Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sói Con Của Lãnh Thiếu

Chương 38

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đến trụ sở, Hàn Linh Hương cùng Lãnh Thiên Long, Lâm Linh Chi, Lãnh Thiên Ngôn đi vào trong. Đại Nam và Đại Kỷ cùng tất cả thuộc hạ cung kính cúi đầu chào. Đại Nam dẫn mọi người đến khu nhà giam, bước vào Hàn Linh Hương thấy Lâm Lan Ngọc và Thẩm Nhược Nam bị còng tay chân treo người lên. Trên người của ả ta và hắn đều chi chít vết roi quật, máu me từ những chỗ bị quật chảy ra khiến Hàn Linh Hương khó chịu, chỉ cần ngửi thấy mùi máu là cô thấy ghê tởm. Hàn Linh Hương nhìn Đại Nam nói

- "Làm cho chúng nó tỉnh."

Đại Nam hất tay ra lệnh cho thuộc hạ hất xô nước muối lên. Lâm Lan Ngọc và Thẩm Nhược Nam đau xót thấu xương tủy hét lên. Thẩm Ngược Nam từ từ mở mắt ra nhìn thấy Lãnh Thiên Long và Lãnh Thiên Ngôn, hắn ta sợ hãi run lên. Hắn ta không hiểu sao 2 người quyền thế to lớn lại ở đây. Lúc này Lâm Lan Ngọc nhìn thấy Lâm Linh Chi liền gào lên

- "Con chó, là mày. Mày dám bắt tao. Tao sẽ bảo ba để xem ba tao khiến mày còn sống được nữa hay không?"

Hàn Linh Hương tức giận rút roi ra quật thẳng mặt ả ta

*Vụt...vụt*

- "aaaaaaaaaaa...." Lâm Lan Ngọc đau đớn hét lên. Thẩm Nhược Nam sợ hãi nhìn Hàn Linh Hương

Lâm Linh Chi bây giờ mới lên tiếng

- "Tôi đã làm gì mà các người lại đối xử thế với tôi? Gia đình cô chiếm lấy tập đoàn tôi cũng cho, muốn cầm quyền gia tộc Lâm Gia tôi cũng nhường. Đến người tôi yêu 5 năm cô cũng cướp của tôi, tôi cũng không nói gì? Tại sao? Tại sao cô lại hại tôi?"

- "Tại sao ư? Tại mày, từ nhỏ mày luôn luôn được mọi người yêu quý, từ tất cả người trong gia tộc đến người ngoài. Đi học được bạn bè yêu mến, thầy cô quý. Mọi sự may mắn đến với mày. Cái gì mày cũng hơn tao. Đi đến đâu có ánh hào quang chỗ đó. Sau khi ba mẹ mày mất, tao cứ nghĩ gia tộc và tập đoàn thuộc về ba mẹ tao thì mọi người trong gia tộc sẽ yêu quý tao, người ngoài sẽ biết đến tao. Rồi mày sẽ trở thành đứa cô lập ở cái xã hội này, rồi không ai bên cạnh mày. Nhưng không, dù cả khi mày không còn mọi thứ, mày vẫn được sự tín nhiệm và yêu quý từ gia tộc. Tất cả là do mày. Tao phải gϊếŧ mày." Lâm Lan Ngọc hét lên. Lâm Linh Chi khóc nức lên, không tin vào những gì Lâm Lan Ngọc nói. Lâm Linh Chi không ngờ người chị họ mà 10 năm trước hiền lành của mình lại vì lý do này mà trở nên độc ác. 10 ngón tay Lâm Linh Chi nắm lại với nhau, nghiến răng nói

- "Có phải vụ tai nạn 10 năm trước của mẹ tôi là do các người làm?"

Lâm Lan Ngọc thấy vậy liền cười điên dại nói

- "Haha..haha đúng thì sao?"

Lâm Linh Chi như tiếng sét đánh vào tai, không bình tĩnh nổi liền ngất. May Lãnh Thiên Ngôn kịp thời đỡ. Hàn Linh Hương nhìn Lãnh Thiên Ngôn nói

- "Lập tức đưa Chi về biệt thự gặp Kyo."

Hàn Linh Hương không ngờ ả ta lại độc ác đến vậy. Hàn Linh Hương tức giận lao đến thật nhanh ghé sát vào tai ả ta nói nhỏ

- "Dám đυ.ng đến người của PYS đây đều phải trả giá."

Dù nói rất nhỏ chỉ đủ cô và ả ta nghe. Nhưng Lãnh Thiẻn Long vẫn nghe thấy được. Anh có đôi tai ngoại cảm, trọng phạm vi 10m anh có thể nghe được mọi tiếng động, tiếng nói xung quanh. Anh không tin vào tai mình, trong lòng tự hỏi "sao cô lại nhắc đến PYS, cô có liên quan gì đến PYS "

Cơ thể của Lâm Lan Ngọc tím tái lại, cúng đơ như bị đóng băng. Chưa đầy 5 phút, cơ thể của Lâm Lan Ngọc bị hơn ngàn kí sinh trùng bò ra. Đến 1 giọt máu trong cơ thể cũng không còn. Tất cả thuộc hạ của anh tròn mắt sợ hãi nhìn thân thể đó. Họ cảm giác như những con kí sinh trùng đó đang để trên cơ thể mình vậy. Hàn Linh Hương lạnh giọng nói

- "Nhờ các người đưa xác ả ta đến Lâm Gia"

Đại Nam nhìn Hàn Linh Hương và Lãnh Thiên Long nói

- "Vậy còn Thẩm Nhược Nam xử lý thế nào ạ?"

- "Tùy các người xửa lý." Hàn Linh Hương mệt mỏi nói

- "Mỗi giờ xẻ 1 miếng thịt cho Brock ăn." (Brock: con chó sói hung hàn nhất thế giới bị anh thu phục)

Nói xong, Lãnh Thiên Long đưa Hàn Linh Hương về biệt thự Lãnh Thiên
« Chương TrướcChương Tiếp »