Chương 14: Cùng nhau hành động

Ý tưởng tiêu cực này của Lăng Tử Thác đã vụt qua trong thoáng chốc, khách quan mà nói, trạng thái bây giờ anh nghĩ cũng không dám nghĩ, nếu Đồng Đồng đã lựa chọn ở cùng với anh, như vậy, anh liền có biện pháp là cho trái tim của Đồng Đồng đối với anh cả đời không thay đổi.

Trái tim đã kiên định, Lăng Tử Thác cười nói: “Ân, anh nhớ, sao vậy?”

“Anh trai, em đã mơ một giấc mộng dài, hơn nữa còn là mộng nối liền mộng, trong giấc mơ qua mấy tháng nữa sẽ xuất hiện nhật thực, trời đất trong tích tắc tối đen đưa tay không thấy được năm ngó, sau khi đen tối qua đi, mặt trời đột nhiên nóng lên một cách mãnh liệt, người đứng ở dưới ánh mặt trời phần lớn sẽ té xỉu, sau khi tỉnh lại lần nữa, bọn họ sẽ biến thành thây ma.”

“Thây ma trong kịch của Ảnh thị?” Lăng Tử Thác như có điều suy nghĩ mà hỏi.

“Ân”

“Những thây ma kia thật sự rất lợi hại, phàm là bị cào rách da đều sẽ bị nhiễm, đến cuối cùng, quốc gia chỉ còn ít hơn một phần mười, những người không biến thành thây ma tập trung lại với nhau, đến khi đó ngoại trừ vấn đề an tòa, lớn nhất vẫn là thức ăn, có rất nhiều người chết đói chết rét.”

“Cho nên Đồng Đồng mới xin anh trai cho em mở công ty bách hóa?” Trong nháy mắt Lăng Tử Thác nghĩ thông suốt những điều khác thường của Lăng Tử Đồng.

Lăng Tử Đồng gật đầu: “Đúng vậy, anh trai, thà tin là có còn hơn là không tin, lỡ như, em chỉ nói lỡ như mạt thế thật sự đến, đến lúc đó chúng ta chuẩn bị sẽ không kịp nữa.”

Lúc Lăng Tử Đồng còn muốn thử thuyết phục Lăng Tử Thác, Lăng Tử Thác đã nắm lấy tay Lăng Tử Đồng nâng lên, trực tiếp ngắt lời cô: “Được, anh trai sẽ cho người chuẩn bị một chút.”

“Còn có - -” Lăng Tử Đồng ở bên cạnh đuổi kịp bước chân Lăng Tử Thác, nhắc nhở.

“Anh biết rõ, còn có vũ khí.”

Đây cũng là chuyện Đồng Đồng muốn anh làm trước khi hai người tách ra, mặc dù lăng thị đã tẩy trắng hoàn toàn, những muốn lấy chút vũ khí cũng không phải chuyện khó khăn.

“Ở mặt này anh trai hiểu rõ hơn, liền giao lại cho anh.”

“Được.” Lăng Tử Thác xoa mái tóc của cô, nhìn chằm chằm mặt cô, hỏi: “Có phải mỗi lần thu đồ vào không gia sẽ hao phí tinh lực của em?”

“Em cũng vừa mới có không gian này, vẫn chưa quen thuộc, cho dù có mệt mỏi thì nghỉ ngơi nhiều, ăn một chút sẽ tốt thôi.” Lăng Tử Đồng nói xong lại duỗi cánh tay đang nhàn rỗi ra ôm gấu bông trở lại lần nữa.

Nhìn đồ chơi gấu bông ở trong tay cô, đột nhiên Lăng Tử Thác che lại thân mình cô, nhìn xung quanh một chút, không phát hiện ra người khác, lúc này mới quay đầu, nói với Lăng Tử Đồng: “Đồng Đồng, năng lực đặc biệt này không thể để cho bất kỳ ai biết được.”

Cuộc đời này lắm điều đen tối, Đồng Đồng không hiểu nhưng anh lại nắm rất rõ, lòng tham gia của con người là vô tận, nếu để cho người ngoài biết năng lực của Đồng Đồng, đến lúc đó Đồng Đồng sẽ rơi vào nguy hiểm.

“Em hiểu rồi.” đã trải qua một đời, cô hiểu rất sâu sắc chuyện này, cô cũng không dự định nói cho bất kỳ ai ngoài anh trai.

Quả nhiên như dự đoán của Đồng Đồng, cô ăn cơm thật no, sau lại nghỉ ngơi tốt, tinh thần đã hoàn toàn khôi phục.

Chuyện xảy ra ở đời trước cũng có chỗ khác biệt, không thể đoán trước rằng mạt thế có thể đến sớm hơn hay không, cô cần phải mua đồ cất thật kỹ, như vậy, sau bữa cơm chiều, Lăng Tử Thác thay lái xe đưa Lăng Tử Đồng đến nhà trọ của cô.

Lúc bảo an nhìn đến anh em hai người, cười nói: “Lăng tiên sinh tốt, lăng tiểu thư, đồ đạc của cô và toàn bộ xe của người đã được để trong kho.”

“Ân, tôi biết rồi, cám ơn anh.”

Chuyện này cô sớm đã cùng bảo an nói qua.

Lúc Lăng Tử Thác mua nhà trọ cao cấp này cho Lăng Tử Đồng đã thuận tiện mua thêm một cái ga-ra đơn độc, những thứ đó đã để xuống dưới đầy đủ.

Hai người đi vào ga-ra, ga-ra to như vậy chỉ có xe thể thao sáng ngời, không gian còn thừa lại chất đầy các loại lương thực dầu muối lúc trước Lăng Tử Đồng đã mua.

Đóng kín cửa ga-ra, Lăng Tử Đồng đi nhanh hai bước, đứng bên cạnh chút ít vật tư, tay để lên đồ vật chồng chất trên đất, vật tư biến mất trong nháy mắt.

Cứ như vậy, mỗi lần chạm một ít, đống đồ lớn liền biến mất, không quá một hai phút, đồ vật đã hoàn toàn biến mất.

Cuối cùng đi đến bên cạnh một góc xe thể thao, nhắm lại mắt, Lăng Tử Đồng chưa xác định bản thân có thể hay không thu được đồ lớn như vậy, tay cô để lên mui xe, chiếc xe thể thao màu đỏ bị thu vào. Thở vào nhẹ nhõm, bước chân Lăng Tử Đồng lảo đảo một tý, Lăng Tử Thác đang nhìn chằm chằm thuận thế đỡ cô, nhíu mày hỏi: “Có phải là mệt mỏi hay không?”

“Có một chút, nghỉ ngơi một lát liền tốt, chúng ta đi lên lầu thôi.”

Một đêm này, hai người liền nghỉ ngơi ở nhà trọ.

Đến ngày hôm sau, lúc mặt trời lên cao, Lăng Tử Đồng bị đánh thức bởi mùi hương của đồ ăn.

Mũi nhúc nhích, còn chưa mở mắt, Lăng Tử Đồng tiện tay hướng bên cạnh sờ, giường bên cạnh sớm đã không còn độ ấm.

Tinh thần tỉnh táo, khí lực biến mất từ tối qua đã trở lại, đứng dậy đi vào toilet, đánh răng rửa mặt, rất nhanh đã sửa soạn xong, vừa bước ra toilet cửa phòng ngủ đã mở ra, Lăng Tử Thác mặc áo sơ mi trắng, trước ngực còn đeo tạp dề phim hoạt hình, anh thấy Lăng Tử Đồng đã tỉnh, cười nói: “Đồng Đồng, mau ra đây, tay nghề của anh trai sợ là không tốt, chỉ nấu cháo đơn giản, lại ra ngoài mua bánh bao mà em thích, bây giờ vẫn còn nóng.”

Lăng Tử Đồng rất ít tới đây hỏi, phòng bếp cũng sạch sẽ vô cùng, chỉ có một ít bắp, cho dù tay nghề của Lăng Tử Thác có tốt cũng không làm được gì.

Thời điểm cô còn học cao trung, bởi vì giờ ăn cơm không cố định, nên thường bị đau bao tử, Lăng Tử Thác mỗi ngày đều dậy sớm nấu cháo cho cô, Lăng Tử Đồng lại chẳng hề biết ươn, về sau Lăng Tử Thác càng bất lực, cũng thôi.

Đi đến ôm eo Lăng Tử Thác, đầu dựa vào ngực anh, Lăng Tử Đồng rầu rĩ nói: “Anh trai, em thật sự rất hối hận.”

“Được rồi, đều là chuyện quá khứ, anh cũng sẽ không nhớ đến những chuyện đã qua.”

Gật đầu thật mạnh: “Ân, sau này mỗi ngày em cùng trai đều sẽ trai qua thật tốt.”

Hai người thân mật một hồi, sau đó mới đi đến phòng bếp ăn sáng.

Nếu đã tin lời nói của Lăng Tử Đồng, Lăng Tử Thác liền nghiêm túc mà đối đãi, đầu tiên anh kêu Lăng Văn thuê kho hàng, công bố bên ngoài là muốn mở công ty bách hóa, nhập một lượng hàng lớn như vậy cũng sẽ không làm cho người khác hoài nghi,

Lăng Văn làm việc hiệu quả rất nhanh, chỉ hơn nửa ngày đã thuê được vài chục nhà xưởng ở vùng ngoại thành, đồng thời còn cho Lăng Nhất, Lăng Nhị, Lăng Lục bay đi khắp nơi ở các nước để thăm dò nguồn cung cấp.

Ra lệnh ra, Lăng Tử Thác lại dẫn Lăng Tử Đồng đi đến thị trường chuyên bán cây giống.

Hai người vào thị trường hạt giống, trước tiên chọn các loại rau dưa, có các loại khoai tây, cà chua, rau dưa, rau hẹ thường hay ăn, cũng sống dễ dàng.

Trở về trên xe, Lăng Tử Đồng liền đem cây giống thu vào không gian.

Sau khi hai người trở lại nhà họ lăng, trước tiên vào phòng Lăng Tử Đồng, Lăng Tử Thác ra lệnh cho bất kỳ người nào cũng không được phép quấy rầy, chú Cung vừa nghe thấy lời này, lập tức hiểu lầm, ông cười híp mắt gật đầu, cầm lấy từ báo, liền ngồi trên sofa ở đại sảnh, thay tiểu thư cùng thiếu gia nhà ông canh cửa.

Đóng cửa lại, cuối cùng Lăng Tử Đồng quyết định thử một lần, cô nói với Lăng Tử Thác: “Anh trai, lúc trước em mê man cơ thể không có biến mất, lần này em muốn thử có thể đưa cả người đưa vào luôn hay không.”

“Được.”