Chương 63: Tế Đàn. (1)

"Bớt giận? Nếu muốn bổn giáo chủ bớt giận, còn không mau cút đi điều tra!"

Bị Dịch Thiếu Phong rống, đám ám vệ trong nháy mắt liền hoảng loạn lui ra, không dám phản bác :"Vâng."

Bọn họ đều đi hết rồi, đại điện trong nháy mắt liền lâm vào tĩnh lặng. Chỉ còn lại mẫu tử hai người là đang sầu mi khổ kiểm suy tư.

Lúc này, Dịch Thiếu Phong cũng quay sang nhìn Đông Phương phu nhân, có chút đau đầu hỏi :"Mẹ, ngươi có thể liên hệ với ngoại tổ phụ, hỏi mượn thế lực của gia tộc được không?"

"Cái này..." Câu hỏi này, khiến Đông Phương phu nhân nhất thời lại lộ ra vẻ chần chờ :"Ngoại tổ phụ của con đã nói, sẽ không tham dự, giúp đỡ ai trong chuyện tranh đấu của chúng ta. Bởi vì dù sao, ông ấy cũng không phải chỉ có một người nữ nhi là ta."

Vốn cũng không ôm hi vọng quá lớn, nên khi nghe được đáp án này, Dịch Thiếu Phong cũng không quá thất vọng, mà chỉ trầm mặc không nói.

Đám người nhà ngoại này của hắn, quả nhiên từng cái từng cái đều thực dụng như vậy. Bởi vì không ảnh hưởng lợi ích, cho nên, đối với bọn họ, Quỷ Mẫu hay Đông Phương phu nhân, người nào có thể chấp chưởng Ma giáo thì cũng đều không có gì khác nhau cả.

Dù sao, hai người bọn họ, cũng đều là nữ nhi của gia chủ, là người của Đông Phương gia tộc.

Đúng vậy, Quỷ Mẫu cùng Đông Phương phu nhân, thật ra chính là tỷ muội cùng cha khác mẹ. Cha của cả hai, liền chính là tộc trưởng của Cửu Vĩ Thiên Hồ tộc, Đông Phương thế gia.

Chỉ khác biệt ở chỗ, mẹ của Quỷ Mẫu là chính thất, còn mẹ của Đông Phương phu nhân thì lại là tỳ thϊếp xuất thân từ nha hoàn thông phòng. Sau khi sinh ra, thân thể còn là nửa người nửa yêu, thuần túy chính là một cái phế vật không được ưa thích.

Năm đó, tiền nhiệm giáo chủ Dịch Hạo, nổi tiếng phong lưu tuấn mỹ, trong một lần ghé qua Thiên Hồ tộc, đã vô ý lấy đi phương tâm của vị trưởng nữ Đông Phương gia này.

Tên thật của Quỷ Mẫu, thật ra cũng rất là mềm mại dịu dàng, gọi là Đông Phương Y Nhi. Nàng tâm duyệt Dịch Hạo, nhịn xuống xấu hổ đi nói với phụ thân của mình, cầu xin ông giúp cho mối hôn sự này.

Gia chủ Đông Phương gia bởi vì cảm thấy việc này trăm lợi không có một hại, cho nên cũng không cự tuyệt lời cầu xin của ái nữ. Đi cùng Dịch Hạo bàn bạc chuyện liên hôn.

Với thân phận cùng nhan sắc của Quỷ Mẫu, rất dễ dàng liền khiến Dịch Hạo đồng ý, bởi vì ông phong lưu thành tính, mỹ nhân chủ động dâng đến miệng, làm sao có thể từ chối được?

Sau đó, ngày thành thân định ra, gả vào Ma giáo, Quỷ Mẫu hiển nhiên cũng phải chọn lựa vài người tỳ nữ thϊếp thân, theo mình về nhà chồng.

Nhưng cũng vào lúc này, cách ngày cưới chưa đến nửa tháng, Quỷ Mẫu lại vô tình phát hiện - thứ muội Đông Phương Uyên của mình thế mà cũng lén lút ái mộ Dịch Hạo!

Chuyện này khiến Quỷ Mẫu rất tức giận, tại chỗ đem Đông Phương phu nhân tát ngất. Thậm chí còn muốn năn nỉ phụ thân đuổi bà ra ngoài.

Nhưng lúc này, cũng không biết là nghe phải ý kiến ngu xuẩn của ai, Quỷ Mẫu lại đột ngột đổi ý, đem Đông Phương phu nhân từ trong phòng củi kéo ra.

Ý đồ cũng rất đơn giản, chính là : Ngươi không phải thích hôn phu của ta sao? Ta liền để ngươi phải nhìn ta cùng hắn thành thân, ân ân ái ái bên nhau đến già. Để ngươi còn dám mơ mộng hảo huyền nữa không.

Đông Phương phu nhân so với Quỷ Mẫu, tài không có, sắc cũng chẳng bằng, tư chất thì lại càng kém xa vạn dặm. Cho nên, đối với vị thứ muội này, nàng cũng không quá để tâm.

Nhưng có lẽ cho đến tận bây giờ, Quỷ Mẫu dù nghĩ nát óc cũng nghĩ không ra, Dịch Hạo rốt cuộc là ưa thích điểm nào ở trên người một nữ nhân thường thường không có gì lạ, tính tình lại cổ quái hướng nội đó.

"Được rồi, bất kể bà ta đang có mưu ma chước quỷ gì. Ba ngày sau, ta cũng sẽ xuất lĩnh ma binh, tiến đến Thượng cổ tế đàn một chuyến, đem hắn mang về."

Thoáng chốc, đã là ba ngày trôi qua, khoảng thời gian này, tác phong hành sự của Quỷ Mẫu cũng càng ngày càng trắng trợn, bá đạo, không chút tị húy. Thậm chí, còn dám ở ngay tế đàn lập yến tiệc, mời chư vị trưởng lão cùng ma tu dưới trướng Ma giáo tới dự.

Việc này, khiến cả thiên hạ sóng ngầm mãnh liệt, ai cũng đang suy đoán, trong hồ lô của Quỷ Mẫu rốt cuộc là đang bán thuốc gì.

Nhưng dù vậy, vẫn có không ít người cam tâm tình nguyện đến tham dự. Trong phút chốc, ba ngày vừa tới, trên tế đàn đã tụ tập hơn ngàn người.

Đương nhiên, trong đó cũng không thể thiếu người của Dịch Thiếu Phong.

Lúc này đã là giữa trưa canh ba, nhìn Dịch Thuỷ Hàn bị xích hai tay vào trên cộc gỗ, cả người dính đầy máu tươi, vết thương trên người to to nhỏ nhỏ, hai mắt nhắm nghiền không rõ sống chết. Hai bên lại là từng hàng hắc y nhân đem hắn bao vây lại, chặt chẽ như nêm. Sắc mặt Dịch Thiếu Phong liền trầm xuống.

"Quỷ Mẫu, ngươi rốt cuộc là muốn làm gì!"

Ở trên ghế chủ vị, Quỷ Mẫu đang bình thản uống trà, một chút cũng không để ý thái độ của Dịch Thiếu Phong.

Bên cạnh nàng, lại là ba vị phụ nhân mặt mũi sợ sệt, đang không ngừng nhìn xem xung quanh, trong tay mỗi người còn ôm lấy một hài tử sơ sinh.

"Bình tĩnh một chút đã, khách nhân vẫn còn chưa đến đủ, không cần gấp gáp."

**Tuyết nhi đâu rồi, mau ra cứu chồng đi...SOS