Chương 38: Điều Kiện

Chuyện lớn như quyên tặng vật tư mà con gái lại không thương lượng với ông ấy trước. Tuy nói là thời khắc nguy nan ông ấy sẵn sàng quyên góp cho xã hội, nhưng tốt xấu gì cũng phải trao đổi với ông ấy trước, để ông ấy chuẩn bị tâm lý chứ?

Còn có, ba điều kiện kia là gì? Đây mới là mục đích mà con gái ồn ào đòi ra ngoài ngày hôm nay đúng không?

“Tang tổng không phản đối gì sao?”

Tang Du đồng ý một cách quá dễ dàng khiến Trương Thế Quốc không có cơ hội thi triển kỹ năng mồm năm miệng mười như khi trao đổi với mấy chủ tịch trước kia, quá thuận lợi nên Trương Thế Quốc có chút không thích ứng.

Thấy Trương Thế Quốc nhìn về phía mình, Tang Bán Thành ho nhẹ một tiếng, sau đó nói một cách hiên ngang lẫm liệt:

“Những thiết bị chữa bệnh đó đặt trong kho hàng cũng chỉ là một đống phế phẩm mà thôi. Tại thời khắc khủng hoảng này, chúng tôi rất vinh hạnh khi được bàn giao và quyên góp cho nhà nước. Vì vậy nên cả gia đình chúng tôi đều ủng hộ.”

“Vậy tôi liền thay mặt người dân của Vân Thành cảm ơn hai cha con Tang tổng trước. Ngày mai tôi sẽ bảo bí thư gửi hợp đồng qua. Đến lúc đó còn phiền toái Tang tổng ký tên.”

Lời nói của Tang Bán Thành khiến nụ cười trên mặt Trương Thế Quốc càng chân thành hơn.

Càng là thời khắc nguy nan thì càng cần có những người nhìn rõ đại cục như vậy. Nếu mỗi người đều chỉ khư khư giữ mình thì sao có thể sống sót qua những ngày tận thế.

“Hiện tại, Tang Du, cháu có thể nói cho chú biết chú cần phải làm gì không?”

Hai người này rất biết ăn nói, còn có thể khiến vợ của ông ấy tươi cười niềm nở, thái độ nói chuyện của Trương Thế Quốc cũng rất ôn hòa.

“Rất đơn giản. Thứ nhất, hôm nay cháu xem thời sự, thấy bảo là hiệp hội tình nguyện sẽ được thành lập. Cháu nghĩ các cấp chính quyền lợi hại như vậy, có khi sau tận thế sẽ xuất hiện thêm nhiều chức vụ mới, cho nên…… muốn nhờ chú giữ cho cháu năm danh ngạch ưu tiện chọn lựa. Chú nghĩ thế nào?”

Tang Du suy xét một chút, sau đó đề ra yêu cầu đầu tiên. Cái ước định này rất có ý nghĩa với gia đình bọn họ.

Đôi mắt của Trương Thế Quốc hơi nheo lại khi nghe thấy những lời này của Tang Du. Có vẻ nha đầu này biết không ít tin tức….

Chuyện này bên trên đang trong quá trình thảo luận, đã soạn thảo nghị định nhưng chưa đưa ra quyết định chính thức, sao nha đầu này lại đoán được?

“Cái này không khó, có thể.”

Trương Thế Quốc cơ hồ không cần thời gian cân nhắc, lập tức đồng ý. Trong bối cảnh tận thế hiện tại, người được đề bạt đi lên sẽ phải trải qua bài khảo sát nhân phẩm nghiêm ngặt hơn trước rất nhiều. Nhà họ Tang dù trước tận thế hay sau tận thế thì nhân phẩm đều không phải bàn cãi.

“Vậy thì trước tiên định ra một danh ngạch cho cha của cháu. Nhân tiện thì nhờ chú Trương sắp xếp giúp cháu một chút, để cháu có thể quang minh chính đại đi theo bên cạnh cha để tặng đồ cho người dân, có được không?”

Ngón tay của Trương Thế Quốc vô thức siết chặt cốc nước, nha đầu này…… thật sự chỉ mới hơn hai mươi tuổi thôi sao?