Chương 20: Chủng Tộc Của Dung Hợp Quái

Vỏ ốc phát sáng xuyên thấu trong suốt, có thể nhìn thấy mấy cái trứng bên trong như những tảng đá nâu chìm nổi ở trong nước.

Isa đứng bên cạnh hắn, cúi người nhìn chằm chằm bên trong vỏ ốc.

“Ùng ục!”

Nàng dường như có thể nhìn thấy được nguồn gốc sức mạnh màu nâu khi còn trong trứng nước của nàng, nàng chỉ cần một ý niệm trong đầu là có thể khống chế bọn chúng.

Nàng là Thủy Tổ của bọn chúng.

Cũng chính là vua Dung Hợp Quái.

Doãn Thần đứng ở phía trước, nhìn kỹ những sinh mệnh thần thoại muốn thai nghén mà ra.

“Thành công?”

Hắn lại lắc đầu: “Chỉ thành công một nửa.”

Hắn chế tạo Dung Hợp Quái mới, nhưng hắn cũng không có cách nào khiến Dung Hợp Quái mới kế thừa toàn bộ sức mạnh của Sally - đầu nguồn sức mạnh của bọn chúng, bọn chúng chỉ thu được một ít quyền năng nhỏ yếu của Sally tên là dung hợp, nhưng không có tạo thành quyền năng sinh mệnh.

Dung Hợp Quái mới bọn chúng có thể dung hợp cướp đi cơ quan và thiên phú của những sinh mệnh khác, có được sức mạnh gần như bất diệt, rất khó giết chết bọn chúng.

Nhưng bọn chúng dường như không thể xưng là bất tử.

Bởi vì mỗi khi qua mấy trăm năm, bọn hắn sẽ trải qua một lần luân hồi.

Xóa đi tất cả tế bào bình thường, chỉ để lại tế bào thần thoại một lần nữa lột xác biến trở lại trạng thái phôi thai, sau đó lại tiến hành trưởng thành một lần nữa.

Trước tiên chết đi, sau đó trùng sinh.

Nhưng khi trưởng thành một lần nữa hoàn toàn chính là một Dung Hợp Quái khác, hầu như so với trước không có quan hệ gì.

Chỉ có vua Dung Hợp Quái bên cạnh hắn thật sự có được sức mạnh và quyền năng bất tử bất diệt, giống như quyền năng vua trí tuệ của Redlichiida, loại sức mạnh này ở bên trong huyết thần thoại và quyền năng, chỉ có thể là tồn tại duy nhất.

Doãn Thần giơ tay lên, những phôi thai này tách rời khỏi vỏ ốc bay ra thần điện.

“Vù~”

Vật thể ma sát qua không khí, phát ra âm thanh chói tai.



Tảng đá xé rách gió, rơi vào trong biển.

Ấp trứng, sinh ra, trưởng thành.

Tất cả chẳng qua là trong nháy mắt.

Từng cái đầu cự thú khủng bố có vẻ ngoài như những con giun thò lên khỏi mặt biển, hướng về mặt trời trên bầu trời gầm thét.

Tiếp theo việc Tam Diệp Nhân có chủng tộc của riêng mình, Dung Hợp Quái cũng trở thành một chủng tộc.

----------

Cạnh biển.

Nữ Tam Diệp Nhân màu trắng như một con cá ở trong nước nhảy lên, quay đầu lại nhìn về phía trên bờ: “Yasser! Nhanh nhảy xuống!”

“Tỷ tỷ!”

“Ta xuống liền!”

Yasser đứng ở trên tảng đá to lớn, hoan hô nhảy vào bên trong đầm lầy.

Tỷ đưa hắn theo, cùng nhau chui vào chỗ sâu, đuổi theo bầy cá.

Lúc nổi lên mặt nước, hai người mỗi người bắt được một cá Thủy Tổ.

“Mau nhìn này!”

“Một con thật lớn!”

Yasser bắt được con cá lớn như vậy vô cùng vui vẻ, nhưng tỷ đưa hắn theo cùng bắt cá hắn lại càng vui vẻ hơn.

Tỷ nói cho hắn: “Trong biển còn lớn hơn, cha từng ở trong biển bắt được thứ so với tảng đá kia còn phải to hơn, so với bông tai của ngươi còn dài hơn.”

“Thần thuyết!”

“Gọi là Anomalocaris.”



Ánh mắt Yasser lộ ra sự say mê, hắn hướng về phía chỗ sâu trong biển cả, những nơi chưa từng đến và thăm dò.

Biển cả thần bí và nguy hiểm như thế, nhưng lại khiến người hết sức ngóng trông.

Hắn muốn mau mau đến xem nơi xa đó, chinh phục biển sâu mà tất cả Tam Diệp Nhân sợ hãi.

Biển rộng mênh mông vô bờ, có phải là lục địa tồn tại so với chỗ thần ban cho còn lớn hơn cả nghìn lần vạn lần hay không.

Mặt trời giữa trưa vô cùng lóa mắt.

Khóe mắt liếc qua bên trong mấy cái bóng màu đen mơ hồ không rõ xẹt qua dưới mặt trời, rơi vào trong biển.

Lập tức khiến cho không ít Tam Diệp Nhân chú ý bờ biển, trong khi cũng có Yasser và tỷ tỷ của hắn.

“Đó là cái gì?”

“Ầm!” Vật to lớn phá vỡ mặt biển mà tới, nước biển trực tiếp nổ tung lên.

Quái vật kinh khủng gào thét ở mặt biển, sức mạnh to lớn và dáng vẻ dọa người đập vào tầm mắt của Yasser.

Lúc những Tam Diệp Nhân khác đang hô to thấp thỏm lo âu thoát khỏi bờ biển, Yasser lại nhìn quái vật kia không chuyển mắt.

Hắn nghĩ.

Nếu như có được sức mạnh to lớn như vậy, hắn nhất định có thể chinh phục biển cả.

Có thể tiến về biển lớn, đi tìm lục địa trong truyền thuyết!

Bên ngoài thành Thần Tứ, ngày càng có nhiều Tam Diệp Nhân tụ tập lại.

Tất cả mọi người đều run rẩy nhìn con quái vật khổng lồ trong lòng đại dương, con quái vật kia há cái miệng lớn như đang muốn nuốt chửng cả mặt trời trên bầu trời.

Thậm chí có người còn bị dọa đến mức ngã xuống đất với đôi chân mềm nhũn, lê lết trên bãi cát sau đó bò ra sau đám đông.

“Đây là cái gì?”

“Tại sao lại có một con quái vật lớn như vậy!”

“Những con quái vật này đang làm gì vậy? Chúng có thể bơi lên bờ không vậy!”