Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sống Lại Trước Mạt Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Vật Tư

Chương 133

« Chương TrướcChương Tiếp »
Về Tạ Thiên Cách thì lúc này cô đang ngồi xổm trước thi thể của Tế Khang và Tế Từ, cô hoàn toàn không để tâm đến cuộc cãi vã đang diễn ra ở bên kia của Thích Vu Sơn và Tế Xuân, toàn bộ sự chú ý của cô đều đổ dồn vào phần não của đám thi thể này.

Quả bí ẩn là biện pháp mà Tạ Thiên Cách đột nhiên nghĩ đến, đưa cho đám người Tế Khang ăn.

Chủ yếu là cô muốn thử nghiệm một số suy đoán, tiện thể giải quyết chút vấn đề trước mắt.

Từ cuộc trò chuyện lúc vừa tỉnh lại của cô với Thích Thương Hải, cô đã đưa ra một số dự đoán.

Và cuộc thử nghiệm này đã khẳng định những dự đoán kia, quả bí ẩn này quả nhiên có thể khiến người bình thường thức tỉnh được dị năng.

Hơn nữa, máu thịt của dị năng giả thức tỉnh từ loại quả này lại có sức hấp dẫn rất lớn đối với đám thây ma.

Điểm mẫu chốt là, thây ma ăn máu thịt của người thức tỉnh sẽ sinh ra tinh hạch.

Cuộc sống ở thời mạt thế hai mươi năm đã dạy cho Tạ Thiên Cách đủ thứ kiến thức và bài học kinh nghiệm để sinh tồn, một điều quan trọng trong số đó là:

"Đừng để bản thân làm việc không công!"

Làm việc không công là đồng nghĩa với lãng phí vật tư.

Mà lãng phí vật tư ở thời mạt thế chính là tội tày trời.

Vì những thây ma bị gϊếŧ ở tầng một không sinh ra tinh hạch, nên cô sẽ khiến chúng nhất định phải mọc ra tinh hạch cho cô!

Dù thế nào đi chăng nữa, Tạ Thiên Cách tuyệt đối sẽ không để mình bỏ công sức ra một cách vô ích.

Sự thật chứng minh, suy nghĩ của Tạ Thiên Cách đã đúng, lần thử nghiệm này cũng đã thành công.

Sau khi Tế Khang và Tế Từ ăn quả bí ẩn rồi thức tỉnh dị năng, bọn họ đã thu hút những thây ma gần đó tỉnh lại, cuối cùng là thành thức ăn nuôi dưỡng chúng.

Những thây ma thức tỉnh cũng không nhiều lắm, chỉ khoảng mười mấy đến hai mươi con.

Nhưng cũng chính vì số lượng của chúng không nhiều nên mỗi con khi ăn thịt Tế Khang và Tế Từ đều được chia không ít máu thịt của hai người kia dẫn đến tốc độ sinh ra tinh hạch trong não chúng nhanh hơn, kích thước tinh hạch sinh ra cũng lớn hơn.

Mà trong đám thây ma này, có chất lượng tinh hạch tốt nhất đương nhiên vẫn là thuộc về Tế Khang và Tế Từ.

Bọn họ đã là dị năng giả, mà khi dị năng giả biến đổi thành thây ma sẽ trực tiếp bước vào hàng ngũ thây ma cấp hai.

Đương nhiên, tinh hạch sinh ra cũng là tinh hạch cấp hai.

Tạ Thiên Cách túm lấy cổ áo của Tế Khang, dễ dàng lật anh ta từ tư thế nằm ngửa dậy.

Sau đó, cô lấy ra một con dao găm, động tác thành thạo, nhanh chóng đào ra một viên tinh hạch từ hộp sọ.

Tinh hạch cấp hai chỉ lớn bằng đầu ngón tay cái, rất nhẵn nhụi, có màu sắc khác nhau tùy theo dị năng thức tỉnh.

Ví dụ như, tinh hạch của Tế Khang này lại có màu tím, điều này chứng tỏ Tế Khang đã thức tỉnh dị năng hệ lôi.

Tạ Thiên Cách hơi nhướng mày.

May mà Tế Khang này vừa biến thành thây ma đã bị cô gϊếŧ chết, nếu như để cho nó có thời gian học được cách sử dụng dị năng, thì sau này muốn tiêu diệt nó e là phải tốn chút công sức.

Thích Thương Hải đã ngồi xổm ở bên cạnh giúp đỡ Tạ Thiên Cách từ khi cô rút dao ra, chuẩn bị đào tinh hạch của Tế Khang.

Trước thời mạt thế, anh đã từng là quản lý của một diễn đàn nói về thời mạt thế, về mặt tâm lý, anh có thể chấp nhận và thích nghi với sự thay đổi của thế giới trong mạt thế nhanh hơn người thường.

"Thây ma thực sự có thể sinh ra tinh hạch trong não sao?"

Vừa ở bên giúp đỡ, vừa quan sát Tạ Thiên Cách đào ra tinh hạch của Tế Khang, Thích Thương Hải rất kinh ngạc.

Việc những ý nghĩ vốn chỉ có trong tưởng tượng, giả thiết trở thành hiện thực cũng quá vi diệu rồi.

"Ừ."
« Chương TrướcChương Tiếp »