Chương 5: Đại Náo Trường Yến Kinh.

Em đang cố gắng. Kìm nén mọi thứ lúc này. Anh với cô ấy từng nói yêu cô ấy rất nhiều. Anh tệ lắm, anh biết không?

Vì em cũng từng được nghe.

Câu nói đó với chính em.

Và hứa chỉ nói với mỗi em. Em không thể tin.

Tin là anh anh đổi thay. Em đã hy sinh.

Dành mọi thứ đẹp nhất về anh.

Bỏ ngoài tai những lời nói. Những câu chuyện cũ về anh?

Nhưng hôm nay…Em đã thấy trước mắt em là gì đây?

Tội cho cô gái đó lại một lần tin anh! Tội cho cô gái đó lại một lần như em! Tội cho cô gái đó sắp hạnh phúc biết bao. Và rồi lại đau như em lúc ngay này! Rồi bao cô gái nữa là anh kết thúc đây. Và bao nhiêu trái tim sẽ đau đớn vì anh? Và em thấy thương cho anh lúc này. Thương cho cảm giác cuộc sống của anh. Không biết thế nào là yêu…

Nhạc chuông reo lên, đây chính là bài cô thích nhất từ hồi đó tới bây giờ cô vẫn cứ thích bài này. Dường như nó đã ăn sâu vào cô tới tận máu thịt rồi, rút máy ra nghe cô vẫn yên lặng thói quen cô là thế. Không bao giờ nói trước cả:

- Runa về tới chưa có cần tôi ra đón cô không?

- Không! Tự về được.

Rồi cúp máy luôn không để bên kia nói gì nữa.

Nếu không phải là Mai bắt cô về làm nhiệm vụ bằng được thì cô đã không mặc xác về nơi đây rồi.

- Chị Runa đây là Việt Nam ạ?

- Đúng rồi đó Tiểu Hy.

Rồi dắt cô bé bắt xe đi về biệt thự hoa hồng.

Tiểu Hy cái tên mới cô đặt cho bé My. Đôi mắt vô hồn xinh xắn của bé làm cô hết lạnh lùng rồi mỉm cười với bé.

**

- Nhiệm vụ lần này của hai con là trà trộn vào trường Yến Kinh. Thân phận ta sẽ cho người sắp xếp đâu vào đó chỉ cần làm theo lệnh là được. Trước hết khi vào trường ít gây ra sự chú ý càng tốt, vì như thế hai con sẽ thuận lợi mà làm nhiệm vụ của mình.

Ông quản gia cầm hai tập hồ sơ đưa cho hai cô.

- Lại học chán học lắm rồi oà oà.

Mai than vãn cầm tập hồ sơ đọc.

Việc lần này vào trường nếu muốn đứng đầu khối đối với cô không phải chuyện khó. Bản chất thông minh cùng với chương trình học quá quen thuộc cô thật sự tin tưởng vào năng lực của mình.

- Vai diễn lần này các con nhất định phải làm thật tốt. Diễn càng sâu càng giống tính mạng sẽ được bảo toàn lâu hơn. Trong trường học phải xử sự một cách cẩn thận. Tránh gây ra hiềm khích mà hỏng việc. Hai con sẽ có một đồng minh nữa...

Nói rồi ông chỉ tay phía cửa.

- Ngọc Anh!!!

Chính là cô em kết nghĩa của cô trước đây giờ lại được sát cánh bên nhau thật là vui.

Hôm nay nhìn Runa vô cùng lạ không có một chút sát khí lạnh lùng nào phát ra từ người cô. Hiện tại chỉ thấy Runa có nét hiền hậu, đáng yêu. Bộ mặt này thật sự là Mai cũng chưa từng nghĩ Runa có nhưng hôm nay quả thật đã mở to tầm mắt. Thật không thể nào tin được cái gương mặt lúc nào cũng lạnh như băng của Runa.

- Hôm nay quả thật cậu làm mình bất ngờ đấy Runa.

Mai nhìn cô chăm chú tấm tắc thốt lên rồi nháy mắt với Ngọc Anh.

Cặp mắt kính màu đen nobita làm giảm đi ánh mắt sắc bén, bộ đồng phục đi học màu đen dương. Hài lòng với vẻ bề ngoài hiện tại của mình Runa tiến lại phía chiếc xe thể thao WT. Mỉm cười đi đến trường để lại hai người ngơ ngác.

Con người mà ai không có những giây phút yếu mềm…Nhưng cô hoàn toàn không cho người khác thấy cái vẻ mặt yếu ớt của mình. Cô luôn che đậy nó một cách kĩ càng.

Ít nhất giây phút này hãy để cô được quay về với con người giả tạo của mình.

Phòng học lớp 12A1.

Phòng học được nằm phía trên tầng hai, cuối dãy của hành lang. Tiếng nói xôn xao náo nhiệt trong phòng. Đó là đời sống học sinh sao? Đầy rẫy những sắc màu. Một thanh niên ngồi trên bàn ba quay xuống bàn tự nói chuyện.

- Sao qua không ở lại?

Hai tay cậu thanh niên đó để trên bàn còn chân thì vắt hẳn lên trên mặt bàn luôn.

Từ cử chỉ tới lời nói chẳng thấy một chút gì là đàng hoàng. - Chứ ở đó làm gì chán chết, toàn mấy gái gì đâu chán.

Tên ngồi bản dưới trên tay cầm điếu thuốc hút một cách thản nhiên mà không hề chú ý rằng nơi mình đang ngồi là trường học.

- Thấy bảo tối nay vũ công Kimi nhảy tại Bar nhà mày hả?

Tên kia ngồi cười đểu hô hố nhìn thằng vừa rồi khinh bỉ bĩu môi. Sở thích của bọn chúng là bar, dùng đồ, gái hết.

- Thì sao? Tao thèm, cho tao cóc lấy! Kêu cớm bắt hết.

Hắn ta nói với giọng đầy vẻ khinh bỉ. Loại gái làng chơi đó có dâng tới miệng hắn còn chê tanh.

- Mày á! Cho gái đưa đến tận miệng rồi không ăn thì thôi còn bày đặt kêu cớm bắt tụi này.

Tên nó vừa nói vừa trề môi thâm dày.

- Mày có tin mày nói nữa tao làm cho mồm mày rơi ngô khỏi đi chơi gái luôn không?

- Đại ca ơi! Em có cái mồm để kiếm sống thôi đó.

Tên đó xuýt xoa.

Tiếng nói ồn ào trong lớp vang cả khu hành lang đang yên tĩnh. Ngọc Anh và Mai đang đi cũng thấy lạ họ quay sang nhìn nhau.

- Chuyện gì mà ồn thế không biết?

Mai hỏi.

Ngọc Anh lắc đầu: - Mình cùng đi với cậu làm sao mà biết được.

- Ê tụi mày thấy bảo nay có ba bạn nữ chuyển đến lớp mình phải không?

Một nam sinh đứng lên hô to như muốn cả lớp đều nghe thấy câu hỏi của mình.

- Thật không?

Một nam sinh khác ánh mắt long lanh khi nghe thấy có nữ sinh chuyển đến lớp.

- Đẹp không mày?

- Nghe nói đẹp lắm tụi mày ơi, hồi nãy có người nhìn thấy hai cô bạn đó. Bọn họ đều nói có thể xứng danh là hot girl trường đó.

- Các em trật tự nào.

Cô giáo trẻ đứng trên bảng gõ thước xuống bàn. Cô giáo thật không ngờ chuyện có nữ sinh đến lớp lại làm cho các học sinh của cô nhốn nháo lên như vậy.

Cô giáo chưa từng gặp ba nữ sinh đó nhưng khi xem qua hồ sơ của ba cô thì quả thật có hai người lại rất xinh đẹp. Thành tích học đạt loại giỏi xem ra cũng là các tiểu thư con nhà giàu học giỏi.

Người còn lại là Song Nhi, thành tích học bình thường. Tuy không có vẻ ngoài xinh đẹp nhưng qua hình cô giáo có thể nhìn thấy nét hồn nhiên trong đôi mắt Song Nhi.

- Các em bước vào đi.

Cô giáo gọi.

Ngọc Anh và Mai mỉm cười bước vào lớp, bộ váy đồng phục học sinh tuy không được cách điệu nhẹ nhàng như các kiểu váy công chúa. Tuy không ôm sát cơ thể để lộ rõ đường cong thanh mảnh. Nhưng khi hai mặc vào lại vô cùng xinh đẹp cứ như bộ đồng phục này là được thiết kế riêng cho hai vậy.

- Woa...

Tiếng bọn nam sinh reo hò khi thấy Mai và Ngọc Anh.

- Vậy bọn em ngồi đâu vậy cô?

Ngọc anh lên tiếng hỏi. Cô giáo chỉ tay xuống phía bàn hai dãy trong cùng.

- Các em tạm thời cứ ngồi đó đi. À còn một bạn nữa đâu?

Khi lời cô giáo vừa hỏi Mai và Ngọc Anh định trả lời thì nghe mấy đứa con gái trong lớp hét lớn:

- Anh Rer kìa!

- Trời ơi, anh...Anh Rer bế con…Con nhỏ nào kìa tụi mày?

- Đâu đâu? Vụ gì vậy nè huhu anh Rer của tao.

Từng người từng người dùng đôi mắt ganh ghét hướng về phía Runa và Rer. Cô ngại ngùng quay mặt sang hướng khác không dám nhìn thẳng về phía trước. Có rất nhiều người đang bàn tán về việc Rer bế cô.

Thật ra cái loại cảm giác này là như thế nào anh cũng không rõ. Quen với rất nhiều cô gái từ đẹp đến tuyệt đẹp. Nhưng anh chưa bao giờ động lòng, còn cô gái trên tay không đẹp...Không đặc biệt nhưng đôi mắt khi nhìn anh làm anh thấy có cái gì đó rất lạ?

Rer thật sự muốn biết thật ra cái lạ đó là ở chỗ nào. Còn với cô, người con trai này có tình cách rất quái lạ? Lúc thì mặt lạnh tanh không có cảm xúc lúc thì có những câu nói khác thường. Ví dụ như vừa rồi anh ta còn lên tiếng ghẹo cô nữa chứ.

Xem vẻ bên ngoài và cách nói chuyện cô thấy anh không phải là người có lai lịch bình thường. Nếu có được sự tin tưởng của anh thì những việc khác cô đỡ lo hơn được phần nào. Dù gì tìm cho mình một nguồn tin cũng là chuyện nên làm. Người con trai đặc biệt này nhất định không làm cô thất vọng.

Nhiệm vụ quan trọng nhất mà lần này bọn cô phải làm đó là lấy cho bằng được phần mềm trên bề mặt có viết hai chữ SOS. Cô được biết cần phải đề phòng hơn người được mệnh danh là Sáo Quỷ. Hắn ta luôn xuất hiện với chiếc sáo du mộng…Chẳng khác nào một tên ác quỷ đáng sợ vì thế mới có cái tên gọi đó.

Tuy là cô ra tay rất tàn ác nhưng hoàn toàn không thể gϊếŧ người không thấy máu như hắn ta gϊếŧ người bằng Sáo Quỷ.