Chương 51 - Mời Lữ công tử giúp ta

"Muốn ăn đòn phải không? Nhị sư huynh muội là loại người như vậy sao?"Tiêu Y ôm đầu thầm mắng trong lòng, huynh mà không phải loại người như vậy thì là ai chứ?Trong lúc hai người đang nói chuyện, Kế Ngôn đã đưa mấy người Hạ Ngữ đến đây.Ba người Hạ Ngữ, Biện Nhu Nhu và Phương Hiểu cùng nhau đi vào.Sau khi Biện Nhu Nhu nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh, nàng ta sửng sốt: "Là ngươi sao?"Lữ Thiếu Khanh tò mò hỏi: "Ngươi là ai?"Biện Nhu Nhu tức giận đến mức thổ huyết, nhớ lại lần tiếp xúc với Lữ Thiếu Khanh kia, cơn giận của nàng ta lại dâng lên.Phương Hiểu kỳ quái: "Ngươi biết Lữ công tử sao?""Sư tỷ, hắn chính là cái tên ghê tởm mà ta đã nói với tỷ. Thật ghê tởm, vậy mà lại giả mạo làm đệ tử của Quy Nguyên Các."Nàng ta chỉ vào Lữ Thiếu Khanh, lập tức bắt đầu phun ra. Nếu không phun chết ngươi, ngươi thật sự cho rằng Biện Nhu Nhu ta tốt tính sao?Hạ Ngữ lại quát to một tiếng: "Câm miệng. Còn không bái kiến Thiều sư thúc sao?"Ba người Hạ Ngữ hành lễ với Thiều Thừa.Lúc này Thiều Thừa cũng đã tạm thoát khỏi sự nghi ngờ về bản thân.Ông bất đắc dĩ nhìn bàn đồ ăn lớn, mỉm cười hỏi Hạ Ngữ: "Hạ Ngữ sư điệt, ngươi đến đây tìm Kế Ngôn sao?"Hạ Ngữ lắc đầu: "Bẩm Thiều sư thúc, ta đến đây tìm Lữ công tử."Tiêu Y hưng phấn kéo Lữ Thiếu Khanh."Xem đi, Nhị sư huynh, Hạ Ngữ sư tỷ tới tìm huynh kìa."Lữ Thiếu Khanh không chút khách khí đẩy tay của nàng ra.Lữ Thiếu Khanh buồn bực, hỏi: "Hạ Ngữ sư tỷ, ngươi thực sự đến tìm ta sao?"Rồi hắn chỉ vào Kế Ngôn nói: "Chứ không phải là tìm cái tên này? Yên tâm, nếu hắn ta làm điều gì có lỗi với người thì cứ nói ra, ta sẽ bảo sư phụ làm chủ cho ngươi."Nhìn Hạ Ngữ, Lữ Thiếu Khanh cũng không thể không cảm thán, quả thật xứng đáng với danh hiệu đệ nhất mỹ nhân Tề Châu.Cả người áo trắng, bồng bềnh như Hằng Nga giữa trăng, sự thuần khiết làm cho người ta mong muốn mà không thể có được, không thể sinh ra ý muốn khinh nhờn.Hạ Ngữ cũng đang quan sát Lữ Thiếu Khanh.Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn không giống nhau, ánh mắt Kế Ngôn lạnh lùng, khí chất giống như một thanh trường kiếm ra khỏi vỏ, không tự giác mang lại cho người ta cảm giác áp bức.Lữ Thiếu Khanh thì khác, ngoại hình không tệ, mày kiếm mắt sáng, mái tóc dài mượt mà được buộc bằng một dây lụa màu xanh đơn giản, tạo cho người ta cảm giác phóng túng.Hắn ngồi trên băng ghế, một chân giơ lên, tư thái chẳng hề đoan chính chút nào.Ngay cả khi ở trước mặt đệ nhất mỹ nhân Tề Châu, hành động của hắn cũng rất tiêu sái tự nhiên, không có một chút câu nệ nào. Càng không có ý định muốn thể hiện tốt bản thân trước mặt mỹ nhân.Hạ Ngữ cũng chỉ thỉnh thoảng bắt gặp tia sáng xảo quyệt trong mắt Lữ Thiếu Khanh mới biết người này không giống như vẻ bề ngoài của hắn.Hạ Ngữ khẽ mỉm cười, khiến nơi này giống như có gió xuân thổi qua. Nàng nói: "Như vậy ta cũng xin được vô lễ, kêu một tiếng sư đệ. Ta có nghe Kế Ngôn sư huynh nói qua rằng thực lực của Lữ sư đệ không thua kém gì hắn, lần này ta đến đây là muốn nhờ Lữ sư đệ giúp đỡ một chút."Phương Hiểu ở bên cạnh căng thẳng, lặng lẽ túm lấy y phục của mình.Đây là do nàng yêu cầu, nàng đã nói với Hạ Ngữ chuyện đêm đó, nhưng nàng không muốn Lữ Thiếu Khanh biết.Nàng cũng hi vọng Lữ Thiếu Khanh không có bất kỳ hiểu lầm nào với nàng.Lữ Thiếu Khanh khó chịu nhìn về phía Kế Ngôn: "Huynh vì tán gái mà bán ta đi? Huynh bị bệnh sao?"Sở dĩ hắn vẫn luôn làm cá ướp muối chẳng phải là vì muốn khiêm tốn, không gây ra quá nhiều rắc rối sao.Ngay cả trong Lăng Tiêu Phái cũng không có mấy người biết được thực lực của hắn.Hạ Ngữ ngạc nhiên, dám nói chuyện với sư huynh như vậy sao?Kế Ngôn nói: "Cho đệ thêm chút thể diện thôi."Lữ Thiếu Khanh tức giận: "Ai muốn cái thứ này? Còn không hữu ích bằng một viên linh thạch."Thiều Thừa hét lên: "Đừng có làm mất thể diện trước mặt người ngoài."Sau khi hét xong hai đồ đệ, ông liền hỏi Hạ Ngữ: "Hạ Ngữ sư điệt, nếu ngươi cần giúp đỡ chuyện gì, có thể tìm Kế Ngôn."Đồ đệ nhà mình thì mình tự biết, Hạ Ngữ đến gặp Lữ Thiếu Khanh giúp đỡ chỉ sợ sẽ về tay không thôi.Hạ Ngữ nói: "Có một bí cảnh, nhưng mà không có đủ người, nên ta muốn nhờ Lữ sư đệ giúp đỡ."Nghe nói là một bí cảnh, mọi người đều hiểu.Đại năng cảnh giới Nguyên Anh kỳ sẽ không thể tiến vào bí cảnh.Lữ Thiếu Khanh nhìn Kế Ngôn: "Đáng đời, ai bảo huynh đột phá nhanh như vậy làm gì, hiện giờ không có cách nào tán gái được rồi kìa?"Lữ Thiếu Khanh từ chối lời thỉnh cầu của Hạ Ngữ không chút do dự.Hắn nói với Hạ Ngữ: “Hạ Ngữ sư tỷ, tỷ coi trọng ta quá rồi.”“Thực lực của ta yếu ớt, đi chỉ làm cho tỷ thêm phiền phức, mời cao minh khác đi.”Hạ ngữ ngạc nhiên, không ngờ Lữ Thiếu Khanh lại thẳng thắn cự tuyệt mình như vậy.Rất lâu rồi nàng ấy chưa từng nếm trải mùi vị bị cự tuyệt.Với thân phận và bề ngoài của mình, những người từng tiếp xúc với nàng ấy, cho dù là nam hay nữ đều rất ít người trực tiếp từ chối lời thỉnh cầu của nàng ấy như vậy.Lữ Thiếu Khanh là người đầu tiên.Chẳng trách Hiểu tỷ tỷ lại nói rất khó liên hệ.Biện Nhu Nhu vốn không có cảm tình với Lữ Thiếu Khanh, nghe thấy Lữ Thiếu Khanh cự tuyệt sư tỷ mình như vậy, Biện Nhu Nhu cười lạnh một tiếng:“Không phải ngươi sợ rồi đấy chứ?”Lữ Thiếu Khanh không hề phủ nhận, gật đầu nói: “Đúng vậy, sợ chứ,”“Bí cảnh ấy à, nó là chuyện nguy hiểm cỡ nào, ta không dám đi đâu.”