Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sợ Xã Hội Livestream Nuôi Con Ở Trùng Tộc

Chương 1

Chương Tiếp »
"Đinh đinh đinh! Đinh đinh đinh, có khách đến thăm!"

Giọng nói của robot quản gia vang lên không ngừng, nhưng không một ai đáp lại nó.

Một lúc sau, robot quản gia bước một chân máy móc, chuẩn bị lên lầu tìm chủ nhân của mình.

Đột nhiên, đèn báo màu đỏ trên đầu nó sáng lên, nó nhận được mệnh lệnh từ tinh thần lực của chủ nhân.

"Đừng ồn ào."

Robot quản gia lập tức im lặng, trở về vị trí ban đầu của mình.

Một lát sau, một con trùng mới từ từ đi xuống cầu thang.

Cậu vẫn còn buồn ngủ, mắt nhắm mắt mở, trông có vẻ không tỉnh táo, nhưng gương mặt tuấn mỹ, ngũ quan tinh tế, bên cổ còn có trùng văn màu xanh thể hiện thân phân trùng đực của cậu.

Cậu chậm rãi chải tóc rồi mới ra mở cửa. Bên ngoài không còn ai, chỉ còn lại một thùng giấy to bằng nửa người.

Cesar thở phào nhẹ nhõm. Cậu thật sự không quen giao tiếp với trùng tộc, dù bây giờ cậu cũng là một con trùng rồi.

Đây là năm thứ hai Cesar xuyên không đến trùng tộc.

Đối với cậu xuyên không không quá đáng sợ, vì trong thế giới cũ cậu cũng chỉ làm công việc bình thường, sống cuộc sống bình thường nhưng vất vả. Chỉ có duy nhất một điều khác thường là, cậu là một cô nhi, không gia đình, không ràng buộc, sống cô đơn một mình.

Nhưng khi xuyên đến thế giới hoàn toàn xa lạ này, Cesar lại trở thành một giống loài khác hoàn toàn với con người, việc này khiến cậu rất hoảng sợ.

Thiết bị quang não, tàu vũ trụ, tinh thần lực, robot thông minh. Cậu phải mất vài tháng mới quen với cách sống của thế giới này.

May mắn thay, Cesar xuyên thành một trùng con đực, được hiệp hội bảo vệ trùng đực thường xuyên đến thăm và cung cấp một số lượng tinh tệ nhất định.

Cesar cắn răng, gắng sức kéo chiếc thùng nặng kia vào nhà. Sức mạnh của trùng cái thật đáng sợ, cậu phải dốc toàn lực mới nhấc được thùng này, trong khi những trùng cái giao hàng kia có thể dễ dàng cầm một tay, đây cũng là một trong những lý do cậu sợ trùng tộc.

Trong thùng chứa đầy dịch dinh dưỡng mà Cesar cần để sống, được hiệp hội bảo vệ trùng đực gửi đến theo định kỳ, tránh để cậu chết đói trong nhà.

Thực ra, họ cũng đã đề xuất một số gợi ý, chẳng hạn như cưới một con trùng cái, hoặc nhận vài vị thư hầu, điều này có thể mang lại tài sản và nâng cao chất lượng cuộc sống của cậu một cách nhanh chóng và hiệu quả.

Cesar vội vàng từ chối đề nghị của họ. Cậu còn khó khăn trong việc giao tiếp với trùng tộc, sao có thể dễ dàng kết hôn với trùng xa lạ được, như thế không phải tự làm khó mình sao?

May mắn thay, trong xã hội trùng tộc hiện tại, tỉ lệ giữa trùng cái và đực đang dần được cải thiện, thêm vào đó, việc tinh thần lực của trùng cái không còn chỉ dựa vào việc để trùng đực trấn an mà còn có thể điều trị bằng khoang trị liệu, nên mặc dù trùng đực vẫn quý hiếm, nhưng luật hôn nhân của đế quốc đã không còn nghiêm ngặt như trước. Việc có muốn kết hôn sinh trứng hay không là tự do của mỗi con trùng.

Vì vậy, dù hiệp hội bảo vệ trùng đực cảm thấy tiếc nuối vì cậu không muốn kết hôn, nhưng cũng không có hành động gì thêm.

Cesar đã trải qua một năm sống vô định, cậu vẫn chưa thể hòa nhập vào xã hội trùng tộc được.

Đôi khi cậu cảm thấy cuộc sống không làm việc này thật vô nghĩa.

Nhưng mỗi khi bước ra khỏi nhà và cố gắng tìm một công việc, cậu lại bị chú ý quá mức hoặc quấy rối vì thân phận và sắc đẹp của mình.

Có chủ quán muốn dùng cậu làm bùa hút khách, trưng bày trong cửa hàng để thu hút trùng cái đến mua sắm, có chủ quán nhìn cậu với ánh mắt tham lam.

"Ngài không làm việc vất vả, chỉ cần kết hôn với tôi, tôi đảm bảo ngài sẽ có của cải vô tận"

Có chủ quán nghiêm túc nói với cậu:

"Xin ngài thông cảm. Tôi không muốn thuê một con trùng đực xinh đẹp như ngài, để nhân viên của tôi không bị phân tâm và và luôn làm việc chăm chỉ."

Cesar vốn đã sợ giao tiếp với trùng tộc, giờ cậu lại càng sợ hãi hơn nên lập tức vội vã trở về nhà mình.

Cesar uống một ống dịch dinh dưỡng rồi xoa xoa cái bụng phẳng của mình. Tuy dịch dinh dưỡng có thể khiến cậu no bụng và cung cấp dưỡng chất, nhưng cậu vốn là con người nên vẫn không quen với mùi vị này.

Nhưng với số tiền ít ỏi, mỗi tháng cậu chỉ có thể đi nhà hàng một hai lần. Còn muốn nấu ăn thì dụng cụ và nguyên liệu ở trùng tinh đều quá đắt đỏ, Cesar không thể mua nổi.

Cesar thở dài, mở quang não xem hôm nay có thể làm gì.
Chương Tiếp »