một: Đáp ứng thỉnh cầu của Liễu Quốc An.

Ban thưởng: Một thanh trường kiếm phổ thông (có thể thôn phệ năng lượng để trưởng thành).

Tuyển hạng hai: Cự tuyện thỉnh cầu của Liễu Quốc An.

Ban thưởng: một quyển Huyền cấp Bá Vương Thương Pháp

Vương Đằng không nghĩ đến lại lần nữa phát động nhiệm vụ, vô luận là tiếp nhận hay cự tuyệt, hắn đều có thể chọn lấy.

Về phần lựa chọn cái nào, cụ thể vẫn phải nhìn phần thưởng.

Phần thưởng của tuyển hạng một mặc dù là một thanh trường kiếm cấp phổ thông, nhưng nó có thể thôn phệ năng lượng để trưởng thành, mà phần thưởng của tuyển hạng hai là Huyền cấp thương pháp.

Công pháp bình thường được chia từ cao đến thấp: Thiên Địa Huyền Hoàng, Huyền cấp thuộc về công pháp cấp ba, so với Hoàng cấp công pháp chỉ tốt hơn một chút.

Xét thời gian ngắn, Huyền cấp Bá Vương Thương pháp khẳng định sẽ tốt hớn, nhưng xét về thời gian dài, thì thanh trường kiếm phổ thông có thể thôn phệ để trưởng thành càng có lợi hơn.

Vương Đằng thoáng suy tư, liền quyết định chọn tuyển hạng một, lập tức nói với Liễu Quốc An.

"Tốt, để ta đi."

Vừa dứt lời, âm thanh hệ thống lần nữa xuất hiện trong đầu hắn.

"Ting, chúc mừng kí chủ làm ra lựa chọn, ban thưởng một thanh trường kiếm phổ thông, có thể thôn phệ năng lượng để thăng cấp."

Vương Đằng nhìn thấy trong không gian hệ thống xuất hiện một thanh kiếm sắt phổ thông, âm thầm mừng rỡ một trận, đồng thời Liễu Quốc An đối với câu trả lời của Vương Đằng cũng có chút hài lòng.

"Ân, vậy ngươi liền đi chuẩn bị đồ vật, đợi lát nữa đi theo đội hộ vệ cùng lên đường!!"

Kỳ thật Vương Đằng cũng không có gì để chuẩn bị, trực tiếp nhảy lên xe hàng.

Ngay lúc đoàn đội áp tiêu chuẩn bị xuất phát, Liễu Nhan Tịch dẫn đầu cùng với tiểu Hồng, tỳ nữ thân cận, vội vội vàng vàng chạy tới, trong tay nàng còn cầm một bộ giáp da Huyền cấp.

"Vương công tử, ngươi chờ một chút!!" Liễu Nhan Tịch có chút thở hồng hộc đuổi theo.

Vương Đằng nhìn thấy vậy, nhanh chóng từ bên trên xe hàng nhảy xuống.

"Vương công tử, lần này đi Vân Thành năm mươi cây số, phụ cần lại có tội phạm Hắc Sơn tặc ẩn hiện, ngươi mặc cái giáp da Hắc Hổ này vào đi!! Nó có thể bảo hộ ngươi."

Liễu Nhan Tịch lúc nói chuyện, cầm giáp da Hắc Hổ Huyền cấp trong tay đưa tới trước mặt Vương Đằng.

Nàng là nghe nói Vương Đằng bị phụ thân kéo đi áp tiêu, lúc này mới nóng nảy chạy tới đây.

Gần đây, thế lực của Hắc Sơn tặc xung quanh đây càng ngày càng cường đại. đã có mấy gia tộc võ đạo áp tiêu gặp chuyện không may, Liễu Nhan Tịch lo lắng sẽ xảy ra chuyện, lúc này mới vội vã chạy tới, còn đem giáp da Hắc Hổ mà phụ thân đưa cho nàng để phòng thân lấy tới cho Vương Đằng.

Vương Đằng nhìn đến đây rất là cảm động, có thể vì hắn suy nghĩ, có thể thấy được trong lòng Liễu Tịch Nhan vẫn rất là quan tâm hắn, người vợ xấu này hắn chọn không sai.

"Đa tạ phu nhân." Vương Đằng mặt dạn mày dày kêu lên.

Vừa nghe câu này, khuôn mặt của Liễu Nhan Tịch đã đỏ lên, đây là lần đầu tiên có người gọi nàng là phu nhân, nhưng nàng cũng không muốn phản bác, mà là chấp nhận, dù sao thì sau một tháng nữa các nàng liền muốn bái đường thành thân.

Nhìn bóng lưng Vương Đằng đi xa, trong lòng Liễu Nhan Tịch dâng lên một cỗ lo lắng thật sâu, gần đây Hắc Sơn tặc càng phát triển cường đại, mà Vương Đằng chỉ là một người bình thường không cách nào tu luyện, nàng hiện tại chỉ có thể gửi hi vọng là Vương Đằng sẽ không gặp phải bọn hắn.