Chương 36

Minh Khương cúi đầu chỉnh lại cổ áo, đồng thời trả lời câu hỏi của Roth.

"Không ngủ, tôi còn phải tưới hoa."

"Ngoài ra, đừng lấy loại dịch dinh dưỡng dành cho trẻ em."

Trường quân sự đế quốc Lotus chỉ có một thái độ khi xử lý mâu thuẫn riêng tư của học sinh - cấm lén lút đánh nhau.

Nói rõ hơn, ý là các bạn muốn đánh nhau, được thôi, hãy đến võ đài chính thức của trường.

Bên cạnh võ đài có giảng viên trực ban canh giữ, có thể bảo vệ học sinh không tử vong ở mức độ lớn nhất. Còn việc có bị đánh ra bóng ma tâm lý hay không thì không phải là vấn đề mà giảng viên cần cân nhắc.

Võ đài số 18 khu C, Minh Khương ngồi trên khán đài xung quanh, uống dịch dinh dưỡng mà Roth mang đến cho cậu.

Loại cho người lớn, vị cam.

Khi Minh Khương nhận lấy dinh dưỡng dịch, cậu có vẻ vô tình liếc nhìn kiểu dáng được in trên ống.

Roth có chút buồn bực: "Tại sao cậu không để tôi mua loại trẻ em? Mặc dù tuổi nhập học của trường chúng ta là mười bảy tuổi rưỡi nhưng theo thời gian nhập học của đế quốc thì thường những người vào trường đại học quân sự đều đã đủ mười tám tuổi rồi."

Roth nói xong thì mắt từ từ mở to ra.

Cậu ta nhớ ra, Minh Khương không giống bọn họ.

Minh Khương không phải là cư dân của đế quốc Lotus, cậu cũng không tuân theo quy luật độ tuổi đi học của đế quốc Lotus.

"Tôi... Chết tiệt! Khương Khương, cậu chưa đủ tuổi sao!" Biểu cảm trên mặt Roth đột nhiên cứng đờ: "Việc đưa trẻ vị thành niên vào võ đài là vi phạm pháp luật ở đế quốc, luật bảo vệ trẻ vị thành niên của đế quốc Lotus quy định..."

Minh Khương uống hết dinh dưỡng dịch, buồn chán cầm ống dịch dinh dưỡng trên tay xoa xoa.

Đối với một đoạn luật dài mà Roth đưa ra, Minh Khương chỉ trả lời một câu: "Tôi không phải là cư dân của đế quốc Lotus."

Câu trả lời này gần như thừa nhận phỏng đoán trước đó của Roth, Roth lập tức biểu diễn một màn nuốt chửng dinh dưỡng dịch.

Cậu ta bị sặc đến mức ho liên tục, vừa ho vừa nói: "Khụ khụ, vậy cậu không... Khụ khụ, không được lên đâu."

Minh Khương không cho rằng mình không được lên, cậu đã nghiên cứu rất kỹ vấn đề pháp luật của đế quốc Lotus, việc đáp ứng lời thách đấu của Cart không phải là hành vi vi phạm pháp luật.

Minh Khương không biết mệt mỏi giải thích cho Roth: "Tôi không phải là cư dân của đế quốc Lotus, cho nên đương nhiên cũng không được luật pháp của đế quốc Lotus bảo vệ."

"Nhưng chỉ cần cậu bước vào phạm vi lãnh thổ của đế quốc Lotus, cậu phải tuân thủ luật pháp của đế quốc Lotus!" Roth sốt ruột đến mức muốn nhảy dựng lên.

"Cart không phải là trẻ vị thành niên, đế quốc Lotus không có điều luật nào quy định rằng tôi không thể thách đấu Cart."

"..." Đến lượt Roth không nói nên lời.

Đây thực sự là một lỗ hổng.

Không, không đúng! Đây vốn không phải là lỗ hổng.

Mười tám tuổi là một ngưỡng đối với sự phát triển của tinh thần lực, sau mười tám tuổi, tinh thần lực sẽ nhảy vọt lên một tầm cao mới và dần ổn định trước hai mươi tuổi.

Đừng nói đến đế quốc Lotus, trong thời đại tinh tế có rất nhiều quốc gia, về cơ bản không có quốc gia nào đặc biệt quy định rằng trẻ vị thành niên không được chủ động thách đấu người lớn, ngay cả những thiên tài như điện hạ Alois, khi chưa đủ mười tám tuổi, tinh thần lực cũng sẽ không quá cao.

Trong trường hợp này, ai sẽ muốn đi thách đấu một người lớn có tinh thần lực rõ ràng cao hơn mình, trừ khi muốn tìm cái chết.

"Đến rồi." Minh Khương vỗ vai Roth: "Đặt lịch võ đài cần điền thông tin của tôi và Cart, hệ thống thẩm tra thông qua thì có nghĩa là việc này hợp pháp hợp lý."

Roth nghiến răng: "Nhưng tinh thần lực của cậu còn chưa bắt đầu mở rộng, Cart đã trưởng thành hơn một năm rồi!"

"Đủ để đánh bại anh ta rồi, không cần lo lắng." Minh Khương hoạt động cổ tay: "Tôi mạnh hơn nhiều so với cậu tưởng tượng..."