Chương 25.1: Bắt đầu đại loạn

“Anh trai, chỉ sợ mạt thế sẽ đến sớm hơn, hiện tại anh gọi cho anh Văn anh Vũ bọn họ, để bọn họ sáng mai quay về, nhất định phải nhớ trở lại biệt thự trước khi mặt trời lên.” Nắm lấy tay Lăng Tử Thác, đầu ngón tay Lăng Tử Đồng khẽ run.

Đem bàn tay nhỏ bé của Lăng Tử Đồng nắm lấy, Lăng Tử Thác hôn trán của cô, ở bên tai cô nhẹ nhàng khuyên giải: “Đồng Đồng đừng sợ, có anh trai ở đây, anh trai sẽ che chở cho em.”

Cho dù trong nội tâm sớm đã có chuẩn bị, cho dù tự nói chính mình đừng sợ, nhưng từng ký ức bi thảm như một vở bi kịch xảy ra ở mạt thế kiếp trước làm cho cô không thể nào khống chế được sự run rẩy, cô không sợ thây ma, lòng người cũng nhanh chóng thay đổi cô cũng có thể hiểu được, nhưng cô không thể không có anh trai, sợ hãi một màn của Lăng Tử Thác ở kiếp trước sẽ lại tái diễn.

Tia chớp làm nổi bật vẻ mặt không cam lòng của Lăng Tử Đồng vừa xem là hiểu ngay, trái tim Lăng Tử Đồng lại đau, anh cúi đầu, hôn cánh môi nhỏ bé có chút lạnh, liếʍ láp gặm cắn, mυ"ŧ thỏa thích, đợi đến khi người trong ngực trở nên mềm nhũn, thân thể cũng nóng lên theo, lúc này mới thở phào một cách tối tăm.

Bị thân thể của Lăng Tử Thác đè xuống dưới, Lăng Tử Thác ôm lấy cổ của anh, dâng lên đôi môi, tận lực đáp lại đòi hỏi của Lăng Tử Thác.

Khẽ thở dài, Lăng Tử Đồng khẽ đứng dậy, cô dựa sát bên tai Lăng Tử Thác, dịu dàng nói: “Anh trai, muốn em đi.”

Thân thể Lăng Tử Thác cứng đờ, càng thêm mãnh liệt ôm lấy người trong ngực, hôn trán của cô, chóp mũi, đôi môi, đến cổ cùng trước ngực, không buông tha bất cứ một nơi nào thuộc về lãnh địa của anh.

Bất quá, lúc di chuyển trên người Lăng Tử Đồng, Lăng Tử Thác đột nhiên dừng lại, anh ôm người ở trước ngực, thanh âm khàn đến khó tả: “Đồng Đồng, bây giờ không được.”

Theo lời của Đồng Đồng, ngày mai sẽ là mạt thế, anh không thể để cho thân thể Đồng Đồng vất vả.

Lăng Tử Đồng không nói gì, chỉ quay lại ôm lấy cánh tay Lăng Tử Thác càng thêm dùng sức.

Thực ra Lăng Tử Đồng cũng nghĩ như vậy, trước khi trời còn chưa sáng, giông tố cuối cùng cũng dừng lại, thậm chí bên ngoài một chút gió cũng không có.

Lúc trời còn chưa sáng, Lăng Tử Thác cùng Lăng Tử Đồng đã đứng dậy, bọn họ đánh thức chú Cung cùng Cung Tiểu Thất, bốn người ngồi trên sô pha, chú Cung nhìn vẻ mặt thiếu gia cùng tiểu thư nghiêm túc, cũng khẩn trương theo: “Thiếu gia, tiểu thư, có chuyện gì xảy ra sao?”

Lăng Tử Thác cùng Lăng Tử Đồng nhìn nhau, Lăng Tử Thác hướng về Lăng Tử Đồng gật đầu nhẹ, Lăng Tử Đồng cũng không trả lời, mà là hỏi ngược lại: "Chú Cung, đồ ăn ở phòng bếp còn đủ ăn trong mấy ngày?”

“Tối hôm qua chú mới mua, trước đó tiểu thư đã sớm dặn dò, phải chuẩn bị nhiều thêm, hiện tại ba cái tủ lạnh toàn bộ đã đầy, đại khái có thể ăn một tuần lễ.”

“Tiểu Thất, cậu cùng với chú Cung, đi đến chợ rau, lại mua đồ ăn cùng gạo và mì dùng trong nửa tháng.” Lăng Tử Đồng nói.

“Tiểu thư, trời còn rất sớm, chỉ sợ còn chưa mở cửa.”

Lăng Tử Đồng cười cười, nói: “Chú Cung, phải nhớ kỹ, trước ngày mai, ở một mức độ nào đó tiền còn là vạn năng.”

Chỉ cần chuẩn bị đầy đủ tiền, tự nhiên chú Cung có thể mua được.

Đương nhiên, qua ngày mai cũng không nhất định.

“Được, chú cùng Tiểu Thất sẽ đi ngay bây giờ.” chú Cung cùng Cung Tiểu Thất đứng dậy.

Bọn họ mới vừa đi vài bước, lời nói của Lăng Tử Đồng truyền đến phía sau hai người: “Tiểu Thất, lấy xe anh trai tôi, cố gắng trước khi mặt trời lên quay trở lại.”

“Chúng tôi biết rõ.”

Lăng Văn Lăng Vũ, còn có đám người Lăng Nhất, thậm chí là Tô Cảnh Nhiên đã lục tục đến biệt thự khi trời vừa sáng.

Bị gọi đến gấp gáp như vậy, bọn họ biết nhất định đã xảy ra chuyện lớn gì rồi, Lăng Văn hỏi: “Thiếu gia đã xảy ra chuyện gì?”

Lăng Tử Thác lựa chọn trầm mặc như cũ, anh đá cái bao lớn màu đen bên chân đến trước mặt mấy người, dặn dò: “Lựa chọn cái mà các người thuận tay, trước ngày mai liền có mặt tại biệt thự.”

“Nhưng còn công ty?” Lăng Văn lo lắng công ty hiện tại đã có chút không yên.

Đổng sự Lăng thị rối rít rời đi, Lăng Tử Thác lại không nói nguyên do lấy ra một lượng lớn tiền mặt, hiện tại trong công ty lòng người bàng hoàng, nếu như hôm nay cả ngày bọn họ không có ở đó, chỉ sợ lại khiến cho người khác chú ý.

“Chuyện của công tay sau này hãy nói.”

Lăng Tử Thác đã ra quyết định như vậy, mọi người biết rõ tính tình của Lăng Tử Thác, cũng không lên tiếng nữa, từng người bắt đầu lựa chọn vũ khí cho mình.

Cuối cùng chú Cung cùng Cung Tiểu Thất trước khi mặt trời lên đã trở lại, vừa mới trở về phòng khách, Cung Tiểu Thất lau mồ hôi trên trán, oán hận nói: “Ngày gì vậy, sao lại nóng như vậy?”