Chương 27: Thành Công Rồi!

Mặc dù chính phủ đã mua mấy cái xe xúc tuyết để thường xuyên dọn tuyết sạch sẽ trên đường vào mỗi sáng trưa và tối, ngay cả vỉa hè cũng có nhân viên bảo vệ môi trường thường xuyên dọn dẹp.

Nhưng bây giờ đã trôi qua mấy tiếng kể từ khi việc dọn dẹp hoàn tất, con đường lại bị bao phủ bởi một lớp tuyết dày.

Nhưng may mà độ dày của tuyết cũng không ảnh hưởng đến việc đi lại của mọi người.

Tang Du nhìn thấy cả nhà kia đều đã đi rồi, cô bắt một chiếc taxi, chở cô đến cổng công viên Oasis.

Hai ngày nay, mọi người đều cảm thấy lo lắng khi thấy tuyết rơi lâu như vậy vẫn không có dấu hiệu dừng lại, các địa điểm vui chơi như công viên trò chơi đã không mở cửa kinh doanh nữa rồi, bai vì sẽ không có ai muốn đến đây.

Tang Du đi ba vòng quanh công viên, xuyên qua rừng cây đẹp đẽ đã bị đông lạnh thành hoa băng, đi từng bước từng bước đến trước một đài câu cá bên cạnh hồ Trường Lưu.

bai vì tuyết rơi, cho nên đã nhiều ngày không có người đến hồ câu cá, tuyết xung quanh chưa được dọn dẹp đã phủ kín ủng của Tang Du.

May mà Tang Du có dán miếng giữ ấm chân ở dưới đế giày và còn đi thêm 3 đôi tất lông cừu, cho nên lúc đi đường cũng không cảm thấy quá lạnh.

Sau đó, Tang Du nắm lấy lan can bên cạnh, cẩn thận từ ven chỗ câu leo xuống mặt băng dày phủ kín mặt hồ Trường Lưu.

Hồ Trường Lưu là một hồ nước ngọt, là một nhánh của sông Bích Lưu, con sông mẹ đã nuôi sống rất nhiều thành phố ở Phương Nam, sở dĩ phía trước cô không vội vàng tích trữ nước là bai vì muốn đợi đến lúc này.

Đầu tiên cô vỗ nhẹ tuyết trên mũ, khăn quàng cổ và trên quần áo, sau đó lấy xẻng đã chuẩn bị từ trước trong không gian ra, xúc một hố tuyết nhỏ, sau đó ngồi xổm xuống, dùng đυ.c và búa cẩn thận đập vỡ lớp băng dày bên dưới.

Sau đó, cô lấy máy bơm nước và thùng nhựa tròn chứa nước chưa sử dụng ra từ không gian, bắt đầu bơm nước vào thùng.

Vì nước trong hồ bị bao phủ bai một lớp băng dày, cho nên nhiệt độ trong nước vẫn khá ấm, sau khi cho nước vào trong thùng chứa nước cũng không bị đóng băng ngay.

Chỉ là tốc độ này có chút chậm, hơn nữa đứng trên hồ băng dày hơn mười phút, Tang Du đã cảm thấy không khí lạnh đang dần dần xâm nhập cơ thể

Mặc dù lòng bàn chân cô đã dán một miếng dán sưởi ấm, nhưng cũng không chống chọi được với sự buốt giá càng ngày càng tăng ở dưới chân.

“Cũng không biết liệu không gian có thể trực tiếp chứa nước hay không?”

Ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu của Tang Du, cô nhịn không được ngồi xổm xuống dưới.

Trong lòng thầm nghĩ muốn cho nước vào trong không gian, lập tức nhìn thấy mực nước gần máy bam nước đột ngột giảm xuống, hình thành một xoáy nước lớn.

“Thành công rồi!”

Sắc mặt của Tang Du tràn đầy vui mừng, sau đó tập trung tinh thần quan sát không gian, chỉ thấy thứ tự các vật phẩm trong không gian nháy mắt đã thay đổi, tất cả vật tư đều di chuyển lên trên, mà những ô vuông phía dưới bắt đầu nhanh chóng được lấp đầy nước.

Khi dòng nước rót đầy 1000 ô vuông, Tang Du mới từ bỏ ý định tiếp tục trữ nước.