Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Soonhoon] Orange

Chương 2: Extra

« Chương Trước
Là extra nhưng nó có H =)))))

-

Kwon SoonYoung đã hạ quyết tâm rằng hôm nay anh phải đi tỏ tình, nhất định phải tỏ tình.

Anh không thể chờ thêm được nữa.

Nhưng để trực tiếp tỏ tình thì anh lại thấy hơi sợ, thế là anh nghĩ ra một cách, đó là uống rượu để lấy can đảm, mượn rượu để tỏ tình, như vậy dù cho bị từ chối cũng có thể lấy cớ là say xỉn nói nhảm, để không đến nỗi ngay cả bạn bè cũng không làm được.

Anh luôn là người nghĩ gì làm đó, nhưng từ sau khi gặp Lee Jihoon thì luôn có gì đó rất lạ, khiến anh chần chừ khi bước lên, anh rất sợ mình sẽ bước nhầm rồi đi thẳng vào ngõ cụt.

Anh gọi cho Jihoon và rủ cậu đến phòng mình uống bia, nhưng Soonyoung thực sự không yên lòng tí nào, Jihoon không uống rượu, điều mà Soonyoung biết rất rõ, nhưng anh lại không nghĩ ra được cách nào khác, nếu bước đầu tiên không thành công, anh sẽ thất vọng đến chết đi sống lại cho mà xem nhưng may mắn thay Jihoon đã đồng ý, mặc dù giọng nói trên điện thoại rõ ràng đầy nghi ngờ và điều này khiến Soonyoung vô tình cảm thấy vô cùng xấu hổ, mặt anh đỏ rần và anh ngày càng cảm thấy điều mình đã dự định rất lâu sẽ thua ngay nước cờ này.

Đưa tay vuốt mặt, Soonyoung nghĩ trong đầu, dù sao cũng đã quá muộn để đổi ý, anh phải làm thôi, nếu mọi chuyện không thành công anh sẽ để Jihoon đi.

Jihoon lúc đến mang theo một thùng bia và... nửa chai coca, có vẻ như cậu vừa đi vừa uống.

"Đủ không? Mình không biết bạn muốn uống gì nên thấy cửa hàng tiện lợi có gì thì mình mua vậy thôi. Bạn gọi đồ ăn chưa á?"

"Mình chưa, chờ bạn tới mình mới gọi. Jihoon muốn ăn gì?"

"Gà rán."

"Được."

Trước khi đồ ăn đến, cả hai đều làm việc riêng, Jihoon thì đang đọc gì đó trên điện thoại, còn Soonyoung thì ngồi trên ghế sopha, nội tâm suy nghĩ về chuyện tỏ tình, vẽ ra đủ mọi kết cục, tốt, xấu, anh đều nghĩ qua một lần, thậm chí là một kịch bản hết sức hoang đường như Jihoon sẽ đánh anh chẳng hạn.

"Sao tự nhiên lại muốn uống rượu, bộ bạn quên tửu lượng của bản thân kém lắm à?"

Jihoon đột nhiên lên tiếng, cậu yên lặng nhìn Soonyoung trả lời.

"Chỉ là..... Tự nhiên mình muốn uống vậy thôi, không có lý do gì khác hết."

"Oh."

"Jihoon ngủ với mình nha?"

"Không muốn, giường của bạn cứng lắm, nó làm mình đau."

"Mình hiểu rồi... "

Cuối cùng thì đồ ăn cũng được giao tới, Jihoon vô cùng phấn khích khi nhận món gà rán nóng hổi từ tay người giao hàng, quả nhiên chỉ có đồ ăn mới làm cậu phấn khích như vậy. So với một Jihoon vô tư, trái tim của Soonyoung lúc này như muốn nổ tung, anh không ngừng trấn an bản thân nhưng cuối cùng thì cũng vô ích, anh đành phải tự nhéo vào đùi mình một cái, cơn đau khiến Soonyoung tỉnh táo lại đôi chút.

"Bạn còn đứng đó làm gì?"

Jihoon ngồi trên ghế sopha nhìn Soonyoung đang mang vẻ mặt như một tên ngốc.

"Bạn làm sao vậy, hôm nay bạn lạ thật đấy, tự nhiên lại uống rượu, có chuyện gì xảy ra hả?"

"Không...... Mình chỉ muốn uống vậy thôi, bạn đừng có mà đoán mò."

"Hôm nay bạn gọi mình tới đây chỉ để uống rượu vậy thôi á hả?"

"... Ừa."

"Vậy thì được thôi."

....

"Này, Soonyoung."

"Kwon Soonyoung, tỉnh tỉnh."

Người được gọi tên nay đã nằm bất động trên bàn.

"Tựu lượng thì yếu mà cứ đòi uống..."

Jihoon đỡ Soonyoung lên phòng rồi cậu đẩy anh lên giường.

Jihoon không phát ra tiếng động, Soonyoung vì không biết cậu đang làm gì nên cũng chẳng dám cử động. Thật ra anh không hề say, hôm nay không biết có phải do quá hưng phấn hay không mà dù uống đến chai thứ ba thì anh vẫn tỉnh như sáo. Để thực hiện đúng kế hoạch ban đầu, Soonyoung chỉ có thể giả vờ, giả vờ như mình đang say.

Anh có thể cảm nhận Jihoon đang ngồi bên cạnh mình, nhưng mãi lâu cũng không lên tiếng, Soonyoung chờ đợi và đợi chờ, cuối cùng cũng mở mắt.

Jihoon nhìn anh, anh nhìn Jihoon, hai người nhìn nhau.

Jihoon nhíu mày, "Bạn chưa say hả?"

Giống như nhận được tín hiệu, hai người đồng loạt hôn nhau. Sợi dây trong đầu Soonyoung lúc này liền đứt ra và trong lúc hôn, anh chợt nhận ra bản thân mình đã và đang làm chuyện gì, Jihoon ngược lại không hề rút rè mà chẳng những còn đáp lại anh, rốt cuộc thì chuyện gì đang xảy ra?

Không có thời gian để suy nghĩ, Soonyoung tạm quên đi nụ hôn, tay nhanh hơn não kéo Jihoon ngã xuống giường, Jihoon cũng mặc cho anh có hôn mình thô bạo ra sao, cậu đưa lưỡi ra cùng anh kết hợp môi lưỡi.

Soonyoung có chút vội vàng, anh đưa tay cởi cả áo mình lẫn của Jihoon ra. Anh dường như phát điên khi nhìn thấy cơ thể của Jihoon, nhưng vẫn cố gắng kiềm chế bản thân. Anh nhìn vào mắt Jihoon, để xác nhận lần cuối, chỉ cần Jihoon nói không, anh sẽ lập tức dừng lại. Nhưng Jihoon thì lại không làm vậy, cậu nhìn Soonyoung với khuôn mặt không cảm xúc rồi đưa tay ôm lấy eo Soonyoung như ngầm cho phép.

Soonyoung từ tủ đầu giường lấy ra chai bôi trơn cùng bαo ©αo sυ, mặt anh nóng lên khi bắt gặp ánh mắt trêu chọc của Jihoon. Bóp một ít bôi trơn ra tay, anh nhẹ nhàng mở rộng phần phía sau của Jihoon. Có chút khó khăn cho Jihoon vì cậu quá chặt, anh phải mất tận 15 phút chỉ để đưa thành công hết một ngón tay vào...

Không chỉ khó cho Jihoon mà còn khó hơn cho Soonyoung, trán anh đổ mồ hôi như mưa, Kwon bé ở dưới của anh cũng sắp vỡ tung, nhưng vì sự an toàn của Jihoon, anh nhất định phải mở rộng cho cậu thật cẩn thận.

Anh bảo Jihoon chuyển sang tư thế quỳ để từ phía sau giúp cậu mở rộng, Jihoon ngay từ đầu đã không muốn làm cái tư thế vô cùng xấu hổ này nhưng khi nhìn thấy Soonyoung đang vì cậu mà sắp không chịu được thì Jihoon đã đồng ý làm như anh bảo, bất chấp việc bản thân cảm thấy xấu hổ. Vị trí này giúp Soonyoung dễ dàng đổ chất bôi trơn trực tiếp lên phần hậu huyệt phía sau của Jihoon, bôi trơn đủ khiến cho việc mở rộng trơn tru hơn một chút.

Trong quá trình giúp cậu mở rộng, Soonyoung đánh lạc hướng Jihoon bằng cách kí©h thí©ɧ cậu bé của cậu ở phía trước, anh đưa ngón tay lướt qua lỗ nhỏ làm Jihoon cảm thấy vô cùng kỳ quái, phía trước thoải mái đến mức cậu chỉ có thể thở hổn hển theo từng động tác của Soonyoung, cậu vẫn cố gắng hết sức để làm quen với cảm giác khó chịu nơi lỗ nhỏ phía sau của mình.

Soonyoung chỉ dừng lại khi cả 4 ngón tay đã thuận lợi tiến vào, sau khi rút tay ra, anh chậm rãi đưa gậy th*t của mình vào lỗ nhỏ của Jihoon, chỉ mới vào được một chút mà Jihoon đã không thể chịu được, trán không ngừng toát mồ hôi hột. Soonyoung vẫn tiếp tục đi vào, toàn thân như muốn nổ tung vì nửa muốn đạt được kɧoáı ©ảʍ, nửa lại sợ Jihoon bị thương.

Thật vất vả mới vào hết một nửa thì Soonyoung dừng lại, anh chậm rãi di chuyển để Jihoon làm quen với nó, chỉ chờ khi Jihoon không còn đau nữa, anh từ từ đưa toàn bộ cậu em của mình vào bên trong cậu. Cuộc ân ái chỉ mới bắt đầu nhưng đã làm cả hai có chút mệt, Soonyoung lúc này đã chính thức bắt đầu, rút ra rồi lại đâm vào, bàn tay anh không ngừng vuốt ve làn da trắng mịn của Jihoon, thỉnh thoảng anh còn chạm lên ngực và cả cơ bụng của cậu.

Jihoon thay vì đau đớn nay đã bắt đầu cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ khi anh bắt đầu di chuyển, lông mày cậu giãn ra trước khi cả hai chính thức bắt đầu tận hưởng.

Soonyoung thật sự đã nhịn quá lâu và chỉ đợi Jihoon hoàn toàn thích ứng với việc này, anh bắt đầu mạnh dạn chuyển động. Anh ra sức di chuyển và sự thoải mái bên dưới khiến anh muốn tan vào trong cơ thể của Jihoon. Về phần Jihoon cũng không ngừng phát ra những tiếng rên nho nhỏ khi anh thúc vào trong cơ thể cậu và khi Soonyoung chạm vào những nơi nhạy cảm trên người, Jihoon đã không nén được tiếng nức nở. Soonyoung nghe thấy âm thanh đó lại càng phấn khích hơn nữa và lại ra sức cày cấy chăm chỉ hơn.

"Ah... Aah... Mmm! Kwon Soonyoung, bạn...... Chậm lại một chút!"

Soonyoung thật sự không dừng lại được, anh dùng sức ra rồi lại vào bên trong Jihoon, chỉ một lúc sau anh mới có tâm tư nhìn ngắm cơ thể của Jihoon, anh nhận ra rằng phần mông của cậu không những rất cong mà lại còn nhiều thịt và những chuyển động của anh làm chúng run lên, mang đến cho Soonyoung một hiệu ứng hình ảnh vô cùng tuyệt vời.

Jihoon bị anh làm đến mức sắp phát điên, Soonyoung đang đưa đẩy trong cơ thể cậu một cách mạnh mẽ hơn bao giờ hết, lần đầu tiên trải nghiệm kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt như vậy, Jihoon bị choáng ngợp đến không biết phải làm sao, đôi môi không ngừng phát ra những tiếng rêи ɾỉ kí©h thí©ɧ cả Soonyoung và cậu và Jihoon thật sự đã muốn dừng lại nhưng cuối cùng vẫn là không thể.

Kɧoáı ©ảʍ khiến Jihoon không còn tỉnh táo, cậu không kháng cự nữa mà thậm chí còn đòi hỏi nhiều hơn, bàn tay cậu không ngừng vuốt ve phân thân của mình, dịch nhờn từ cậu nhỏ bắt đầu chảy ra khắp bàn tay cậu, kɧoáı ©ảʍ lướt qua đánh tan sự tỉnh táo cuối cùng của cậu, cùng lúc đó, đột nhiên mắt cậu trợn to và rồi Jihoon xuất hết tất cả ra ngoài.

Soonyoung sau những cú thúc mạnh mẽ thì cuối cùng cũng bắn ra, hai người mệt mỏi ngã xuống giường, Jihoon thì vẫn còn đắm chìm kɧoáı ©ảʍ, cơ thể khẽ run lên. Soonyoung đem gậy của mình rút ra, anh cởi bαo ©αo sυ rồi cột lại trước khi ném vào thùng rác, sau đó liền ôm Jihoon đi tẩy rửa.

Sau khi tắm rửa xong, Jihoon mệt đến mức lăn ra giường liền ngủ, không còn quan tâm đến việc giường có cứng hay không nữa. Còn Soonyoung thì đang ở trong phòng tắm dội nước lạnh, bởi tiếng hét của Jihoon khi anh tắm cho cậu lúc nãy lại khiến anh cứng thêm một vòng. Anh thật sự không chắc liệu mình đang làm gì khi vừa mới làʍ t̠ìиɦ xong thì giờ anh lại đứng đây tự an ủi thằng nhóc ở dưới thay vì ra ngoài tỏ tình với người anh yêu...

-

https://archiveofourown.org/works/32835808

Vẫn như thường lệ mọi người nhớ ghé qua thả kudos cho bạn tác giả nha
« Chương Trước