Chương 3: Bí Ẩn Trong Rừng Sâu

Học viện bắt đầu trở lại với nhịp sống bình thường sau cuộc thử thách tại rừng cấm, nhưng trong tâm trí của Hàn và Linh, những dấu hiệu của một điều gì đó lớn lao và nguy hiểm hơn vẫn lởn vởn. Mỗi khi nhắm mắt, Hàn vẫn còn thấy những hình ảnh kinh hoàng từ cuộc chạm trán với yêu thú và những âm thanh ghê rợn trong rừng. Họ biết rằng, một mối đe dọa mới đang đến gần, và lần này, không chỉ học viện mà cả thế giới có thể bị ảnh hưởng.

Một buổi sáng, khi cả lớp đang trong giờ học Lịch sử Siêu năng lực, giáo viên bất ngờ đưa ra một thông báo quan trọng. “Các em, chúng ta nhận được tin tức từ hội đồng rằng có một hiện tượng kỳ lạ xảy ra trong khu rừng sâu phía Bắc. Một đội khảo sát sẽ được cử đến để điều tra và chúng ta cần những người tình nguyện.”

Lớp học im lặng trong giây lát, rồi hàng loạt bàn tay giơ lên. Tinh thần dũng cảm và khao khát khám phá luôn là đặc điểm nổi bật của các học sinh trong học viện. Hàn và Linh cũng không ngoại lệ, họ nhìn nhau, hiểu rằng đây là cơ hội để tìm hiểu sâu hơn về những bí ẩn đang ẩn giấu.

“Thầy, chúng em xin tham gia,” Hàn nói, giọng chắc chắn.

Giáo viên gật đầu, hài lòng. “Tốt, Hàn và Linh, các em sẽ dẫn đầu đội khảo sát này. Các em sẽ cùng đi với một số học sinh khác và một giáo viên hướng dẫn. Hãy chuẩn bị kỹ lưỡng, vì chuyến đi này có thể rất nguy hiểm.”

Nhóm của Hàn bao gồm Linh, Minh và vài học sinh khác, dưới sự hướng dẫn của thầy giáo Tùng, một người từng trải và có nhiều kinh nghiệm trong việc đối phó với các tình huống nguy hiểm. Họ nhanh chóng chuẩn bị đồ đạc và lên đường.

Cuộc hành trình bắt đầu với không khí căng thẳng và hồi hộp. Khu rừng sâu phía Bắc nổi tiếng với những câu chuyện ma quái và những hiện tượng kỳ lạ chưa từng được giải thích. Càng tiến sâu vào rừng, không khí càng trở nên u ám, và mọi người cảm thấy như có hàng nghìn ánh mắt đang dõi theo từng bước đi của họ.

“Tất cả cẩn thận, đừng tách rời khỏi nhóm,” thầy Tùng nhắc nhở.

Họ di chuyển chậm rãi, thận trọng quan sát xung quanh. Đột nhiên, Linh cảm nhận được một luồng năng lượng kỳ lạ. “Hàn, cậu có cảm thấy gì không?”

Hàn nhắm mắt lại, tập trung cảm nhận. “Có, tớ cảm nhận được. Một nguồn năng lượng mạnh mẽ và tối tăm. Chúng ta đang tiến gần đến nó.”

Cả nhóm tiếp tục tiến tới, cho đến khi họ đến một khu vực trống trải giữa rừng. Ở giữa khu vực đó, có một cây cổ thụ khổng lồ, to lớn hơn bất kỳ cây nào họ từng thấy. Cây cổ thụ tỏa ra một luồng năng lượng mạnh mẽ, và ngay dưới gốc cây, họ thấy một cánh cửa đá lớn.

“Đây là… gì vậy?” Minh hỏi, giọng run rẩy.

“Có vẻ như đây là lối vào của một cái gì đó rất cổ xưa và quyền năng,” thầy Tùng nói. “Chúng ta cần phải hết sức cẩn thận.”

Họ tiến lại gần cánh cửa đá, và Hàn cảm nhận được một sự kết nối mạnh mẽ với nó. Anh đặt tay lên cánh cửa, và ngay lập tức, một luồng ánh sáng chói lóa bùng lên. Cánh cửa từ từ mở ra, để lộ ra một cầu thang đá dẫn xuống dưới lòng đất.

“Chúng ta sẽ phải xuống đó,” Hàn nói, giọng kiên quyết.

“Đúng, nhưng chúng ta phải rất cẩn thận. Không biết điều gì đang chờ đợi chúng ta ở dưới đó,” thầy Tùng đồng ý.

Họ bắt đầu di chuyển xuống cầu thang, ánh sáng từ những viên pha lê trên tường chiếu sáng lối đi. Không khí ngày càng lạnh và ẩm ướt hơn, và sự căng thẳng trong nhóm ngày càng tăng.

Cuối cùng, họ đến một căn phòng rộng lớn dưới lòng đất. Ở giữa căn phòng, có một bệ đá với một viên ngọc sáng chói. Viên ngọc tỏa ra một ánh sáng xanh biếc và một luồng năng lượng mạnh mẽ. Hàn cảm nhận được một sức mạnh khổng lồ từ viên ngọc này, nhưng cũng có một cảm giác nguy hiểm đang bao trùm.

“Đây là gì?” Minh hỏi, mắt mở to vì kinh ngạc.

“Đây là một hiện vật cổ xưa, có thể là nguồn gốc của những hiện tượng kỳ lạ trong rừng,” thầy Tùng giải thích. “Nhưng chúng ta cần phải cẩn thận. Năng lượng từ viên ngọc này có thể rất nguy hiểm.”

Hàn tiến lại gần viên ngọc, cảm nhận được một sự kết nối mạnh mẽ với nó. “Tớ có thể cảm nhận được nó, như thể nó đang gọi tớ.”

“Cẩn thận, Hàn,” Linh cảnh báo. “Chúng ta không biết điều gì sẽ xảy ra khi cậu chạm vào nó.”

Hàn gật đầu, nhưng cảm giác thôi thúc anh không thể cưỡng lại. Anh đặt tay lên viên ngọc, và ngay lập tức, một luồng năng lượng mạnh mẽ tràn vào cơ thể anh. Hàn cảm thấy sức mạnh của mình tăng lên đột ngột, nhưng cùng lúc đó, một cơn đau dữ dội lan tỏa khắp người.

“Aaaah!” Hàn hét lên, gục xuống sàn.

“Hàn!” Linh lao đến, cố gắng giúp anh đứng dậy. “Cậu không sao chứ?”

Hàn thở dốc, cảm nhận được sức mạnh của viên ngọc đang tràn ngập trong cơ thể mình. “Tớ… tớ cảm thấy mạnh mẽ hơn, nhưng cũng rất đau đớn.”

Thầy Tùng bước tới, ánh mắt lo lắng. “Chúng ta cần phải rời khỏi đây ngay lập tức. Viên ngọc này có thể gây ra những hậu quả khôn lường.”

Nhưng ngay lúc đó, một tiếng động lớn vang lên. Từ trong bóng tối, những hình bóng kỳ lạ bắt đầu xuất hiện. Chúng là những thực thể bóng tối, hình dạng mờ ảo và tỏa ra một luồng năng lượng tà ác.

“Chúng ta bị bao vây rồi!” Minh hét lên, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.

Hàn đứng dậy, cảm nhận được sức mạnh mới trong cơ thể. “Chúng ta phải chiến đấu. Không còn lựa chọn nào khác.”

Cuộc chiến bắt đầu, những thực thể bóng tối lao vào nhóm của họ. Hàn sử dụng telekinesis để đẩy lùi chúng, tạo ra những làn sóng xung kích mạnh mẽ. Linh sử dụng khả năng chữa lành và bảo vệ để hỗ trợ nhóm, trong khi Minh và những người khác chiến đấu hết sức mình.

Nhưng những thực thể bóng tối dường như vô tận, và sức mạnh của chúng ngày càng lớn. Hàn cảm nhận được sức mạnh của viên ngọc trong cơ thể mình, nhưng anh cũng biết rằng mình không thể kiểm soát nó hoàn toàn. Cơn đau dữ dội tiếp tục hành hạ anh, làm giảm hiệu quả của các đòn tấn công.

“Chúng ta không thể giữ chân chúng mãi được!” Minh hét lên, mệt mỏi vì chiến đấu.

“Chúng ta phải tìm cách rời khỏi đây ngay lập tức!” Thầy Tùng nói, cố gắng mở một lối thoát.

Nhưng lối thoát duy nhất đã bị chặn bởi những thực thể bóng tối. Họ bị dồn vào đường cùng, và hy vọng dần trở nên mong manh.

Linh nhìn Hàn, ánh mắt kiên quyết. “Hàn, cậu phải sử dụng sức mạnh của viên ngọc. Đó là cơ hội duy nhất của chúng ta.”

Hàn gật đầu, quyết tâm trong ánh mắt. “Tớ sẽ cố gắng.”

Anh tập trung sức mạnh, cảm nhận dòng năng lượng từ viên ngọc chảy qua cơ thể. Cơn đau dữ dội khiến anh khó có thể tập trung, nhưng anh biết rằng mình không có lựa chọn nào khác. Anh tạo ra một quả cầu năng lượng mạnh mẽ, và với một cú đẩy mạnh, anh phóng quả cầu về phía những thực thể bóng tối.

Một vụ nổ lớn xảy ra, ánh sáng chói lóa bao trùm căn phòng. Những thực thể bóng tối bị cuốn trôi, biến mất vào hư vô. Nhưng cùng lúc đó, căn phòng bắt đầu rung chuyển dữ dội, như thể sắp sụp đổ.

“Chúng ta phải rời khỏi đây ngay!” Thầy Tùng hét lên, dẫn đầu nhóm chạy lên cầu thang.

Hàn và Linh dìu nhau, cố gắng chạy thật nhanh. Cơn đau trong cơ thể Hàn càng lúc càng tăng, nhưng anh biết rằng mình phải kiên cường. Khi họ ra khỏi căn phòng và trở lại khu rừng, cánh cửa đá đóng sầm lại sau lưng họ.

Cả nhóm thở phào, mệt mỏi nhưng hạnh phúc vì đã sống sót. Hàn ngã xuống, cảm nhận cơn đau lan tỏa khắp cơ thể, nhưng anh biết rằng họ đã làm được điều không tưởng.

“Chúng ta đã làm được,” Linh nói, nắm chặt tay Hàn. “Cậu đã cứu chúng ta.”

Hàn mỉm cười, dù đau đớn. “Chúng ta đã làm được, nhưng đây mới chỉ là khởi đầu. Viên ngọc đó có một sức mạnh khủng khϊếp, và chúng ta cần phải tìm hiểu thêm về nó.”

Thầy Tùng bước tới, ánh mắt nghiêm nghị. “Đúng vậy, Hàn. Chúng ta đã mở ra một bí ẩn lớn, và còn nhiều điều cần phải khám phá. Nhưng trước tiên, chúng ta phải trở về học viện và báo cáo mọi việc với hội đồng.”

Cả nhóm bắt đầu hành trình trở về học viện, mang theo những bài học quý giá và sự quyết tâm. Họ biết rằng cuộc hành trình còn dài và đầy thử thách, nhưng với tinh thần đồng đội và sự kiên cường, họ sẽ tiếp tục khám phá những bí ẩn của thế giới, mang lại ánh sáng cho những nơi tối tăm nhất.