Chương 53: Ăn trộm vô sỉ.

Thực mau Vân Kiều mang theo dược liệu, một cái lò luyện đan, còn có tự mình đi tới. Ngay trước mặt của mọi người tại hiện trường, Quân Cửu chỉ huy Vân Kiều luyện dược: "Cắt vụn ba phần, bảy phần nghiền thành bột."

"Được."

"Nước lạnh hòa dược, đun nóng lửa nhỏ."

"Được."

Quân Cửu chỉ huy như thế nào, Vân Kiều nhất nhất làm theo như thế đó. Vân Trọng Cẩm thấy Vân Kiều nghe lời Quân Cửu nói như thế, đáy mắt hiện lên vài phần kinh ngạc, vài phần suy nghĩ sâu xa. Thái độ của Kiều Kiều đối với Quân Cửu, rất khác biệt.

Mọi người tại hiện trường thật lặng ngắt như tờ mà nhìn. Bọn họ đoán ra Quân Cửu đây là muốn làm Noãn Tâm Ích Khí Hoàn, nhưng nàng thật sự có thể làm ra được sao?

"Meo!" trừ bỏ tiếng nói của Quân Cửu cùng Vân Kiều, chỉ nghe tiếng một con mèo nhỏ mềm như bông bán manh.

Tiểu Ngũ lấy cái đuôi cuốn lấy cẳng chân của Quân Cửu, nó ngẩng đầu mắt mèo tròn xoe: "Meo. Chủ nhân vì sao không tự mình luyện chế Noãn Tâm Ích Khí Hoàn?"

"Vả mặt mà thôi. Chỉ một Triệu Hạc nho nhỏ, còn không cần ta phải tự tay luyện đan cho hắn xem."

Triệu Hạc làm Quân Cửu ghê tởm.

Lần trước đó hắn ở bên cạnh, lén học trộm đan phương của nàng. Chỉ là người qua đường Giáp không quan trọng gì, không nghĩ tới còn có thể diễn xuất ra một màn diễn không biết xấu hổ như vậy.

Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, thời gian từng chút từng chút trôi đi. Vân Kiều thu lấy lửa dưới lò luyện đan, Noãn Tâm Ích Khí Hoàn thành công!

"Xong!" Vân Kiều để tỏ lòng rằng Quân Cửu chỉ huy không thành vấn đề, hắn trực tiếp cầm một viên đan dược ăn vào bụng. Thấy vậy, đôi mắt mọi người đều trừng thật lớn.

Ăn luôn?

Chẳng lẽ đây thật là Noãn Tâm Ích Khí Hoàn?

Vân Kiều cầm Noãn Tâm Ích Khí Hoàn, nhợt nhạt câu môi nhìn Quân Cửu. Hai mắt hắn lóe sáng, trực tiếp làm lơ Vân Trọng Cẩm ở bên cạnh Quân Cửu. Chỉ là mới nhìn Quân Cửu một hồi, sau lưng lại nổi da gà, sao lạnh như vậy nhỉ?

Mặc Vô Việt: Ha hả.

Quân Cửu nhướng mày, ý bảo Vân Kiều đưa Noãn Tâm Ích Khí Hoàn mới vừa ra lò cho trưởng lão Đan Các: "Trưởng lão Đan Các đúng không? Thỉnh nghiệm chứng một chút, đây có phải Noãn Tâm Ích Khí Hoàn hay không."

"Được, được." Trưởng lão Đan Các đều ngây dại.

Từ thủ pháp Quân Cửu chỉ huy Vân Kiều luyện đan, ông ta liền nhìn ra Quân Cửu nhất định là người thạo nghề! Hơn nữa tạo nghệ luyện đan còn cao thâm hơn ông ta. Vừa mừng vừa sợ, trưởng lão Đan Các đang nghĩ ngợi tới nói chuyện cùng Quân Cửu như thế nào.

Hiện tại, trưởng lão Đan Các không chút do dự nghiệm đan ngay trước mặt mọi người.

Ở ngay lúc Triệu Hạc đầu đầy mồ hôi lạnh, trưởng lão Đan Các thực mau đã nghiệm ra kết quả. Ông ta mở miệng: "Đây là Noãn Tâm Ích Khí Hoàn không sai. Đan phẩm thượng thừa, càng thêm tốt hơn thành phẩm mà Triệu Hạc lấy ra được!"

Ầm!

Đan Các lại lần nữa nổ tung chảo, ngay cả nóc nhà đều muốn xốc lên.

Đây cũng quá kí©h thí©ɧ kinh người đi!

Quân Cửu câu môi, liếc xéo Triệu Hạc: "Kẻ lừa đảo, ngươi còn có cái gì để nói?"

"Đây là ngươi ăn trộm! Ngươi bôi nhọ! Thái Tử điện hạ, thỉnh ngài làm chủ cho ta!" Trong lòng Triệu Hạc biết không còn đường có thể đi, lập tức quay đầu cầu cứu với Phượng Thiên Khải.

Lửa đốt đến trên người mình, Phượng Thiên Khải nhìn Quân Cửu mà chần chờ. Bộ dáng Quân Cửu chỉ huy Vân Kiều luyện đan, bình tĩnh, lạnh nhạt tùy ý, làm Phượng Thiên Khải rất là kinh diễm, hắn nhịn không được hoài nghi Triệu Hạc có phải là kẻ lừa đảo hay không?

Chỉ là không chờ hắn mở miệng, Quân Vân Tuyết bên người đã nói trước.

Nàng ta nhìn chằm chằm Quân Cửu, ánh mắt không tốt: "Chỉ dựa vào ngươi có thể luyện chế ra Noãn Tâm Ích Khí Hoàn càng tốt, thì cũng không thể chứng minh ngươi chỉ ra Triệu Hạc đại sư là kẻ lừa đảo là thật. Rốt cuộc trước đây Đan Các đã nghiệm chứng, đan phương này cũng là hắn lấy ra trước. Mà ngươi rất có khả năng là ăn trộm! Hiện tại ác nhân cáo trạng trước."

"Tuyết Nhi?" Phượng Thiên Khải kinh ngạc.

Quân Vân Tuyết lại là lần đầu tiên không có kiên nhẫn để giải thích với Phượng Thiên Khải, mà là bỏ xuống một câu: "Tin tưởng ta."

Dựa vào trực giác, Quân Vân Tuyết thực chán ghét Quân Cửu, cổ chán ghét này không ngọn nguồn, lại làm nàng ta càng nhìn Quân Cửu, càng thêm muốn dẫm nàng xuống bùn. Nàng ta muốn nhìn thấy Quân Cửu thất bại! Thậm chí, muốn gϊếŧ nàng!

Quân Vân Tuyết từ trên cao nhìn xuống quan sát Quân Cửu, dáng vẻ thanh cao tư thái ưu nhã. Nàng ta nói: "Không có chứng cứ càng đáng tin, thì chúng ta không thể tin tưởng lời của một tiểu nha đầu nhà ngươi nói."

Quân Cửu ngẩng đầu, nàng nhìn Quân Vân Tuyết, khóe miệng gợi lên nụ cười hài hước. Lại một người chủ động đưa mặt tới, để nàng đánh.

Thấy Quân Cửu nhìn nàng ta, ánh mắt kia khiến Quân Vân Tuyết không thích. Nàng ta nhíu lại mày đẹp: "Ngươi không lấy ra được chứng cứ sao? Đả thương người, gây sự ở Đan Các. Đây chính là tội nặng! Nặng đến có thể gậy đánh chết ngươi ngay tại chỗ."

"..."

Quân Cửu cười khinh miệt.

Uy hϊếp nàng?

Quân Cửu không trả lời, nàng thu hồi ánh mắt, lạnh nhạt làm lơ, làm Quân Vân Tuyết nháy mắt đen mặt. Lửa giận nghẹn nửa vời ở trong cổ họng, chỉ có thể tức đến chính mình.

Quân Cửu nhìn về phía Triệu Hạc, ánh mắt lạnh băng đến xương. Nàng lạnh lùng mở miệng: "Triệu Hạc, ta hỏi ngươi ba câu hỏi, ngươi dám trả lời không?"

"Cái gì?" Trên mặt Triệu Hạc mang ba vết mèo cào máu chảy đầm đìa. Hắn khom lưng ôm bụng, gần như khó có thể đứng thẳng.

Triệu Hạc cực kỳ sợ. Chỉ là đến bây giờ cũng không hối hận trộm đan phương của Quân Cửu, hắn chỉ hận lúc trước khi trộm đan phương, hẳn là tìm người gϊếŧ Quân Cửu. Như vậy thì hiện tại, sẽ không có người nào tới quấy rối!

Hắn tuyệt đối sẽ không thừa nhận! Hắn phải làm luyện dược sư, hắn muốn một bước lên trời!

Triệu Hạc ánh mắt oán độc, gắt gao trừng mắt Quân Cửu: "Ba câu hỏi gì?"

"Câu hỏi đầu tiên, trong luyện chế Noãn Tâm Ích Khí Hoàn, rõ ràng tăng thêm Hồng Xích Dược, hiệu quả càng tốt hơn Cửu Nại Hồng. Vì cái gì còn phải dùng Cửu Nại Hồng?"

"Cái này, cái này.." Câu hỏi đầu tiên, Triệu Hạc trả lời không được.

Đan phương là hắn trộm, hắn đương nhiên nghiên cứu qua, nhưng mà cuối cùng chỉ phải thừa nhận người viết ra cái đan phương này là thiên tài yêu nghiệt! Hắn chỉ luyện chế rập khuôn theo cũng phải thử nghiệm hơn trăm lần mới thành công. Hiện tại sao có thể trả lời được vấn đề.

Triệu Hạc lập tức mồ hôi lạnh rơi xuống như mưa. Không xong!

Quân Cửu lại hỏi: "Đan hoàn đều phải dùng đến lò luyện đan. Vì cái gì Noãn Tâm Ích Khí Hoàn không cần lò luyện đan luyện chế, chỉ là muốn hỏa hậu thúc đẩy một bước cuối cùng?"

"Đây, đây là bởi vì cuối cùng hỏa hậu cao, thành đan mới nhanh nhất!" Triệu Hạc lập tức tranh đáp. Cái này hắn biết, chuẩn không sai đi?

Nhưng mà, Quân Cửu nhẹ a một tiếng: "Sai! Câu hỏi thứ ba, ngươi có biết dùng ba đóa Thu Vân Mẫu thì quá cương mãnh, luyện chế không tốt sẽ còn sót lại độc tố?"

"Cái gì? Có độc?" Triệu Hạc trừng lớn mắt.

Quân Cửu nhìn thấy hắn hoảng sợ, lạnh lùng cười: "Ngu xuẩn! Ta lừa ngươi, dung hợp dược hiệu ba đóa Thu Vân Mẫu cùng Cửu Nại Hồng, căn bản không tồn tại độc tố. Liên tiếp ba câu hỏi, ngươi một câu cũng không trả lời được. Noãn Tâm Ích Khí Hoàn thật sự là đan phương ngươi sáng tạo?"

Ầm vang!

Đầu óc Triệu Hạc nổ vang. Hắn không dám đối diện với Quân Cửu, lui về phía sau lảo đảo thiếu chút nữa té ngã.

Bây giờ còn có ai không rõ nữa? Đan phương căn bản không phải của Triệu Hạc, hắn là kẻ lừa đảo!

Vân Kiều lập tức mở miệng nói: "Noãn Tâm Ích Khí Hoàn, là ta khi tiến đến Phong La Thành phát bệnh hàn độc. Lúc ấy đúng là Quân cô nương đã cứu mạng ta, cũng nhân nghĩa đưa tặng đan phương cho ta, để ta có thể luyện đan dùng bất cứ lúc nào, hóa giải bệnh cũ."

"Lúc ấy Triệu Hạc cũng ở đó, là hắn trộm đan phương của Quân cô nương, hắn là kẻ lừa đảo, là ăn trộm vô sỉ! Kẻ trộm!"

Toàn trường lặng ngắt như tờ.

Vừa rồi bọn họ có bao nhiêu thổi phồng Triệu Hạc, hiện tại thì mặt có bấy nhiêu đau. Bọn họ hổ thẹn không dám nhìn Quân Cửu, chỉ có thể đồng thời tức giận trừng sang Triệu Hạc.

Tên hỗn đản này, dám lừa bọn họ!

Trưởng lão Đan Các càng là lửa giận hừng hực, ông ta thổi râu trừng mắt: "Giỏi cho ngươi cái tên Triệu Hạc này, thế nhưng trộm thành quả của vị tiểu cô nương này. Giả mạo là của mình, lừa gạt Đan Các chúng ta. Thiếu chút nữa bị ngươi lừa rồi! Người đâu, bắt kẻ lừa đảo này lại!"