Chương 2: Sự tình Tô Gia

Nói đến đây thật làm nàng khóc vì xui xẻo. Biểu di nàng một bên nói rằng nàng có lỗi với cha mẹ một bên vừa khóc lóc, ép nàng đến làm quen với một người chú trung niên đã ly hôn và có hai con.

Đến nơi gặp mặt, nàng thấy bên kia tạ đỉnh có một nam nhân vừa ôm tiểu cô nương vừa nắm nhi tử, so với biểu di nàng nói đã mặc dù ly dị nhưng tuổi trẻ tài cao cảm thấy thật là chênh lệch có chút lớn, quay người liền trở về nhà.

Động tác này đương nhiên bị biểu di của nang ngăn lại "Ngươi mặc dù dáng dấp không có trở ngại nhưng đã ngoài hơn ba mươi, với tuổi tác đó của ngươi còn có thể tìm được thanh niên trẻ tuổi. Mặc dù Tiểu Dương trông có vẻ độc thân nhưng trong nhà hắn ta có vài căn phòng nhỏ. Dù đã có hai con nhưng hắn ta sẽ yêu thương ngươi. Nếu ngươi cưới hắn, cam đoan sẽ đối xử tốt với ngươi."

Thẩm Minh Châu quả thực muốn bị cái sự ngụy biện này làm cho choáng váng, phụ mẫu sau khi qua đời nàng chỉ còn biểu di là người thân duy nhất, vốn cho rằng biểu di là thật lòng đối tốt với nàng, không nghĩ tới ở trong mắt biểu di nàng cũng chỉ có thể xứng với một nam nhân như vậy.

Nghe được biểu di lại nói liên miên lải nhải nói đi nói lại, Thẩm Minh Châu trả lời một câu "Ta chính là chết cũng không gả cho nam nhân đã có hài tử" liền cúp điện thoại.

Sau đó tỉnh dậy, nàng liền đến cổ đại, gả cho một nam nhân đã có bốn đứa con. . .

Thẩm Minh Châu xuyên qua thời điểm rất tệ, đúng lúc là Tô Trọng vén khăn xoan trùm đầu của tân nương sang một bên.

Khi đó Thẩm Minh Châu đầu óc trong nháy mắt bị ký ức của nguyên chủ xung kích, đại não một mảnh hỗn độn, sau khi đẩy ra khăn cô dâu Tô Trọng liền đưa cho nàng rượu hợp cẩn, đầu óc của nàng còn không có kịp phản ứng trước mắt đây hết thảy không thích hợp, theo hắn dẫn dắt liền đem rượu uống hết vào trong bụng.

Đợi nàng kịp thời phản ứng lại phát hiện sự tình không đúng, liền phát hiện kia rượu hợp cẩn tựa hồ là đồ vật tăng thêm trợ hứng, nàng thanh tỉnh không bao lâu đầu óc lại lâm vào hỗn độn, hoàn thành hôn lễ cuối cùng theo trình tự.

Nguyên chủ gả cho Tô Trọng chuyện này cha nguyên chủ vẫn luôn là cật lực phản đối, nhưng mà nguyên chủ chính là yêu chết gương mặt kia của Tô Trọng, sau hai năm chết sống muốn gả, cha nàng không thể làm gì đành thỏa hiệp.

Cha nguyên chủ không đồng ý việc hôn sự này cũng không phải bởi vì Tô Trọng nhân phẩm có vấn đề gì. Nguyên chủ cùng Tô Trọng từng có qua chỉ phúc vi hôn, về sau cha của Tô Trọng ngoài ý muốn bỏ mình, gia đạo sa sút, Thẩm lão gia cũng thường xuyên tiếp tế Tô gia.

Về sau thấy Tô Trọng tính cách trầm ổn, tài học xuất chúng, trúng liền hiểu rõ lai lịch của hắn, cảm thấy nữ nhi nhà mình tính cách ngây thơ, nếu là Tô Trọng chỉ là hơi xuất chúng cũng là tính xứng đôi, nhưng Tô Trọng rõ ràng là có triển vọng lớn, hơn nữa nương hắn còn có tính khí thất thường, liền lấy hai người tuổi tác chênh lệch quá lớn lui việc hôn sự này.

Về sau Tô Trọng đỗ Trạng nguyên, bởi vì tài mạo xuất chúng bị Vương gia đích tiểu thư coi trọng, bị Tô Trọng cự tuyệt còn thiết kế gả vào Tô gia, Thẩm lão gia càng thấy may mắn lui việc hôn sự này, nếu không một bà bà tính khí bá đạo, một cái Nhị phẩm quan viên đích nữ, nữ nhi của hắn nếu là tiến Tô gia đoán chừng liền bị ăn đến xương đều không còn.

Thế nhưng là Thẩm lão gia không nghĩ tới, năm năm trôi qua, quanh đi quẩn lại cuối cùng thì nữ nhi nhà mình vẫn là tiến vào cửa Tô gia, mặc dù Vương tiểu thư cùng Tô lão thái thái đều đi, nhưng còn có hai đích hài tử Vương thị sinh, lại có hai hài tử thị thϊếp sinh, Tô gia bây giờ so với trước kia cũng không có tốt hơn chỗ nào.

LIKE TRUYỆN VÀ ĐỀ CỬ ĐỂ EDITOR CÓ THÊM ĐỘNG LỰC NHÉ!!!💌