Chương 124

Mặc dù cảm xúc của hai anh em Thích Thương Hải và Thích Vu Sơn đều rất suy sụp nhưng bọn họ cũng tự ý thức được bây giờ không phải là lúc để buông thả, rất nhanh cả hai đã lấy lại được bình tĩnh.

Chỉ riêng điểm này, đã khiến Tạ Thiên Cách rất hài lòng.

Cô quan sát xung quanh một lượt, ngoài xác chết của đám thây ma bị đập vỡ thành từng mảnh la liệt đầy trên mặt đất, quần áo ở khu vực tầng hai đều chưa được thu dọn.

Còn trong nhà kho mà họ đang ở cũng chất đầy hàng hóa.

Rõ ràng là hai anh em Thích Thương Hải vừa vào trung tâm thương mại không lâu thì đã gặp phải để đám thây ma này.

Tạ Thiên Cách cũng không khách sáo, nhân lúc hai người còn đang cố bình ổn cảm xúc của mình lại, cô trực tiếp thu hết những thứ này vào không gian của mình.

Tốc độ đó nhanh hơn nhiều so với tốc độ thu hàng của Thích Thương Hải, gần như là chỉ cần dùng ý nghĩ thì đồ đạc liền biến mất.

Nhìn Tạ Thiên Cách lợi hại như vậy, Thích Thương Hải càng quyết tâm phải rèn luyện thật tốt khả năng khống chế dị năng không gian của mình.

"Sao hai người lại gặp nhiều thây ma như vậy?"

Theo lý mà nói, những con thây ma này sẽ ngủ đông ba ngày, không thể xuất hiện sớm như vậy được.

Chính vì lý do này, Tạ Thiên Cách mới yên tâm để hai người đến thu vật tư ở ba tầng dưới.

Tất nhiên, chuyện gì cũng có rủi ro của nó.

Trong ba ngày đầu cũng sẽ có một số thây ma tỉnh lại, nhưng theo ước tính của Tạ Thiên Cách, anh em Thích Thương Hải không nhất định sẽ gặp phải.

Cho dù có gặp thây ma, cũng sẽ rất lẻ tẻ, không thể gặp nhiều như vậy.

Thích Thương Hải lắc đầu trả lời: "Tôi không biết, sau khi chúng tôi vào trung tâm thương mại, lúc đầu rất bình thường, chúng vẫn nằm im trên mặt đất, đông cứng ngắc."

Nói xong, Thích Thương Hải chỉ vào những thây ma đã bị Tạ Thiên Cách chặt đứt đầu, đập gãy chân gãy tay ở bên ngoài.

"Nhưng mà, khi chúng tôi thu dọn xong tủ đồ ăn vặt, định đến tủ đồ ăn chính thì đột nhiên chúng lần lượt đứng dậy."

"Lúc đầu chỉ có một hai con, chúng tôi còn có thể đối phó nhưng sau đó càng lúc càng nhiều, chúng tôi chỉ có thể chạy lên tầng hai..."

Tạ Thiên Cách khoanh hai tay trước ngực, ngón tay phải nhẹ nhàng gõ lên cánh tay bên kia.

Nghe đến đây, ngón tay cô đột nhiên dừng lại.

"Ở tầng một, gần tủ đồ ăn chính phải không?"

"Đúng vậy."

Tạ Thiên Cách đứng trong trung tâm thương mại tầng hai xác định phương hướng một chút, sau đó liền đưa tay chỉ vào một dãy tủ.

"Có phải là hướng đó không?"

Thích Thương Hải nhìn theo ngón tay của Tạ Thiên Cách, vội vàng gật đầu xác nhận:

"Đúng vậy! Chính là chỗ đó ở tầng một."

Mặc dù Tạ Thiên Cách chưa từng trải qua nhưng cô vẫn nghĩ đến một khả năng.

Khi tận thế đến, phần lớn mọi người đều phải ngủ đông ba ngày sau mới tỉnh lại, sau đó biến thành thây ma hoặc thức tỉnh dị năng, nhưng không có nghĩa là không có trường hợp ngoại lệ xảy ra.

Nếu dị năng giả có thể thức tỉnh trước thời hạn, trên người họ sẽ tỏa ra một loại năng lượng mạnh mẽ, và những năng lượng này có lẽ đã thúc đẩy những thây ma xung quanh tỉnh lại sớm hơn.

Giống như những chú chim non mở mắt, nhìn thấy ai đầu tiên, sẽ coi người đó là mẹ của mình, thây ma cũng có thuộc tính tương tự.

Chỉ có điều, khi thây ma thức tỉnh, trước tiên chúng sẽ đi tìm rồi ăn luôn dị năng giả khiến chúng tỉnh lại.

Bây giờ trong trung tâm thương mại xuất hiện nhiều thây ma như vậy, điều đó chứng tỏ trong trung tâm thương mại này chắc chắn còn có người khác ngoài nhóm của cô, hơn nữa là dị năng giả đã thức tỉnh.

Nghĩ đến đây, Tạ Thiên Cách nhanh chóng quay người đi xuống lầu một.