Chương 1: Vừa về bờ đã xuyên không? Hủy diệt đi!

Một tháng trước, nàng vừa mới về bờ thành công trong kỳ thi nghiên cứu sinh thì lại lập tức xuyên đến thế giới tu tiên này!

Xuyên không thì cũng đành chịu thôi, nhưng sao nàng lại trở thành một cô nhi mười tuổi không cha mẹ! Vừa xuyên đã trở về thời kỳ giáo dục nghĩa vụ, ai mà không sụp đổ?!

Nàng tình cờ nghe nói Lăng Vân Tông tổ chức tuyển chọn đệ tử mười năm một lần, trẻ em dưới mười tuổi đều có thể tham gia, người đứng đầu còn có cơ hội hỏi bảo vật của tông môn - đá Tiên Tri một câu!

Liều thôi! Nàng muốn hỏi xem tại sao nàng lại xuyên không, làm sao để trở về nhà!

"Tán tu Du Tang, chúc mừng ngươi đã đạt được vị trí đứng đầu trong cuộc tuyển chọn của Lăng Vân Tông. Ngoài việc có tư cách bái sư, ngươi còn có quyền hỏi đá Tiên Tri một câu."

"Ngươi định hỏi đá Tiên Tri trước hay là bái sư trước?"

Trên mười nghìn bậc thang Lăng Vân, cô bé thân hình gầy gò thở không ra hơi: "Hỏi… hỏi đá Tiên Tri trước!"

Nàng ngẩng đầu, khuôn mặt đầy mồ hôi không biết đã bị lau bao nhiêu lần, khiến nàng trông càng thêm yếu đuối, nhưng trên môi lại nở nụ cười.

Trưởng lão đứng trên bậc thang nhíu mày: "Ngươi là người đứng đầu, có thể ưu tiên bái sư, lúc đó sẽ được ban thuốc."

"Hỏi đá Tiên Tri trước." Du Tang vẫn kiên quyết nhìn viên đá lớn ở đằng xa, ánh mắt rực cháy, đứng dậy tiến tới.

Dù có là ông trời đến thì nàng cũng phải hỏi đá Tiên Tri trước!

Đá Tiên Tri được mệnh danh là bách khoa toàn thư của giới tu tiên, chỉ cần tham gia tuyển chọn tông môn và giành vị trí đứng đầu thì sẽ có hy vọng trở về nhà!

Nhưng vị trí đứng đầu này Lăng Vân Tông không dễ gì có được, phải leo lên mười nghìn bậc thang mà không dựa vào bất kỳ ngoại lực nào.

Cả mười nghìn bậc thang đấy!!!

Cơ thể nguyên chủ thiếu dinh dưỡng lâu ngày, những người tham gia khác đều là con nhà thế gia, nếu không phải nhờ từng bước chửi bới, ba bước một ngón giữa và khát vọng về nhà mãnh liệt, nàng suýt đã không trụ được rồi.

Và lúc này đây, đá Tiên Tri đã ở ngay trước mắt, nàng rơi lệ đầy xúc động…

Không thể chịu đựng được một giây nào ở thế giới tu chân biếи ŧɦái này nữa!

Nàng căng thẳng xoa tay tiến tới gần đá Tiên Tri, hoàn toàn không phát hiện khuôn mặt trưởng lão đang dần lạnh đi vì bị mất mặt.

Ông ta nhìn Du Tang đầy vết bẩn và rách rưới tiến tới đá Tiên Tri, không nhắc nhở bất cứ quy tắc nào, ánh mắt đầy khinh miệt.