Chương 13

Minh Khương nhìn vào thiết bị đầu cuối trong tay mình, trên đó đã liên kết một số thông tin của trường.

Phong cách của trường quân sự đế quốc Lotus rất dứt khoát, bọn họ không bao giờ làm những việc rườm rà, ngay cả bảng thông tin học sinh cũng chỉ có ba màu đen, trắng và đỏ đơn giản.

Giống với hệ thống màu sắc của quân đội đế quốc Lotus.

Minh Khương mở bảng thông tin của mình ra, bên trái cùng là ảnh nhập học và số hiệu tên, bên phải là một số chức năng và thông tin hiển thị.

Còn mục ký túc xá vẫn còn trống, nhấp vào chỉ hiển thị đang được thiết bị đầu cuối sắp xếp bằng cách bốc thăm.

Roth thấy cậu cứ nhìn chằm chằm vào thiết bị đầu cuối nên bèn nói: "Có phải vẫn chưa phân phòng ký túc xá không, tôi biết ngay mà, đây là bài học đầu tiên mà trường dạy chúng ta đó."

Bài học đầu tiên?

Minh Khương nhíu mày: "Sao cơ?"

Roth nói: "Phục tùng."

"Trường cố tình kéo dài thời gian phân phòng ký túc xá, hiệu trưởng đã từng nói trong một cuộc họp rằng, ông ấy muốn cho học sinh hiểu rằng, học sinh trường quân sự phải hướng đến mọi thứ theo quân nhân Đế quốc, mà bản chất của quân đội Đế quốc là phục tùng."

"Thế nên trường cố tình kéo dài thời gian một chút, để mọi người nảy sinh tâm lý bất mãn rồi lại mạnh tay dập tắt."

Minh Khương im lặng một lúc, đánh giá sắc bén: "Đùa à."

Roth nhún vai: "Có một chút ý nghĩa là đùa giỡn học sinh trong đó."

Vị đồ ăn của căng tin trường cũng khó ăn như Roth nói nhưng Minh Khương là người bình thường chỉ dùng chất dinh dưỡng cơ bản để qua loa, ngay cả bông cải xanh luộc chỉ thêm chút muối nhạt, cậu cũng có thể ăn sạch.

Còn Roth thì là hình ảnh tiêu chuẩn của một chiến binh hệ tác chiến, đĩa thức ăn trước mặt chất đầy thịt, lượng thức ăn của một bữa bằng ba bữa của Minh Khương.

Khi họ ăn trưa xong thì vừa khéo cũng có kết quả phân phòng ký túc xá luôn.

"1204 khu A." Minh Khương nhìn kết quả phân phòng của mình rồi bình thản đọc lên.

Roth mặt mày ủ rũ: "A, tôi ở 2601 khu C, ở giữa còn cách cả một khu B cơ."

Minh Khương an ủi cậu ta một chút, rồi nói: "Vậy chúng ta đến ký túc xá thôi."

Không thể làm trái với kết quả phân phòng của trường nên Roth cũng không buồn bã quá lâu, rất nhanh cậu ta lại tiếp tục hoạt bát trở lại: "Chúng ta cùng về ký túc xá nhé, đúng rồi, hệ của bạn cùng phòng cậu là gì, gì cũng được mà đừng là hệ tác chiến, nhiều người hệ tác chiến tính tình nóng nảy, không thích hợp chung sống với cậu đâu."

Mặc dù chỉ mới tiếp xúc trong hai giờ đồng hồ nhưng Roth cũng có thể nắm bắt được tính cách tinh tế lại lạnh nhạt của Minh Khương.

Minh Khương nhìn vào mục phân phòng của bạn cùng phòng, trên đó rõ ràng ghi số hiệu của hệ tác chiến.

Roth thấy Minh Khương mãi không trả lời, giọng nói dần yếu đi: "Là hệ tác chiến thật luôn?"

Minh Khương thành thật gật đầu nhưng cậu bình tĩnh hơn Roth nhiều: "Không sao, cậu cũng là hệ tác chiến mà."

Câu nói này có vẻ không đầu không đuôi nhưng Roth lập tức hiểu ra.

Cậu ta ngốc nghếch cười: "He he, người như tôi rất ít, phần lớn hệ tác chiến đều dễ bị tinh thần thể bạo động ảnh hưởng, tính tình đều không ổn đâu."

Trong lúc nói chuyện, hai người đã đi ra khỏi căng tin.

Ánh nắng chói chang giữa trưa xuyên qua kẽ lá, chiếu xuống mặt đất những bóng cây loang lổ.

Roth vô tình quay đầu lại, nhìn thấy đôi mắt màu xanh lam tuyệt đẹp của Minh Khương.

Đôi mắt cậu đang phản chiếu ánh sáng mặt trời, giống như thủy tinh trong suốt.

Roth từng thấy trên một viên đá quý màu xanh siêu hiếm trị giá hơn một tỷ trên Tinh Võng nhưng cũng không đẹp bằng đôi mắt của Minh Khương.

Có lẽ là do trên đường đi từ hành tinh rác quá thuận lợi, họa phúc tương y, cho nên đột nhiên một nhóm nam sinh đi tới chặn đường Minh Khương và Roth.