Chương 388: Linh thù tuyền.

Âm mưu như mưa gió nổi lên, lúc này Quân Cửu còn không có bị khó khăn ảnh hưởng. Bọn họ tới linh thù tuyền rồi!

Đây là một tòa suối nước nóng thiên nhiên, từng dãy suối nước nóng lớn lớn bé bé hình bậc thang dọc theo núi hướng lên trên. Viện trưởng Tử Tiêu dẫn bọn họ rời thuyền ở ngoài linh thù tuyền, ông đi ở phía trước giơ tay để Quân Cửu bọn họ trước tiên chờ một chút ở bên ngoài.

Chỉ thấy viện trưởng Tử Tiêu gõ vang cửa một ngôi nhà tranh. Gõ xuống hai cái thì cửa mở ra từ bên trong, một mỹ phụ trung niên đi ra gật gật đầu với viện trưởng Tử Tiêu: "Viện trưởng Tử Tiêu, đã lâu không thấy."

"Phương Cô." Viện trưởng Tử Tiêu cũng gật đầu thăm hỏi, cười hồi đáp với Phương Cô.

Cách đó không xa, Mục Cảnh Nguyên lặng lẽ phổ cập kiến thức giới thiệu cho bọn họ: "Vị Phương Cô này chính là người của Nhất Phủ. Tuy rằng là quản sự linh thù tuyền nơi này, nhưng thực tế nghe nói thân phận ở trong Nhất Phủ bất phàm. Đợi lát nữa mọi người cần phải ngoan ngoãn, ngàn vạn lần không thể đắc tội bà ấy."

Một khi đắc tội Phương Cô, đó chính là đắc tội Nhất Phủ Phủ Thái Hoàng sau lưng Phương Cô. Cũng là đoạn tuyệt tương lai cùng tiền đồ của chính mình! Mọi người đều gật gật đầu, cẩn thận lại cẩn thận tỏ vẻ nhớ kỹ.

Quân Cửu nghe được, nàng ngẩng đầu mịt mờ nhìn về phía Phương Cô đánh giá. Đây là người Nhất Phủ?

Nhất Phủ Phủ Thái Hoàng bao trùm ở phía trên tam đại học viện là địa phương có dạng gì? Quân Cửu cũng không có tò mò với Phương Cô, chỉ là nhìn kỹ bà ấy. Nhưng không nghĩ tới nàng vừa nhấc đầu vừa lúc chạm phải đôi mắt của Phương Cô, trong nháy mắt kia nàng thấy được giật mình kinh ngạc, cực độ không thể tin tưởng trong mắt Phương Cô.

Mày đẹp nhíu lại, Quân Cửu hồ nghi. Phương Cô đang kinh ngạc cái gì?

Cất bước đi tới, Phương Cô trước nhìn chằm chằm vào Quân Cửu vài lần, mới ngẩng đầu nhìn về phía Mục Cảnh Nguyên, Khanh Vũ bọn họ. Bà ấy ra vẻ bình tĩnh lãnh đạm nói: "Mấy người này chính là đệ tử được hạng nhất thú linh hội lần này?"

"Không sai. Bọn họ lấy được hạng nhất." Viện trưởng Tử Tiêu có chút kinh ngạc Phương Cô đi nhanh như vậy. Ông cùng đi theo ở phía sau, bình đạm giới thiệu một chút cho Phương Cô.

Phương Cô gật gật đầu, sau đó giơ tay điểm một cái ở trong không khí. Một khối ngọc giản hư không xuất hiện, Phương Cô ánh mắt bình tĩnh nhìn mọi người bọn họ: "Báo lên tên của các ngươi, ta sẽ nhất nhất ghi vào trong hồ sơ. Nếu phẩm đức của các ngươi toàn ưu, thiên phú thượng thừa thì tương lai có cơ hội tiến vào trong Phủ Thái Hoàng."

Quân Cửu nhìn thấy rõ ràng, khi Phương Cô nói những lời này, đặc biệt nhìn nàng nhiều thêm nửa giây. Ánh mắt của bà rất mịt mờ, không phải người bị bà nhìn đến thì không cảm thấy được.

Trong lòng hồ nghi tăng lên, Quân Cửu không rõ, mỹ phụ trung niên kêu là Phương Cô này, chẳng lẽ là quen biết nàng? Sao có thể.

Phương Cô: "Ngươi thì sao, ngươi tên là gì?"

Phương Cô đã đăng ký tên xong đệ tử Thiên Hư, ánh mắt bà rơi xuống học viện Thái Sơ bên này. Người thứ nhất là nhìn chằm chằm vào Quân Cửu hỏi nàng. Quân Cửu mở miệng: "Quân Cửu."

Phương Cô giơ tay lấy linh lực hội tụ ở đầu ngón tay, sau đó ký lục tên vào trong ngọc giản. Khi bà nghe được tên Quân Cửu, ngón tay run lên. Ánh mắt lại lần nữa nhìn chằm chằm vào Quân Cửu đã nghiêm khắc vài phần, Phương Cô dùng ngữ khí lãnh ngạnh nói: "Quân nào, Cửu nào?"

"Quân tử Quân, Cửu nguyệt Cửu."

Sắc mặt Phương Cô không có biến hóa. Nhưng Quân Cửu nhìn chằm chằm vào vào bà ấy, bởi vậy phát hiện Phương Cô ở khi nghe được tên nàng, đồng tử chợt co chặt. Cho dù khôi phục thực mau, vẫn bị nàng bắt giữ được.

Họ Quân? Trong lòng Phương Cô như nổi trống, trên mặt lại ổn bình tĩnh ghi tên Quân Cửu vào trong ngọc giản. Sau đó tiếp tục người tiếp theo, thẳng đến khi đều ghi tên mọi người vào.

Trong mọi người, trừ bỏ Quân Cửu và viện trưởng Tử Tiêu, những người khác đều là kính trọng cẩn thận cúi đầu không dám nhìn thẳng Phương Cô. Viện trưởng Tử Tiêu là bởi vì thân phận bất đồng, mà Quân Cửu nhìn thẳng bà ấy, Phương Cô lại không quát lớn chỉ là coi như không nhìn thấy.

Phương Cô lại mở miệng lần nữa: "Các ngươi dọc theo con đường bên phải này, vẫn luôn đi về phía trước. Dựa theo bản thân các ngươi yêu thích mà chọn lựa một suối nước nóng, sau đó để linh thù lệnh trong tay các ngươi vào miệng lõm bên trong suối nước nóng, thì nước suối linh thù sẽ thay đổi thành suối nước nóng."

"Thời gian ở chỗ này không nhất định, chỉ cần các ngươi hấp thu luyện hóa xong năng lượng nước suối linh thù rồi, hoàn thành thể hồ quán đỉnh thì có thể quay lại đường cũ tới chỗ này của ta, đến lúc đó ta sẽ thông báo cho tam đại học viện tới lãnh các ngươi trở về." Ý tứ của Phương Cô, đồng thời là đang trục khách, trục chính là viện trưởng Tử Tiêu.

Nơi này tuy rằng cách Nhất Phủ xa xôi, nhưng thân là địa bàn Nhất Phủ, tam đại viện trưởng cũng không thể lỗ mãng ở lâu. Viện trưởng Tử Tiêu tới, chỉ là vì dẫn đường cho bọn họ tới.

Nghe ra ý tứ trục khách của Phương Cô, viện trưởng Tử Tiêu cười cười. Ông nói: "Nơi này có cháu đích tôn cùng đồ nhi của lão phu, có thể để lão phu dặn dò bọn họ vài câu không?"

"Có thể, nhưng ông không thể ở lâu." Phương Cô nói xong, xoay người lạnh nhạt cao ngạo đi vào trong nhà tranh của bà.

Viện trưởng Tử Tiêu trước nhìn về phía Quân Cửu bọn họ, cười xua xua tay: "Các con còn thất thần làm gì? Đi thôi! Phương Cô đều nói cho các con mở ra linh thù tuyền như thế nào, cũng đừng lãng phí thời gian ở chỗ này. Lâm Trạm, Lâm Sương còn có Tiểu Minh, ba đứa con lại đây."

Kế tiếp là đối thoại giữa thầy trò, ông cháu bọn họ. Quân Cửu không muốn nghe lén, nàng ôm Tiểu Ngũ nhìn về phía Khanh Vũ: "Sư huynh chúng ta đi thôi."

Đệ tử Thiên Hư đi nhanh nhất, tiếp theo là Quân Cửu bọn họ. Viện trưởng Tử Tiêu dặn dò ba người Phó Lâm Trạm bọn họ xong, cũng thả bọn họ rời đi, ngay sau đó tự mình lấy ra linh thuyền rời đi linh thù tuyền. Ở chỗ này, bọn họ được an toàn, không cần phải lo.

Chờ đến nơi đây đều không có người, trong nhà tranh đẩy ra một cánh cửa sổ. Phương Cô đứng ở phía trước cửa sổ, ngẩng đầu nhìn sang phương hướng đệ tử tam đại học viện rời đi.

Hai mắt mê mang vô thần, không biết Phương Cô đang nhìn hay là suy nghĩ. Bà cố tự nỉ non, ngữ khí rất là không thể tin tưởng: "Họ Quân? Nàng họ Quân, lớn lên lại giống như vậy. Chẳng lẽ sẽ là.."

Trong chúng đệ tử có được linh thù lệnh tới đây, chỉ có một mình Quân Cửu là nữ hài. Cho nên Khanh Vũ nhìn chằm chằm tất cả mọi người đi rồi, mới xoay người nhìn về phía Quân Cửu. Hắn dặn dò Quân Cửu nhất định phải tìm một địa phương xa, ẩn nấp tốt nhất, còn có thể ẩn thân. Nhìn theo Quân Cửu rời đi xong, Khanh Vũ trực tiếp chọn một suối nước nóng ở trên đường phương hướng Quân Cửu rời đi.

Hắn muốn cnah giữ ở chỗ này, ai cũng không được qua đi! Thể hồ quán đỉnh là phải ngâm mình ở trong linh thù tuyền, bốn bỏ năm lên chính là tắm gội. Khanh Vũ tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào chiếm tiện nghi của tiểu sư muội.

Nhưng mà hắn không không biết rằng, hắn phòng bị được tất cả nam đệ tử tam đại học viện, lại không phòng được Mặc Vô Việt.

* * *

Quân Cửu chọn xong suối nước nóng, sau đó đi đến cục đá bên suối nước nóng được điêu khắc giống như sách. Trong sách có khe lõm, vừa lúc có thể để linh thù lệnh vào trong đó.

Nàng đặt linh thù lệnh lên, trong ánh sáng lóe ra chỉ thấy suối nước nóng sôi trào quay cuồng lên. Màu sắc từ trong veo dần dần biến thành trắng sữa, nhiệt khí bay lên, lướt vào mặt có thể cảm nhận được lực lượng tinh thuần trong đó. Đây là linh thù tuyền, linh thù tuyền chỉ duy nhất Phủ Thái Hoàng mới có.

Quân Cửu dùng lòng bàn tay nâng một chút nước suối lên, trong nước không có nửa điểm dấu vết của suối nước nóng, triệt triệt để để biến thành một loại khác. Đây là như thế nào thay đổi thành nước suối linh thù?

Dư quang khóe mắt thoáng nhìn thấy gì đó, Quân Cửu tức khắc bừng tỉnh hiểu ra. Linh thù lệnh, linh thù tuyền, thì ra là thế!

Nàng đặt Tiểu Ngũ ở bên linh thù tuyền, cởi đi váy áo cất bước đi vào trong nước suối linh thù..

___________

Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.

Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.

Link: https://truyenhdx.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/

---------------