Chương 6: Chạm Mặt Trên Phường

...................

Hôm nay Bảo Hiếu ẩu đả với một tên thanh niên say rượu.bị bắt lên phường.cô nghe tin sốt ruột liền phi ngay đến trụ sở.

-Con không sao chứ,có bị thương ở đâu không...cô lo lắng kiểm tra kĩ khắp người thằng bé.

-Con không sao mẹ ạ,chỉ bị trầy chút da thôi,con xin lỗi đã làm mẹ lo lắng ạ...Bảo Hiếu cuối đầu ngập ngừng.

-Con không sao là tốt rồi,kể mẹ nghe đã sảy ra chuyện gì...cô đưa tay vuốt nẹ qua vết trầy trên gương mặt điển trai ấy.

-Con vô tình đi trên đường thấy hắn ta say rượu đánh một cô gái,con không thể để yên được nên đã cho hắn ta một trận ạ...Bảo Hiếu trong giọng nói có phần căm phẫn liếc mắt sang tên say rượu đang lấy khẩu cung bên bàn.

-Mẹ hiểu,để mẹ giải quyết việc này,con ngoan ngoãn hợp tác với chú công an nhé...cô xoa đầu thằng bé rồi đứng dậy nói chuyện với mấy đồng chí.

Trong khi cô đang lập biên bản,Bảo Hiếu theo dõi từng nhất cử nhất động của tên kia,thấy hắn xin phép ra ngoài gặp người đến bảo lãnh,Bảo Hiếu liền đứng dậy đi theo sau.

-Vy à anh thật tình xin lỗi em,anh thề anh thề từ nay về sau anh sẽ không uống rượu nữa,sẽ không làm đau em nữa.mong em hãy tha thứ cho anh lần này...hắn ta quỳ xuống khóc nức nở ôm chân người con gái mắt đỏ hoe đang cố ngăn nước mắt tuôn ra.

-Đứng dậy đi,anh đừng nói gì nữa tôi không muốn nghe...Vy nghẹn ngào thất vọng nhìn gã đàn ông cô từng tin tưởng và yêu thương từng ấy năm.

-Anh biết em đang giận anh,em cứ đánh chửi anh tuỳ thích,anh xin em hãy tha thứ cho anh,anh sẽ làm lại từ đầu mà...hắn ta van xin níu kéo Vy.

-Mày còn nói được mấy lời rác rưởi đấy à,bỏ cái tay dơ bẩn mày ra khỏi người Vy...Bảo Hiếu giận dữ không nhịn được khi nghe hắn nói,chạy nhanh đến hất hắn ra khỏi người Vy.

-Không phải chuyện của mày,biến đi thằng ranh con...hắn hung tợn giơ tay đánh Bảo Hiếu.

-Dừng tay...Quỳnh quát to khiến ba người dừng lại nhìn Quỳnh đang tiến lại gần.

Lườm tên say rượu bằng ánh mắt khinh khỉnh rồi lại đưa mắt sang Bảo Hiêu đang che chắn cho Vy.Quỳnh có chút ngạc nhiên rồi như hiểu ra mọi chuyện.

-Chắc không phải là vô tình nhỉ...hướng Bảo Hiếu nghiêm giọng.

-Dạ con...dạ con cũng chỉ muốn bảo vệ cho cô ấy thôi...cậu ta nói lí nhí dần.

Nhìn Vy đang bất ngờ với ánh mắt ái ngại nhìn mình.đập vào mắt cô là trên mặt Vy có in dấu tay đỏ lừ hai bên má.trong lòng Quỳnh tự nhiên sinh ra một tia bực bội mất bình tĩnh."Thằng chó đẻ này dám làm đau Vy sao?"Quỳnh hơi nghiến răng đanh giọng nói.

-Anh theo tôi vào trong,tôi sẽ thưa anh tội cố ý gây thương tích cho người khác,không có tiền chạy thì ít nhất cũng một năm đấy!

-Cô là ai,chuyện tôi với bạn gái tôi liên quan gì đến hai người quản sao?...mắt trừng mắt hướng Quỳnh.

"Bạn gái sao?"Trong lòng Quỳnh càng khó chịu hơn.

-Mẹ à để con sút cho nó mấy phát vào mồm cho nó câm đi...Bảo Hiếu thấy tên khốn đó dám lớn tiếng với Quỳnh liền hung hăng toan đánh hắn.

"Là mẹ con sao?" Vy nghe thấy vậy càng bất ngờ hơn nữa.không ngờ cái tên công tử bột suất ngày bám đuôi mình cùng với vị khách sộp bao dưỡng mình gần đây lại là hai mẹ con với nhau.chuyện lạ gì đây?

-Con đứng yên đó...cô nhìn Hiếu nghiêm khắc.

-Anh đánh người là không đúng,có pháp luật can thiệp,mau theo tôi vào trình bầy với cảnh sát...Quỳnh liền quay sang lạnh lùng nói.

-Cảm ơn ý tốt hai người,tôi thấy chuyện này vẫn để tôi giải quyết riêng mới đúng...Lúc này Vy mới liên tiếng,dở ví ra lấy một số tiền đưa cho hắn.

-Anh cầm tiền bảo lãnh,giấy tờ tôi cũng kí rồi,xong việc về phòng chúng ta nói chuyện sau...nói nhanh vài câu rồi Vy chạy ra ngoài vẫy cái taxi gần đó.

-Vy à...Bảo Hiếu cùng hắn liền gọi theo.

Hắn cầm tiền vào trong không quên lườm nguýt mẹ con cô dữ dằn.

Cô cũng thu xếp xong rồi lái xe đưa Bảo Hiếu về nhà.