Chương 16

Theo Acorn Jelly, một cú bắn hoàn hảo cần phải trúng vào giữa một điểm chí mạng.

Cái đầu được tạo ra để làm mục tiêu nhắm tới quan trọng nhất và dễ dàng nhất. Ngoài ra, bất kỳ sinh vật nào cũng sẽ chết nếu hộp sọ bị tổn thương. Sang-Hyeon không có lý do gì để không nhắm vào đầu.

Tuy nhiên...

Chiếc mặt nạ đó...

Chiếc mặt nạ làm phiền Sang-Hyeon. Con yêu tinh tướng quân đeo một chiếc mặt nạ kỳ lạ làm bằng thép. Sang-Hyeon theo bản năng biết rằng anh không thể xuyên qua chiếc mặt nạ này.

Thud!

Anh ta nhắm vào phần trán hơi lộ ra mà chiếc mặt nạ không che được. Sẽ không dễ dàng gì nhưng Sang-Hyeon phải bắn mũi tên theo góc cong.

Anh ấy đã thành công như thường lệ và mũi tên đâm vào giữa trán con yêu tinh.

- Mẹ kiếp!!

- Thật điên rồ.

- Anh ta có phải là pháo đài một người không vậy? Chúa ơi.

* Pháo đài một người :



1.Ý chỉ một mình phòng thủ cả trận đánh.

2. Biệt danh của Robert E. Gerstung, người đã một mình phòng thủ suốt 8 giờ đồng hồ chờ quân cứu viện tới sơ tán mọi người trong chiến tranh thế giới thứ hai.

- Ồ.

– Nó sẽ chết à?

Người xem nghĩ rằng anh ấy chẳng bắn được gì, nhưng ngay sau đó họ đã bày tỏ sự kinh ngạc.

Con yêu tinh tướng quân bắt đầu loạng choạng.

“Kugh... Ờ…”

Splatter!

Một dòng máu xanh phun lên trời và con yêu tinh vô địch nghiêng về một hướng.

Sang-Hyeon hạ cung xuống và bình tĩnh quan sát. Cuộc tranh cãi sẽ không kết thúc nếu anh ta bắn thêm mũi tên.

“Keek! Kugh!”

“Keek?!”

Những yêu tinh khác nhận thấy tình trạng của thủ lĩnh và hoảng sợ. Người xem cũng phản ứng như vậy.

- ???

— !?

- Chết thật à?

Cuộc trò chuyện tạm thời bị đóng băng khi có khoảng 50.000 khán giả theo dõi với sự mong đợi.

THUD!

Con yêu tinh vô địch ngã xuống đất và người xem không thể cầm cự được nữa.

“Ồ!!!”

Acorn Jelly phát ra một tiếng hét chói tai đầu tiên.

– Wowowowow.

- Thật điên rồ!!

— Điều ước của Acorn Jelly đã thành hiện thực!!!

- Nó thực sự tồn tại?!

- Ôi trời, anh ấy thực sự đã làm được ngay lần thử đầu tiên.

– Anh ta nhắm ngay vào trán! Điều đó thật điên rồ.

- Chúc mừng!!

– Woahhh.

- Đúng là điên rồ.

- Chúa ơi.

Cuộc trò chuyện tiếp tục như thế.

[Chidori đã quyên góp 10.000 won.]

[Bạn thật tuyệt vời!]

[RubySword đã quyên góp 200.000 won.]

[Nói với Almond... rằng tôi đã thua...]

[Goose đã quyên góp 3.000 won.]

[Goose. ..]

[Bumps đã quyên góp 10.000 won.]

[Bumps...]

[Domino đã quyên góp 5.000 won.]

[Woah! Xin chúc mừng!]

[Tín đồ Perfectshot đã quyên góp 100.000 won.]

[Cú đánh hoàn hảo! Ước mơ đã thành hiện thực!]

Số tiền quyên góp vô tận đã làm hỏng trò chơi của họ và gần như đóng băng luồng phát sóng.

***

“Phù.”

Sang-Hyeon bước ra khỏi khoang chứa.

Tôi đoán những viên nang mới cũng không có hệ thống làm mát tốt.

Anh bước ra, người ướt đẫm mồ hôi.

Acorn Jelly cũng ra khỏi viên nang của anh ấy. Có vẻ như anh ta thậm chí không đổ một giọt mồ hôi nào. Anh dang rộng hai tay và hét lên.

“Em nghĩ sao vậy, Na Yeon? Nhìn đi! Chúng tôi đã chứng minh điều đó! Gyahaha!”

“Ồ, tuyệt vời.”

Na-Yeon đáp lại Do Jae-Muk một cách hời hợt và lao đến cầm chiếc khăn tắm cho Sang-Hyeon.

“Nó... nó thực sự không thể tin được!”

Nói xong cô quay lại mắng Do Jae-Muk.

“Bạn biết buổi phát trực tiếp bị trục trặc do trò chuyện và donate nhỉ?”

“Ừ, tôi thấy rồi! Chà, đây là lần đầu tiên cuộc trò chuyện và quyên góp bị đóng băng.Hahaha!”

Do Jae-Muk tràn ngập sự phấn khích.

Sau đó Kim Ju-Hyeok nhanh chóng hét vào mặt họ.

“Chúng tôi vẫn đang nhận được sự quyên góp. Màn hình đã tắt nhưng stream vẫn tiếp tục. Chúng ta có thể nhận được nhiều quyên góp hơn nếu chúng ta tới trước ống kính và bắt đầu cuộc phỏng vấn. Anh nghĩ sao?"

Anh ấy nói rất nhiều cùng một lúc, nhưng làm cho nó dễ hiểu.

“À, hãy làm điều đó đi.”

Do Jae-Muk gật đầu với lời đề nghị. Những người phát trực tiếp thường không nhận được nhiều tiền quyên góp như vậy nên họ nên tận dụng nó.

Hơn nữa, họ phải chia sẻ một nửa số tiền quyên góp. Anh ấy phải kiếm được gấp đôi bình thường để bù đắp.

“Đã sẵn sàng!”

Na-Yeon điều chỉnh góc máy trong khi Sang-Hyeon lau khô người bằng khăn.

“Hãy để tôi sấy tóc trước đã. Hãy cho tôi một chút…”

“Tôi nghĩ bạn nên đi ra ngoài như vậy.”

“Anh nghĩ nó sẽ ổn chứ?”

“Đúng… thậm chí trông nó cũng ngầu…”

Na-Yeon quay đi sau khi nói vậy và bật máy ảnh.

Chẳng bao lâu, màn hình hiển thị luồng của họ đã sáng trở lại.

“Chào Treevy! Chào mừng, tôi là Acorn Jelly, người vừa được chứng minh sự vô tội.”

Acorn Jelly nhìn Sang-Hyeon và ra hiệu cho anh ấy giới thiệu bản thân.

“Chào, Treevy. Tôi không biết, nhưng quả thực có một cú bắn hoàn hảo.”

Cuộc trò chuyện quay lại sau phần giới thiệu của Sang-Hyeon. Các tin nhắn nổ tung như một con tàu tên lửa.

- Chết tiệt!

- LOL

- Ồ, nó hoạt động trở lại rồi.

— Tôi không thể tin được luồng phát trực tiếp bị tắt vì quyên góp LOL

— God Archer của lòng em.

— Robin Hood tái sinh.

— Ngay cả các NPC cũng nói rằng Robin Hood đã sống lại LOL

— Acorn Jelly cuối cùng cũng có thể ngủ yên.

Luồng này đã kích hoạt tính năng trò chuyện chỉ dành cho người hâm mộ nhưng người xem vẫn dồn dập trò chuyện. Các khoản quyên góp cũng tiếp tục đến.

[Doran đã quyên góp 100.000 won.]

[Seo In-Ha đã quyên góp 5.000 won.]

[Marinated Crab đã quyên góp 1.000 won.]

“Ồ, ồ. Bình tĩnh nào mọi người. Tôi không thể đọc hết số tiền quyên góp, nhưng cảm ơn các bạn?”

Acorn Jelly nhất quyết dừng quyên góp, nhưng anh ấy biết điều đó sẽ chỉ làm tăng số tiền quyên góp với tư cách là một người phát trực tiếp kỳ cựu. Việc bảo họ dừng lại chỉ tiếp thêm năng lượng cho họ.

- Hãy trừng phạt anh ta bằng nhiều khoản quyên góp hơn!

- Đánh hắn bằng tiền đi!

– Há miệng ra. Ăn tiền đi!

— LOL

- Jelly boy à. Tốt hơn hết cậu nên giao hết số tiền quyên góp cho Almond.

- Cậu không định chia làm đôi phải không?

Cuộc trò chuyện tiếp tục duy trì sự phấn khích và khuyến khích quyên góp.

“Cảm ơn rất nhiều Juwon, WishcomeTrue, Marinated Crab…”

Acorn Jelly đọc tin nhắn quyên góp trong gần bốn mươi phút. Có lẽ cổ họng anh ấy đang đau, nhưng khuôn mặt anh ấy trông tươi sáng hơn bao giờ hết. Khuôn mặt của Sang-Hyeon cũng sáng lên vì anh ấy sẽ kiếm được một nửa số tiền đó.

Ồ... bao nhiêu vậy?

Anh ấy thậm chí không thể tưởng tượng được những khoản quyên góp như vậy trên luồng của mình. Anh ấy run lên vì phấn khích khi nghĩ đến việc một ngày nào đó buổi phát trực tiếp của mình sẽ đạt được điều đó.

"Ồ ồ?! SeoJiAh đã quyên góp một triệu won!”

Trong số tất cả các khoản quyên góp, có người đã quyên góp được 1 triệu won. Một người chi tiêu lớn đã xuất hiện.

Một triệu won?

Chúa ơi. Một triệu won trong một ngày...

Sang-Hyeon và Ju-Hyeok trông bối rối khi nhớ lại cuộc cãi vã với người quản lý của họ trong những ngày làm việc ở công ty.

“Ồ, SeoJi Ah. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy tên của bạn, nhưng cảm ơn bạn rất nhiều. Ah... bạn muốn tôi nói với Sang-Hyeon rằng anh ấy đẹp trai phải không? Ah…”

Acorn Jelly tỏ ra xấu hổ.

- LOL

- Cuối cùng, số tiền quyên góp đó là dành cho Almond.

— Haha, ít nhất hãy đưa cái này cho Almond.

- Bạn phải thừa nhận Almond hấp dẫn kinh khủng.

— LMAO

— Oppa, em yêu anh! Bạn trông thật quyến rũ với mái tóc ướt!

- Kya Oppa!

— Almond Oppa, anh có thể gọi tên em một lần được không?

- Từ đâu mà có nhiều fan nữ thế này?

– Điều này thật buồn cười.

SeoJiAh tiếp tục quyên góp.

“SeoJiAh nữa! Cảm ơn bạn đã quyên góp 100.000 won. Bạn muốn tôi nói với Sang-Hyeon rằng anh ấy đẹp trai... Đây cũng là tin nhắn như trước! Bạn chỉ có tiền nằm xung quanh thôi sao?!”

— LOL

— Acorn Jelly đang ghen tị haha.

- Ngoại hình là tất cả mà!

- Thực ra thì.

- Trước đẹp trai bây giờ còn đẹp trai hơn nữa! Bạn có thể làm gì?

– Ha ha đúng rồi!

Cuộc trò chuyện không ngừng chế nhạo Acorn Jelly. Anh ấy nghĩ bây giờ là thời điểm thích hợp để chuyển sang cuộc phỏng vấn.

"Được rồi được rồi. Mọi người dừng lại đi! Tôi sắp thực hiện cuộc phỏng vấn!”

Acorn Jelly liếc nhìn màn hình riêng của mình. Nó có một danh sách các câu hỏi được xếp hạng từ được bình chọn nhiều nhất đến ít nhất.

“Các câu hỏi đến từ diễn đàn của tôi, nơi người dùng bình chọn những câu hỏi hay nhất. Được rồi, đây là câu hỏi phỏng vấn đầu tiên. Bạn chăm sóc da ở đâu vậy...?”

“Ồ, tôi không…”

“H-Họ cũng đang hỏi bạn sử dụng tông màu gì…”

“Tôi không bôi bất kỳ tông màu nào.”

“Anh ấy nói là không! Đừng hỏi những điều này nữa! Xóa câu hỏi đồ lót của anh ấy màu gì đi! Làm sao những thứ này xếp hạng nhất và thứ hai vậy!”

Người xem rất thích phản ứng của Acorn Jelly.

— LOL

— Hahahaha

— Fan Acorn có nhiều fan nữ đến thế này à?

— Tất cả họ đều trốn khi Jelly boy đang phát stream. Giờ thì họ đã chui ra ngoài tìm Almond lmao.

— Chết tiệt... Tôi ghen tị...

— Quá nổi tiếng...

— Cuộc đời của một chàng trai nổi tiếng.avi

— Chết tiệt, giờ tôi sẽ phát điên khi nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình sau chuyện này.?

— LOOOL

Hầu hết các câu hỏi đều muốn biết về cuộc sống cá nhân của Sang-Hyeon. Cho dù anh ấy có bạn gái hay không, chiều cao, thói quen, v.v.

Lúc đầu anh ấy cảm thấy ngạc nhiên, nhưng nhận được nhiều tình yêu và sự quan tâm như vậy khiến anh ấy cảm thấy rất vui. Tim Sang Hyeon đập thình thịch.

Tôi đoán đây là phần thú vị khi phát trực tuyến.

Anh ấy nghĩ chơi game và phát trực tuyến có thể phù hợp với mình...

***

Almond và Acorn Jelly chơi thêm một chút trước khi kết thúc buổi phát trực tiếp.

“Phù.”

Sang-Hyeon lại ngồi trước bàn, người đầy mồ hôi.

“Của cậu đây.”

Na-Yeon đưa cho anh chiếc khăn tắm như thể cô đang ở chế độ chờ.

"Cảm ơn."

“Lần nào cậu cũng đổ mồ hôi nhiều thế này à? Con nhộng này cũng có hệ thống làm mát…”

“À... nhưng tôi đổ mồ hôi ít hơn ở nhà.”

“Này, oppa. Chuyện này không có gì sai sao?”

“Này, sao em không lo lắng cho anh thế? Đó là vì mức độ tập trung của anh ấy cao hơn bình thường.”

Acorn Jelly ngồi cạnh Sang-Hyeon và phàn nàn với Na-Yeon.

“Hôm nay cậu đã làm rất tốt. Đây là lần đầu tiên luồng phát sóng của tôi bùng nổ nhiều như vậy.”

“Tôi... tôi cũng vậy! Tôi nghĩ anh chắc chắn sẽ trở nên vĩ đại hơn Jae-Muk oppa!”

Acorn Jelly trừng mắt nhìn Na-Yeon, nhưng tất cả đều có tinh thần tốt sau buổi phát sóng thành công của họ.

“Tôi nên cảm ơn bạn vì đã mời chúng tôi.”

Ju-Hyeok ngồi cạnh họ với nụ cười ngượng nghịu và lấy ra hai hộp quà từ ba lô của mình.

“Tôi không có cơ hội đưa cho anh cái này trước buổi phát trực tiếp, nhưng đây. Đó chỉ là lời cảm ơn vì đã mời chúng tôi.”

“Ồ... nh không cần phải làm vậy.”

"Anh ơn bạn rất nhiều!"

Acorn Jelly và đôi mắt của Na-Yeon lấp lánh. Nó chỉ là một bộ bánh quy, nhưng bao bì chất lượng cao khiến chúng có cảm giác tuyệt vời.

Anh ấy chắc chắn là người tháo vát.

Ju-Hyeok đã lo những việc mà Sang-Hyeon thậm chí còn không nghĩ tới.

"Cái này nhìn thật thơm ngon. Hãy uống nó với một ít trà nhé.”

“Điều đó sẽ rất thú vị.”

“Tôi sẽ chuẩn bị sẵn sàng.”

Na-Yeon mang bánh quy vào bếp trong khi Acorn Jelly chộp lấy chiếc máy tính bảng của anh ấy.

“Hãy vui vẻ trong khi Na-Yeon chuẩn bị. Đã đến lúc tính toán số tiền thu nhập của chúng ta!”

Anh ấy hiển thị số tiền quyên góp ngày hôm nay trên màn hình máy tính bảng.

“!”

Sang-Hyeon và Ju-Hyeok há hốc mồm khi nhìn thấy số tiền.