Chương 26

Mà tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cậu thì vừa nhiều lại vừa đặc sánh.

Nếu mà như vậy thì lời nói của gã Tiểu Linh Tử là đúng sự thật rồi.

Hai người to nhỏ chuyện trò. Không ngờ câu chuyện càng lúc lại càng thêm hấp dẫn. Ngọc Tiêu Kỳ cũng như Vương Hy không ai bảo ai mà đều thấy hạ thể bức rức, dục tình dâng lên trong lòng.

Ngọc Tiêu Kỳ thì nhớ đến mấy vị cô nương bên Hạ gia trang nên ©ôи ŧɧịt̠ cậu vươn lên cứng ngắt.

Còn Vương Hy thì nhớ đến cảnh chồng nàng “khóc ngoài quan ải” làm nàng nứиɠ l*и mà không được thỏa mãn nhiều phen rồi.

Thế rồi. Trong phút chốc. Vương Hy đột nhiên liếc nhìn sang Ngọc Tiêu Kỳ.

Nàng không nhìn thì chớ. Khi nhìn đến thì mắt nàng như vô tình mà cũng như cố ý thám thính bên dưới quần cậu nhỏ.

Rồi mặt Vương Hy chợt đỏ bừng lên khi thấy cái quần Ngọc Tiêu Kỳ đội thẳng lên thành một cục.

Rõ ràng ©ôи ŧɧịt̠ của Ngọc Tiêu Kỳ đang đứng chào cờ phía trong quần cậu nhỏ rồi.

Không hiểu vì sao, Vương Hy lại chợt thấy hồi hộp kỳ lạ. Nàng chợt nhớ lúc nãy khi hai người ôm nhau ©ôи ŧɧịt̠ của Ngọc Tiêu Kỳ cũng vươn cờ áp vào l*и nàng.

Thế mà không hiểu sao nàng lại đẩy y ra. Thật cũng tiếc làm sao cảm giác tê mê đó.

Vương Hy nghĩ tới chuyện đó thì mặt lại càng bừng đỏ hơn. Người nàng trở nên nóng bức và dưới hạ thể thì như đang tứa chất dịch ra.

Thật thà mà nói, Vương Hy có những ý nghĩ kỳ lạ như vậy cũng là việc thường. Một người con gái đã 27, 28 tuổi rồi mà chưa từng được nếm trải cảm giác khoái lạc cùng cực thì ham muốn hẳn nhiên lớn hơn người thường nhiều. Lại nữa, mấy lúc gần đây nàng luôn bị dồn nén vì kí©ɧ ɖụ© mà chưa được chồng thõa mãn. Mỗi khi lâm trận chưa được bao lâu thì chồng nàng đã sục khí rồi. Còn nàng thì lửa dục hừng hực, cái l*и nóng bỏng và trương phồng ra trong cơn thèm muốn được đυ. tơi bời mà bị cắt ngang giữa chừng.

Vương Hy quả là đang phát thèm một ©ôи ŧɧịt̠ có chất lượng.

Nàng bị dồn nén đã lâu mà chưa có cơ hội thực hiện được mơ ước của mình.

Bây giờ trên chiếc giường này. Một trai một gái ở cạnh bên nhau. Dục tình cả hai đều vượng mà chẳng ai dám làm gì nhau trước cả.

Vương Hy nghĩ tới gã em chồng mắc dịch kia nói rằng chồng nàng đã bị “liệt” rồi. Nàng sợ rằng gã ta nói đúng. Nếu thế thì nàng đến chết mất vì bị tiếng đời dị nghị là không biết sinh Hơn nữa, có khi nàng còn phải cắn răng mà chịu cảnh chồng nàng cưới thêm vợ nữa.

Vương Hy càng nghĩ càng sợ. Chợt nàng nhìn đến ©ôи ŧɧịt̠ đang chào cờ của Ngọc Tiêu Kỳ. Thế rồi trong lòng nàng nẩy một ý nghĩ táo bạo là lợi dụng cậu nhỏ để kiếm một đứa con cho mình.

Bây giờ đây, gã Tiểu Linh Tử đã đi ra ngoài. Còn chồng nàng thì còn lâu mới về. Nếu nàng cùng Ngọc Tiêu Kỳ có làm chuyện gì đi nữa thì ai mà biết được.

Vương Hy nghĩ tới đó mặt đỏ hồng lên. Nàng như tên trộm đảo mắt nhìn xung quanh xem còn ai có thể ở quanh đây không.

Rồi khi chắc chắn vào giác quan của mình. Vương Hy mới ngồi sáp lại gần Ngọc Tiêu Kỳ rồi bất thần ôm lấy cậu nhỏ mà run rẩy thì thào:

– Tiểu đệ ! Tỷ không thiết sống nữa !

Ngọc Tiêu Kỳ ngớ người kinh ngạc trước cử chỉ lạ lùng nọ. Đồng thời ngay trong lúc ôm lấy Ngọc Tiêu Kỳ. Không hiểu Vương Hy nghĩ gì mà cặρ √υ" nàng áp thẳng vào ngực cậu.

Ngọc Tiêu Kỳ lúng túng chưa kịp làm gì thì đã bị sức nặng của thân hình Vương Hy đẩy tới làm cậu ngã ngửa ra giường.



Vương Hy cũng vì thế mà đè hẳn lên người cậu. Cái l*и của nàng áp lấy ©ôи ŧɧịt̠ của Ngọc Tiêu Kỳ khiến cả người cậu tê tái.

Vương Hy bị ngã bất ngờ kêu lên oai oái:

– Đệ đệ, sao lại thế này.

Nàng vừa kêu vừa ôm lấy đầu Ngọc Tiêu Kỳ mà áp vào hai trái đào tiên của mình.

Ngọc Tiêu Kỳ lúc này có là thánh cũng không thể làm ngơ được nữa.

Hai tay cậu vươn ra ôm chặc lấy eo thon của Vương Hy. Còn mặt cậu, môi cậu thì đảo lộn nơi hai cặρ √υ" tròn trịa no tròn của người thiếu phụ.

Đến lúc này thì Vương Hy không còn gì để nói. Nàng nọ ôm ghì lấy người Ngọc Tiêu Kỳ vào mình trong khi cặp môi nàng bật lên tiếng rên sảng khoái.

Hai người vật nhau ra giường. Ngọc Tiêu Kỳ lúc này đã đè ngửa Vương Hy ra mà bú √υ" nàng.

Thân hình Vương Hy run động. Hai tay nàng đưa ra tự cởi bỏ y phục trên người.

Tay nàng cởi được tới đâu thì miệng Ngọc Tiêu Kỳ áp ngay tới đó. Môi, miệng cậu hôn hít tới tấp vào hai quả đào tiên của nàng. Hai núʍ ѵú đỏ hồng kiêu hãnh liên tục được lưỡi Ngọc Tiêu Kỳ thăm viếng.

Vương Hy rêи ɾỉ trong khoái lạc. Thân hình nàng uốn éo chuyển động. Nàng liên tục thúc giục Ngọc Tiêu Kỳ thoát y cùng nàng.

Hai người vừa ôm nhau vừa hôn hít. Chỉ trong một chốc. Vương Hy đã nhận thấy khúc thịt to đùng của Ngọc Tiêu Kỳ đang ngự trị nơi hạ thể nàng.

Vương Hy từ nào tới giờ vốn e ngại không dám nắm lấy ©ôи ŧɧịt̠ chồng nàng bao giờ. Một phần là nàng sợ chồng nàng cho rằng nàng dâʍ ɖu͙© rồi coi thường nàng. Vì vậy, tuy đã lấy chồng được 5 năm nhưng cái thứ kia to nhỏ ra sao nàng cũng chỉ căn cứ vào cảm giác khi ©ôи ŧɧịt̠ ở trong l*и mà mường tượng ra thôi.

Thật sự là chưa bao giờ nàng dùng tay nắm lấy ©ôи ŧɧịt̠ cả.

Nhưng hôm nay, khi cùng Ngọc Tiêu Kỳ chung đυ.ng thì nàng lại hoàn toàn cảm thấy khác hẳn. Nàng chẳng những không sợ xấu hổ mà còn thấy kí©h thí©ɧ vô cùng.

Vì vậy, ngay khi ©ôи ŧɧịt̠ của cậu nhỏ tuột khỏi quần thì bàn tay Vương Hy đã đưa ra tóm chặc nó rồi.

Thật là kỳ lạ. Vương Hy không thể ngờ ©ôи ŧɧịt̠ của người đàn ông lại kỳ lạ như vậy. Nó chẳng những đã to mà còn vừa ấm, vừa nóng. Lại còn run động hệt như một vật thể sống vậy.

Vương Hy thích thú đưa tay vuốt ve ©ôи ŧɧịt̠, trong khi đó hai vυ" nàng đang bị Ngọc Tiêu Kỳ hôn hít tơi bời làm nó cương lên cứng ngắt.

Vương Hy vừa sướиɠ vừa sảng khoái. Nàng thấy nước da^ʍ đã rỉ ra thật nhiều bên dưới cửa mình thì chịu không nổi liền cắm ©ôи ŧɧịt̠ của cậu nhỏ vào l*и.

Ôi chao ! Miệng Vương Hy bật lên khe khẽ khi đầu khấu ©ôи ŧɧịt̠ tiếp giáp cái l*и.

Ngọc Tiêu Kỳ không đợi Vương Hy có thêm cử động nào nữa. Hạ thể cậu tức thì áp mạnh xuống dưới để đầu ©ôи ŧɧịt̠ của cậu đâm sâu thêm vào cái l*и này.

Vương Hy bật lên tiếng rên sung sướиɠ.

Qủa là tuyệt diệu đến không ngờ. Côи ŧɧịt̠ của cậu nhỏ còn to hơn cả ©ôи ŧɧịt̠ của chồng nàng.

Côи ŧɧịt̠ đi tới đâu là l*и nàng giãn ra tới đó.



Vưong Hy không khỏi tê tái vì sướиɠ khi cái l*и nàng mỗi lúc lại được nông ra thấy rõ.

Cảm giác toàn thân ©ôи ŧɧịt̠ đang ngự trị trong l*и nàng làm Vương Hy sướиɠ vô tả. Nàng không hiểu liệu ©ôи ŧɧịt̠ kia có bị xịt khí ra ngay như chồng nàng không.

Vương Hy vừa thở vừa nói:

– Đệ đệ ! Tỷ sướиɠ quá! Đệ hãy giữ chặc ©ôи ŧɧịt̠ đệ, không được xả khí vào l*и tỷ lúc này đâu nhé !

Ngọc Tiêu Kỳ cũng không ngờ l*и của Vương Hy lại bóp như vậy. Dường như trong l*и nàng là cả một cái máy nhào nặn đang co bóp lấy ©ôи ŧɧịt̠ cậu.

Ngọc Tiêu Kỳ nghe Vương Hy sướиɠ quá mà nói như vậy thì tự ái trong lòng. Nàng ta làm như ai ai cũng có ©ôи ŧɧịt̠ yếu như chồng nàng vậy.

Ngọc Tiêu Kỳ nghĩ vậy thì nóng gáy nên không nói lời nào ra sức đập mạnh ©ôи ŧɧịt̠ của cậu đi tuốt vào l*и Vương Hy.

Vương Hy rú lên trong hoan lạc. Cái l*и nàng đang chất ngất vì ©ôи ŧɧịt̠ của Ngọc Tiêu Kỳ đâm ngập vào l*и.

Thật sự chưa bao giờ từ lúc lấy chồng nàng lại sướиɠ khoái như vậy. L*и nàng như ôm chặt hơn lấy cái khúc thịt to tướng nọ mà bóp và vò.

Ngọc Tiêu Kỳ thấy l*и Vương Hy quá bóp thì cũng giật mình. Cậu cảm tưởng như ©ôи ŧɧịt̠ cậu đang đυ. nhau với một cái l*и trinh vậy.

Rõ ràng là ©ôи ŧɧịt̠ của chồng Vương Hy ngắn và nhỏ hơn ©ôи ŧɧịt̠ cậu nhiều nên mới để cho cái l*и nọ sít sao đến thế.

Ngọc Tiêu Kỳ thở ra nhè nhẹ, để cho ©ôи ŧɧịt̠ dần quen với môi trường mới. Thế rồi thân hình cậu mới bắt đầu từ từ dập dìu lên xuống trên thân thể nõn nàn, lõα ɭồ của Vương Hy.

Hai người đυ. nhau càng lúc càng nhanh. Vương Hy thì sướиɠ đến không thể chịu nổi. Nàng la thét, quẫy đập bất cứ thứ gì trong tầm tay. Rồi thì nàng quay sang ôm chặt lấy thân hình cậu nhỏ mà nức lên vì sướиɠ.

Ngọc Tiêu Kỳ vừa đυ. vừa nhớ đến bọn thiếu nữ Hạ Mộng Cầm, Hạ Mộng Thúy và Tiểu Loan Loan.

Cậu không biết rồi đây cậu còn cơ hội gặp lại bọn họ nữa không.

Nước l*и của Vương Hy ra nhiều quá làm ướt đẫm ©ôи ŧɧịt̠ của Ngọc Tiêu Kỳ và thấm cả ra lớp lông l*и nơi hạ thể của nàng.

Vương Hy thở hồng hộc vì mệt. Nàng đã xuất khí đến 3 lần mà ©ôи ŧɧịt̠ kia vẫn còn cứng ngắt.

Thật là kỳ diệu. Vương Hy thầm phục sự oai dũng trong phòng the của Ngọc Tiêu Kỳ.

Nàng ghì lấy hông của cậu bé con trong khi cơn khoái ngất cứ mỗi lúc một tăng.

Ngọc Tiêu Kỳ đυ. hồi lâu đã bắt đầu thấm mệt. Cậu để mặc ©ôи ŧɧịt̠ trong l*и mà đi nước kiệu từ từ.

Nhưng lúc này Vương Hy đang rất sướиɠ. Nàng thấy Ngọc Tiêu Kỳ chậm lại thì vội vàng lên tiếng giục cậu tiếp tục ȶᏂασ nàng thật mau.

Ngọc Tiêu Kỳ thở dốc rồi cố gắng đυ. Vương Hy thêm một lúc nữa. Cái l*и của Vương Hy cũng bắt đầu nhướng lên để hỗ trợ lấy ©ôи ŧɧịt̠ đang dập xuống. Hai người quần thảo cho đến khi ©ôи ŧɧịt̠ của Ngọc Tiêu Kỳ chịu không nổi nhả khí ra từng hồi.

Vương Hy sướиɠ đến mê mụ. Nàng cảm giác chất dịch chất kia phóng thẳng vào sâu trong l*и nàng, vừa nóng, vừa mạnh làm nàng chịu không nỗi cũng bắt đầu xuất khí ra tức thời.

Hai người lõα ɭồ ôm chặt lấy nhau trong hoang lạc tưng bừng.