Chương 35: Quan Mới Nhậm Chức (1)

Mục Chi Lam luôn có thể lên tiếng ở thời điểm thích hợp nhất, "Đã đến giờ rồi, Thần Nhi Hạo Nhi cũng nên chuẩn bị đi làm, Thần Nhi, hôm nay là ngày đầu tiên đi làm nên đừng tới trễ."

"Hả, cũng bảy giờ rưỡi rồi, thứ hai dễ kẹt xe nhất, cậu, chúng ta đi nhanh lên đi." Bản lĩnh Mục Vũ Hạo theo gậy trèo xuống là từ nhỏ đi theo Mục Chi Lam luyện ra được.

"Cha, chị, vậy chúng con đi trước."

Mục Vũ Hạo hôn lên gò má mẹ một cái, mặt mày hớn hở nói, "Chào ông ngoại, chào mẹ!"

Mục Chi Lam đưa mắt nhìn bọn họ đi xa, đi tới bên người cha mình ngồi xuống, dịu dàng nói, "Cha, ngài biết tính cách Thần Nhi mà, cần gì phải như vậy?"

"Hừ, cái tính tình này, cùng Hạo Nhi rõ ràng là cùng một..." Mục Chấn Hoa nói tới chỗ này thì bị Mục Chi Lam trừng mắt một cái, lập tức sửa lời nói, "Cũng không biết giống ai!"

Mục Chi Lam lắc đầu một cái cười nói, "Cha, ngài biết rõ Thần Nhi giống như ngài lúc còn trẻ nhất mà, trên người đều là bóng dáng của ngài lúc còn trẻ, cần gì phải cứ chọc nó mất hứng."

Chính là bởi vì hai người này tính cách rất giống, tia lửa va chạm ra cũng lại càng lớn.

"Nói bậy, ai giống như cái thằng nhóc thối đó, lúc ta còn trẻ không biết có bao nhiêu cô gái thích, đâu giống như nó, tính cách quật cường giống như khỉ sinh ra trong hố đá, cô gái nào sẽ thích chứ, Lam nhi, con nói xem nó có thích đàn ông hay không? Hay là có chuyện gì khó nói? Cũng là người ba mươi mấy tuổi rồi, làm sao biết bên người ngay cả một phụ nữ cũng không có chứ."

Hai thằng nhóc thối vừa đi ra, Mục Chấn Hoa ở trước mặt con gái yêu chính là cái đức hạnh này, vẻ ngoài của con gái và vợ quá cố rất giống, tính tình lại dịu dàng, người phụ nữ như vậy dễ dàng làm tan chảy loại đàn ông sắt thép như bọn họ thành nước nhất.

"Cha, cả đời này của cha không phải chỉ có mình mẹ hay sao? Thần Nhi từ nhỏ đã biết mình muốn cái gì, có lẽ nó đang chờ người duy nhất cuộc đời nó, ngài hãy để cho nó tự quyết định đi."

"Thích đàn ông cũng kệ nó?" Mục Chấn Hoa phồng mang trợn mắt, mặt đầy không vui.



Mục Chi Lam dở khóc dở cười, mặc dù cô cũng từng nghĩ như vậy nhưng cô không nghĩ tới cha sẽ nói như vậy, "Không có chuyện đó đâu, con đã hỏi nó rồi, Thần Nhi sẽ không lừa gạt con."

"Cô nhóc nhà họ Lý kia thật sự không được?"

Mục Chi Lam lắc đầu một cái, đỡ Mục Chấn Hoa đứng dậy, "Được rồi, cha, cô gái kia quả thật có chút không đáng tin cậy, con đưa cha ra vườn hoa dạo, con cháu tự có phúc của con cháu, chúng ta cứ mở rộng lòng đón nhận đi."

"Sao có thể yên tâm chứ, thằng nhóc nhà ta tốt như vậy, dáng dấp lại đẹp trai, năng lực lại mạnh, sao có thể tùy tiện để cho con gái nhà khác chiếm được chứ?"

"Mới vừa là ai nói thằng nhóc thối ấy nhỉ?"

"Con, cái con bé này..."

-

Khu CBD của thành phố S, các tòa nhà văn phòng đều cao chọc trồi, loại thời tiết âm u này, trên tầng cao nhất căn bản là không nhìn thấy được gì.

Theo giá bất động sản hiện tại ở Thành phố S, một tòa nhà văn phòng như vậy có thể nói là giá cao ngất trời cho một vị trí như vậy, đây chính là cao ốc Mục thị, cách đây không lâu được đặt tên thành cao ốc Thần Vũ.

Ngày hôm nay, cán bộ cao cấp của Quốc tế Thần Vũ tụ tập ở đại sảnh, xếp thành một hàng, chờ đợi chủ tịch mới nhậm chức, cái gọi là quan mới nhậm chức như một cây đuốc, tâm tư của chúng cao tầng khác hẳn, cũng xuất ra tất cả biện pháp tránh ngọn lửa này.

Những nhân viên khác hôm qua đã được thông báo, hôm nay phải đi làm sớm hơn nửa giờ, cho nên, nhân viên từ tầng lớp trung trở xuống sớm đã sớm tới quẹt thẻ báo danh.

Đám cán bộ đứng ở chỗ này là để chào đón chủ tịch mới nhậm chức chứ không phải là những nhân viên phổ thông này.