Chương 9: Lợi dụng

Nhà trường siết chặt hiệu quả ôn tập của học sinh cuối cấp, một ngày chìm trong hàng tá câu hỏi chắc chắn là rất mệt mỏi. Kể cả Duệ nhi -một đứa trẻ rất thông minh cũng không thể hiểu được tất cả những công thức phức tạp và dài dòng đó trong nháy mắt, mặc dù cô trí nhớ, nhưng vẫn cần thời gian và năng lượng để tiêu hóa chúng.

Thế nhưng cô thấy rằng Diệc Thần hoàn toàn khác, sự nhạy cảm của anh ấy với những con số nằm ngoài sự mong đợi của cô. Bất kể những vấn đề phức tạp như thế nào, anh đều có thể giải quyết một cách dễ dàng. Duệ Nhi đang kìm nén sự ghen tuông như cỏ dại mọc trong lòng. Giống như anh trai cô, anh ấy được sinh ra với những tài năng mà cô không thể có được. Dù cho có thể giỏi hơn họ, nhưng cô lại tham lam hơn nhiều. Cô muốn mọi thứ,chỉ muốn trở thành sự tồn tại rực rỡ và đáng ghen tị nhất trong mắt người khác.

Cô đã luôn hiểu mình là ai, cũng hiểu mình muốn đạt được điều gì, quá trình không quan trọng, quan trọng là kết quả. Chưa nói đến việc làm tổn thương người khác, đối với Duệ Nhi đó chỉ là một chuyện nhỏ.

Kể từ khi phát hiện ra tài năng toán học độc đáo của Diệc thần, cô đã thảo luận về toán học với anh ấy nhiều lần hơn, và thậm chí những bài kiểm tra mà cô đã tích lũy dưới cuốn sách nâng cao, nghĩ rằng sẽ không bao giờ lấy ra dùng nữa cũng được dùng tới. Cô chính là muốn nghe phương pháp giải quyết vấn đề của anh ấy.

Từ khi yêu nhau, anh ấy muốn bám dính với cô suốt. Cô nghĩ khi yêu một chàng trai còn trong trắng sẽ dễ kiểm soát hơn, nhưng thực tế không phải vậy, anh cũng là một người xảo quyệt về nhiều mặt. Ngay cả ham muốn kiểm soát của anh đối với Duệ Nhi cũng đã âm thầm phá vỡ và xâm nhập vào không gian riêng tư của cô.

Cô đặt tờ giấy kiểm tra trước mặt anh ta, bút nhọn chì chỉ vào parabol và yêu cầu anh ta suy nghĩ về bài này.

Anh ấy không hài lòng với những câu hỏi thường xuyên của cô về các câu hỏi toán học"Duệ Nhi,tại sao bây giờ anh lại cảm thấy mình là một công cụ giải quyết vấn đề." Anh ấy tiếp tục buộc tội cô về hành vi thờ ơ gần đây. "Anh yêu cầu em đi đến sân chơi và em đã không đi, thậm chí không đi ăn với anh… ”Anh ấy dựa vào cô gần hơn, và lặng lẽ cúi đầu xuống bàn để che đôi mắt u ám. Ngón tay thon dài của anh véo nhẹ, chạm vào má cô.

"Em đã bỏ bê bạn trai của mình quá nhiều rồi...."

Cô không muốn nói những điều vô nghĩa với anh. Cô hơi ngả người về phía sau, cố gắng hất các ngón tay của anh ấy ra, nhưng anh ấy tăng lực và đặt cả bàn tay lên má cô.

"Em chỉ muốn giải quyết bài này bây giờ, Diệc Thần, em muốn vào một trường đại học tốt"cô hơi cau mày,:

"Em không thích lãng phí thời gian, nếu anh không thích, em có thể tìm người khác ".

Sau khi nói xong, cô nói thêm:

" Xin lỗi vì đã làm phiền anh. "

Khi cô đang định đi đến chỗ một nam sinh khác với cuốn sổ trên tay, anh ấy bất ngờ nắm lấy tay cô, Duệ nhi cảm thấy hơi đau. quay lại với anh ta. Cô thấy ánh mắt anh ấy có chút gì đó đáng sợ, nhưng anh ấy luôn nở nụ cười rạng rỡ, hành động của anh ấy dường như là một lời cảnh báo ngầm, khiến cô nổi da gà mà không rõ lý do. Không phải cô không biết, Diệc Thần quả thực là người hai mặt, nhưng cô cũng không ngờ rằng anh sẽ không hài lòng vì một chuyện nhỏ như vậy.

Cô chỉ khó chịu vì anh ấy keo kiệt với tài năng toán học của mình. Sau cùng, mục tiêu ngắn hạn của cô là học hỏi ý nghĩ của anh để giải quyết vấn đề.

“Đừng đi.”

Anh nén lời nói ra khỏi miệng.

“Tại sao anh không thể dạy em?” Anh nhẹ nhàng nói thêm, “em muốn làm gì thì làm vậy đi”

Miễn là… miễn là… đừng rời xa anh.

Anh ta nhướng đôi mắt long lanh như một chú cún con, “Đừng đi.”

cô nhướng mày, bầu không khí rõ ràng có chút trì trệ, nhưng vẫn chưa đến mức bộc phát.

Cô đột nhiên nghĩ đến một điều, "Tuần sau có cuộc thi hùng biện tiếng Anh,em phải đến tỉnh để tranh tài, anh ..." Điểm tiếng Anh của anh ấy không quá đỉnh. Cô đã trốn tránh chuyện này và không cùng anh ấy luyện tập, nhưng không ngờ anh ấy lại vượt qua kỳ bầu cử của trường một cách suôn sẻ.

Mặc dù từ đầu đến cuối cô đều tẩn ý nói rõ “Tôi không muốn anh tham gia cuộc thi” nhưng anh ta rõ ràng là lo lắng cho cô, anh đã ở bên cạnh cô một thời gian rồi. Diệc Thần không phải là một tên ngốc, anh có thể cảm nhận được rằng cô sẽ chú ý đến những người tài giỏi hơn.

Anh gật đầu, mái tóc bồng bềnh lắc lư theo động tác của anh

"Đương nhiên là anh đi cùng rồi. Anh sẽ ngắm em giành chiến thắng"

... Vô địch.

Cô đã tham gia cuộc thi này hơn một lần, nhưng mỗi lần người vô địch thực sự lại là...