Chương 44: Phá Quân

Dương Hi biết Hiệp Hội Anh Hùng vẫn còn có những góc khuất đằng sau, nhưng cũng không cần thiết phải sử dụng tài nguyên một cách lãng phí như vậy chứ.

Đoạn Thủy Lưu hẳn là một người đàn ông trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi, tại sao bây giờ trông hắn lại già như vậy?

Đoạn Thủy Lưu chú ý đến dị thú đang không ngừng giãy giụa trong ngọn lửa, nhìn sang thi thể của cấp dưới còn sót lại xung quanh mình, hắn cũng hiểu được kẻ chủ mưu là ai, nhưng hắn vẫn cố chấp không muốn thay đổi lời nói của mình.

“Hừm, chờ ta xử lý xong dị thú này rồi ta sẽ tính sổ với các ngươi!”

Đoạn Thủy Lưu hừ lạnh một tiếng, một phát nhảy lên cao và chém về phía dị thú.

Dị năng của Đoạn Thủy Lưu là hệ truyền thừa “Bắc Đẩu Đao Quyết(*)”, nó tổng cộng có bảy chiêu, mỗi chiêu đều tương ứng với một trong bảy sao của Bắc Đẩu, và chiêu cuối cùng là “Phá Quân(*)”, thực sự là có một đội quân với hàng ngàn người tấn công, thậm chí một vài dị năng giả cấp S cũng chỉ có thể tạm thời tránh được nguy hiểm.

(*) Bắc Đẩu Đao Quyết: kiếm/ đao phán xét của Bắc Đẩu.

(*) Phá Quân: đội quân phá vỡ.

“Thức thứ nhất của Bắc Đẩu – Tham Lang Trảm!”

(*) Tham Lang Trảm: Sói khái khao chém gϊếŧ.

Đao khí(*) liền biến thành một con sói khổng lồ và nhào về phía dị thú, dị thú lúc này đã vứt bỏ bộ phận cơ thể bị đốt cháy của nó, một vài xúc tua đứng lên sẵn sàng nghênh đón kẻ địch, nhưng chúng đã bị Tham Lang Trảm nhanh nhẹn dứt khoát chặt đứt.

(*) Đao khí: thanh kiếm, thanh đao.

Các xúc tua của dị thú này thực ra cũng không phải quá cứng rắn, lúc trước nó còn có thể vác theo vách ngăn kim loại, vậy mà dưới đao của Đoạn Thủy Lưu lại bị một đao chém đứt, nhưng điều đáng sợ của nó nằm ở chỗ năng lực tái sinh cực mạnh.

“Hả?”

Đoạn Thủy Lưu cau mày nhìn vào thanh đao đã hoàn toàn biến mất trong đống xúc tua, lại lần nữa chém ra một đao:

“Thiên Cơ!”

Đao khí một hóa thành ba, chém vào dị thú từ ba hướng, dù sao thì Đoạn Thủy Lưu cũng đã từng là một anh hùng cấp A oai phong lẫm liệt, vậy nên chỉ cần dùng đao đã có thể cắt bỏ đi nhược điểm của dị thú này là trái tim giữa cái miệng rộng của nó.

Thế nhưng, phản ứng của các xúc tua cũng vô cùng nhanh, nó liền chia thành ba hướng để ngăn chặn đao khí.

Đoạn Thủy Lưu đã sớm tính đến trường hợp này, ba lưỡi đao khí nổ tung giữa không trung, trực tiếp phá hủy các xúc tua, tạm thời khiến trái tim không còn sự bảo vệ của các xúc tua mà lộ ra ngoài.

“Thiên Quyền!”

Một đường đao khí trực tiếp đâm vào trái tim trong miệng quái dị, lúc này, trái tim không ảnh hưởng dưới ngọn lửa từ xăng ngay lập tức bị chém thành thịt nát, toàn bộ xúc tua đột nhiên rơi xuống đất, không còn dấu hiện của sự sống.

“Thiên Toàn!”

Đoạn Thủy Lưu cắm thẳng đao khí của mình xuống mặt đất, một cơn lốc xoáy được tạo thành xung quanh đao khí, hoàn toàn cuốn nát hết những xúc tua còn lại thành từng mảnh.

“Tất cả đều là tiền, đều là tiền đấy…”

Tiền Đa Đa nhìn thấy mà đau lòng kêu lên.

Nhưng giờ phút này Dương Hi lại đứng đối diện với ánh mắt sắc bén dưới mái tóc rối bù của Đoạn Thủy Lưu!

Đó là một đôi mắt tràn đầy quyết tâm muốn gϊếŧ người.

Phía bên ngoài phòng làm việc đã bị bao vây bởi nhân viên an ninh của Trung tâm xử lý dị thú, chân tay Tiền Đa Đa run lẩy bẩy đứng trốn sau lưng Dương Hi.

Trong tay Đoạn Thủy Lưu nắm lấy chuôi đao, cây đao này đã theo hắn chinh chiến qua nhiều năm tháng, hiện tại trên thân đao đã xuất hiện không ít lỗ thủng.

Hiệp Hội Anh Hùng cũng đã nhiều lần đề nghị trực tiếp giúp hắn đổi sang một loại vũ khí mới, dù sao với tư cách là anh hùng cấp A trực thuộc Hiệp Hội Anh Hùng, đây là sự đãi ngộ mà hắn xứng đáng nhận được.

Nhưng hắn lại từ chối, người bạn già này đã ở bên hắn nhiều năm như vậy, trong lòng hắn, sự tồn tại của nó từ lâu đã không chỉ còn là một loại vũ khí.

Nó là người bạn thân nhất và cũng là người bạn đáng tin nhất của hắn.

Sau trận chiến đó, Đoạn Thủy Lưu đã chọn lựa trở về quê hương mình và làm một giám đốc nho nhỏ của Trung tâm xử lý thi thể dị thú ở Lộc Cảng thị.

Trong toàn bộ Lộc Cảng thị cũng chỉ có chủ tịch của Hiệp Hội Anh Hùng biết đến sự tồn tại của hắn.

Thực ra, một trong những lý do khiến hắn lựa chọn ở lại Trung tâm xử lý thi thể dị thú chính là vì vết thương của hắn sẽ không trở nên nặng hơn nếu ở lại một nơi mà các bộ phận của dị thú không ngừng bị đốt cháy.

Nhưng cứ tiếp tục như vậy, thực lực cấp A của hắn cũng đã dần giảm xuống, cho đến hiện tại thì hắn chỉ có thể miễn cưỡng duy trì được thực lực ở cấp B.

Nhưng đây chẳng qua cũng chỉ là thực lực trên giấy tờ, nếu như đứng trước một trận chiến sinh tử thực sự, hắn vẫn như trước mà dám chiến đấu với dị thú cấp A.