Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sống Lại Trước Mạt Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Vật Tư

Chương 150

« Chương TrướcChương Tiếp »
Kiếp trước, Tạ Thiên Cách cũng đã thức tỉnh được dị năng hệ khắc ngay từ những ngày đầu mạt thế nhưng lúc mới sử dụng cô chỉ có thể điều khiển một xúc tu nhỏ và ngắn, hơn nữa còn không thể kiểm soát tốt được.

Quan trọng nhất là cô chưa từng thấy người nào khác xung quanh có dị năng giống mình, sợ sẽ bị coi là quái vật và vứt bỏ cho nên cô vẫn luôn giả vờ rằng mình là một người bình thường, không có dị năng.

Nhưng trên thực tế, dị năng chính là phải sử dụng, dị năng giả sử dụng dị năng càng nhiều thì càng nhạy bén, càng có thể kiểm soát dị năng thành thạo.

Ngược lại, nếu không được luyện tập thường xuyên sẽ mất đi sự linh hoạt, thậm chí còn không thể nâng cấp được dị năng.

Và dị năng hệ khắc của cô đương nhiên cũng là như thế.

Kiếp trước, cô chính là ngốc nghếch không hiểu được đạo lý này nên đã lãng phí cơ hội rèn luyện dị năng vào giai đoạn đầu.

Đến khi cô phát hiện ra còn có những dị năng giả hệ khắc khác thì đã không còn những thây ma hay thú biến dị cấp thấp cho cô có thể luyện tập nữa rồi.

Cô đã chậm một bước, đến cuối cùng, thậm chí ngay cả khả năng tự vệ cũng không có, chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị ném vào đàn thây ma, trở thành mồi nhử che chở cho người khác chạy trốn.

Trong những năm tháng dài đằng đẵng sau đó, Tạ Thiên Cách cô cuối cùng cũng hiểu ra một đạo lý:

Trên thế giới mạt thế này, vốn không có tồn tại khái niệm quái vật thực sự.

Chỉ cần bạn đủ mạnh mẽ thì dù có là "quái vật" trong mắt kẻ khác đi chăng nữa, bạn cũng có thể hạ gục tất cả, trở thành thần phật được mọi người tôn thờ!

Vì vậy, ở kiếp này, ngay từ đầu Tạ Thiên Cách đã không nghĩ đến chuyện che giấu dị năng của mình.

Cô muốn công khai nói cho tất cả mọi người biết, cô đủ mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức khiến tất cả các người phải kinh sợ, phải ngẩng đầu nhìn cô!

Lý Tiêu nhìn khóe miệng khẽ mím và đôi mắt lộ vẻ lơ đãng của Tạ Thiên Cách, cuối cùng thở dài trong lòng một cách bất đắc dĩ,bỏ qua vấn đề này, anh nói:

"Chúng tôi là người của Quân đội Đông Xuyên, nhận được nhiệm vụ nên hôm nay chúng tôi đến đây để trinh sát tình hình vật tư.Nhưng không ngờ rằng.. chúng tôi đã bị phản bội, trong Chính quyền... có người cấu kết với nhà họ Viên, khi chúng tôi vừa mới đến được đây đã... gặp phải sự phục kích của nhà họ Viên..."

Tạ Thiên Cách bỗng nhiên hiểu ra.

Tại sao kiếp trước nhà họ Viên lại có vật tư sánh ngang với Chính quyền ngay từ đầu, có thể chiếm vị trí nổi bật giữa tất cả các căn cứ chính thức lẫn không chính thức khác, hóa ra là vì đã độc chiếm được cả cảng biển...

Khi nói những lời này, Lý Tiêu hơi ngẩng đầu lên, còn cơ thể thì dựa hẳn vào Phương Ninh bên cạnh.

Mặc dù những vết thương của anh không đủ để gây tử vong, nhưng chúng liên tục rỉ máu không ngừng, khiến mặt anh càng lúc càng tái nhợt vì mất nhiều máu.

Đến cả lời nói của anh cũng đứt quãng liên hồi, khiến những đồng đội kia của anh nghe đều rất đau lòng.

"Đội trưởng, anh đừng nói nữa! Để chúng tôi nói!"

Phương Ninh và những người khác đều muốn ngăn Lý Tiêu dừng lại, không cho anh tiếp tục tiêu hao sức lực.

Nhưng Lý Tiêu kiên quyết lắc đầu từ chối, chỉ dùng đôi mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào Tạ Thiên Cách, dồn hết sức lực, nói rõ ra từng chữ một nói:

"Nhà họ Viên... có mưu đồ bất chính, nếu cô đồng ý giúp Quân đội chúng tôi,... sau này Quân đội chúng tôi có thể cung cấp cho cô một số thuận tiện nhất định..."

Lời của Lý Tiêu còn chưa dứt thì đã nghe thấy tiếng động cơ trầm thấp truyền đến từ xa.

Hơn nữa, ngày càng đến gần.

Rõ ràng là có người đang tiến về phía con đường nhỏ này!

------

(Chương này sẽ là chương cuối mình làm free nhé mn.

Từ chương sau mình sẽ đặt một mức giá hợp lý.

Mong rằng vẫn sẽ được mn ủng hộ ạ.

Cảm ơn mn đã theo dõi truyện!

Chúc tất cả có thời gian đọc truyện, thư giãn vui vẻ!❤️)
« Chương TrướcChương Tiếp »