Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Song Bích

Chương 19.2: Phò mã

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đây đại khái là sự ăn ý hiếm hoi của bà và Võ Du Ký. Lúc hai người đều đang ở độ tuổi sung mãn, trẻ đẹp cũng tham luyến vẻ đẹp của đối phương, từ lúc thành hôn tới nay có với nhau bốn người con. Thái Bình công chúa yêu thích thơ từ ca phú, mà Định Vương ở phương diện ca phú cũng rất có tài hoa, cả hai đều biết chơi lại thích chơi.

Nhưng Thái Bình công chúa lại không tìm lại được sự thẹn thùng bấn loạn của lần kết hôn đầu tiên. Định Vương không cự tuyệt việc phu thê, nhưng lại rất ít khi ngủ cùng Thái Bình công chúa. Có lẽ, trong nội tâm hắn cũng e ngại bà.

Phò mã đầu tiên của Thái Bình công chúa là biểu huynh thanh mai trúc mã, cũng là ý trung nhân của bà, hôn lễ của họ cho tới nay vẫn là giai thoại ở Trường An. Nhưng Tiết Thiệu là con trai của Thành Dương công chúa, chẳng khác gì người của Lý gia. Mẫu thân cảm thấy bà đã gả sai người, khăng khăng muốn bà phải tái giá với người nhà họ Võ.

Thái Bình công chúa tất nhiên từng phản kháng, nhưng cho dù bà ôm đứa con mới sinh quỳ gối dưới chân mẫu thân, mẫu thân vẫn ban chết cho Tiết Thiệu.

Hơn nữa là cách chết tàn nhẫn nhất, đói chết.

Sau chuyện đó, Thái Bình công chúa liền hiểu ra hai đạo lý, thứ nhất, trứng không thể chọi đá, đừng bao giờ làm chuyện tự rước lấy nhục; thứ hai, tình yêu chẳng qua chỉ là trò vui, quyền lực mới là người tình tốt nhất.

Thái Bình công chúa không hề náo loạn, bà dựa theo ý chỉ của mẫu thân, chọn một người mà mình vừa ý từ trong con cháu Võ gia, người kia chính là Võ Du Ký.

Tiết Thiệu bởi vì bị bà nhìn trúng, đói chết trong ngục; Võ Du Ký trở thành người thứ hai may mắn có được sự ưu ái này. Cho nên, hắn buộc phải gϊếŧ chính thê của hắn để nhường chỗ cho công chúa.

Đúng vậy, Võ Du Ký đã từng là có thê tử. Không ai biết hắn có thích nữ nhân kia hay không, bởi vì căn bản không quan trọng. Cho dù hắn không động thủ, cha mẹ, huynh đệ hắn cũng sẽ giúp hắn động thủ.

Hai người thành hôn trong tiếng ca múa, vạn người chúc mừng. Sau đó, Võ Du Ký được phong làm Định Vương, trở thành phò mã được mọi người hâm mộ của Thái Bình công chúa.

Thái Bình công chúa đã không còn nhớ rõ vẻ mặt của Võ Du Ký đêm tân hôn. Chỉ chớp mắt, bọn họ đã trở thành phu thê lâu như vậy, con gái đầu lòng của họ cũng đã xuất giá.

Thái Bình công chúa cũng không rõ bà hỏi thăm cuộc sống hàng ngày của Định Vương do là kiêng kị hay quan tâm nhiều hơn. Ngụy Tử đã chết, có người muốn gϊếŧ bà, khi Thái Bình công chúa ý thức được điểm này, người đầu tiên hiện lên trong đầu bà chính là Định Vương.

Thái Bình công chúa không tỏ thái độ gì, lại hỏi: “Vậy Ngụy Vương đâu?”

“Ngụy Vương gọi người vào điện của ngài ấy xướng khúc, ngày nào cũng ồn ào đến khuya.”

Thái Bình công chúa cũng không ngạc nhiên lắm, đó chính là chuyện quý tộc làm giỏi nhất. Nếu không có án mạng, hiện tại toàn bộ trang viên đều là oanh ca yến hót, Thái Bình công chúa việc gì lại ăn không ngon, ngủ không yên, nhàm chán bồn chồn?

Thái Bình công chúa nhớ tới ước nguyện ban đầu của mình khi tổ chức Phi Hồng Yến, căm giận nói: “Thật là đen đủi, sớm biết vậy ta đã không đặt tên cho nơi này là Phi Hồng. Đại tiệc không thấy lại thấy không ít thi thể màu đỏ bay lên.”

Diêu Hoàng cười theo, không dám đáp lại. Nàng nhớ tới tình trạng tử vong của Ngụy Tử liền bất chợt rùng mình.
« Chương TrướcChương Tiếp »