Chương 9: Tâm kế của Vương Thanh Lan

Thuyền tiến vào bến tàu kinh thành, Tuyển ca nhi đã dám chủ động dắt tay của nàng, đương nhiên hắn cũng thỉnh thoảng xem xét vẻ mặt của Minh Châu, chỉ cần thấy nàng lộ ra vẻ mặt không thích liền lập tức thu tay.

Minh Châu không am hiểu đối phó với kỹ năng lấy lòng nịnh nọt của củ cải nhỏ, lúc lên xe ngựa thấy bé vô cùng đáng thương nhìn nàng, liền tiện thể đem bé ôm vào xe.

Kinh thành so với Tô Châu càng náo nhiệt hơn, bên ngoài là tiếng xe ngựa chạy ào ào, Minh Châu liền xốc lên một góc nhỏ màn cửa, ôm Tuyển ca nhi nhìn ra phía ngoài.

Bọn họ một chuyến xe ngựa này bởi vì có Tô Trọng cưỡi ngựa phía trước, phá lệ được các tiểu cô nương tiểu tức phụ hoan nghênh, trên đường đi nàng liền thấy không ít tiểu cô nương cầm túi thơm hướng tới Tô Trọng ném.

Để phòng các cô nương này nổi tâm tư đố kị, Minh Châu nhìn mấy lần liền bỏ rèm xuống, quyết định một ngày nào đó không có Tô Trọng lại xem thật kỹ một chút kinh thành náo nhiệt này

Nghe được hạ nhân bẩm báo xe đã đến bến tàu, Vương Thanh Lan vẫn nắm chặt lấy khăn tay chẳng nhưng không chú ý đến nó, trong lòng lại vội vã muốn nhìn một chút nữ nhân chiếm lấy vị trí của mình bộ dạng trông như thế nào. Chu ma ma thấy không khuyên nổi nàng, dứt khoát mặc kệ nàng ở một bên khẩn trương, chính mình cùng Tô Tử Mân ở một bên nói chuyện.

Tô Tử Mân so Tuyển ca nhi nhỏ hơn nửa tháng, năm nay cũng đã bốn tuổi. Luận thời gian lúc đó là Vương thị mang đứa con trong bụng trước, nhưng bởi vì mẹ đẻ của Tuyển ca nhi bị chấn kinh vậy nên mới hơn bảy tháng liền sinh Tuyển ca nhi, mà Tô Tử Mân là sinh đủ tháng vì lẽ đó liền thành lão nhị.

"Mân tỷ nhi, ngài đã ghi nhớ lời của mama chưa? Đừng nên thân cận với vị tân phu nhân."

Tô Tử Mân chăm chú chơi đùa Cửu Liên Hoàn trong tay, nghe vậy gật đầu: “Ta nhớ kỹ, tân phu nhân không phải người tốt, ta sẽ không để ý đến nàng.”

Vương Thanh Lan nghe được Tô Tử Mân cam đoan liền cười cười: "Tỷ nhi nhớ kỹ liền tốt, ngươi là đích hài tử, kế mẫu ngươi vì con của nàng nhất định sẽ hại ngươi cùng đệ đệ của ngươi, làm sao giống với tiểu di luôn suy nghĩ tốt cho các ngươi."

Tô Tử Mân cái hiểu cái không: "Nàng nếu là hại ta cùng đệ đệ, ta liền nói cho phụ thân đem nàng đuổi đi."

Vương Thanh Lan lấy khăn ướt giúp nàng lau ngón tay một lần nữa, nói: "Không chỉ phải nói cho phụ thân của ngươi, cũng phải nói cho tiểu di biết, nói cho ngoại tổ phụ, chúng ta sẽ che chở các ngươi đem Thẩm thị đuổi đi."

Thấy Tô Tử Mân gật đầu, Vương Thanh Lan trong lòng càng thêm đắc ý, không quản Thẩm thị kia dáng dấp như thế nào, cùng tỷ phu từng có tình cảm gì, chỉ cần con của cố phu nhân bất kính nàng, thì dù nàng là chủ mẫu thì cũng là một cái thùng rỗng.

Tính toán thời gian không sai biệt lắm, Vương Thanh Lan liền phân phó hạ nhân đi gọi Mai di nương, để Chu ma ma ôm Lang ca nhi, chính mình nắm tay Mân tỷ nhi, một đoàn người trùng trùng điệp điệp đi tới cửa chính của Tô phủ...

LIKE TRUYỆN VÀ ĐỀ CỬ ĐỂ EDITOR CÓ THÊM ĐỘNG LỰC NHÉ!!!💌