Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Dựa Bãi Lạn Cứu Vớt Toàn Tông Môn

Chương 72: Là do các ngươi ngu, trách được ai (1)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Diệp Kiều ngồi bên trong trận pháp xem phim kiếm hiệp nửa ngày, cuối cùng đưa ra kết luận, năng lực của Diệp Thanh Hàn cũng không xuất sắc gì cho lắm.

Thế mà lại bị Tống Hàn Thanh tấn công đến cơ hội phản công cũng không có.

Người ở hai tông trước mắt đều ngang tài ngang sức với nhau, kẹt ở thế không ai đυ.ng được ai, Tống Hàn Thanh bày trận, Diệp Thanh Hàn dứt khoát rút kiếm phá trận, biện pháp này rất hao linh khí đó, thấy chỉ còn hai ngày nữa là kết thúc bí cảnh, dù hắn có cố gắng cũng không thể được nhiều như bọn họ.

Nếu không loại được Nguyệt Thanh Tông, thì vị trí hạng chót chính là dành cho Vấn Kiếm Tông bọn họ.

"Phù tu lợi hại ghê." Tiết Dư nghiêng đầu qua: "Ta quyết định sau này sẽ đối xử với Minh Huyền tốt hơn một chút."

Tình huống bên trong trận pháp như thế nào cũng không ai thèm để ý đến, nên mấy người bọn họ có thể nhàn rỗi mà ngồi xuống xem kịch.

Mộc Trọng Hi lấy ra một túi hạt dưa: "Ăn không?"

Ba người sôi nổi nhận lấy, cực kì vui vẻ mà cắn hạt dưa.

"Đây là Giam Cầm Trận." Diệp Kiều nói: "Trận pháp này của Nguyệt Thanh Tông

không có tính sát thương, có thể giam người khác trong một khoảng thời gian ngắn. Chờ sau khi trận pháp hết tác dụng, chúng ta sẽ đi giúp Diệp Thanh Hàn."

Hiện tại muốn Trường Minh Tông bọn họ giúp một tay là chuyện không có khả năng, cái đám coi tiền như rác kia chỉ có thể là tổ hợp năm người Vấn Kiếm Tông mà thôi.

Tống Hàn Thanh nhìn mấy người Trường Minh Tông im lặng không gây động tĩnh cũng cảm thấy có chút kì lạ.

Giam Cầm Trận là một trận pháp yếu, nên bỏ ra chút sức lực vẫn có thể thoát ra được, không lẽ mấy người kia ra không được là vì trận pháp của bọn họ quá mạnh?

Tống Hàn Thanh không thèm suy nghĩ, cảm thấy có thể ngăn được Trường Minh Tông là tốt rồi, nếu không thì bốn người bọn hắn không thể cùng một lúc đối phó với thân truyền của cả hai tông đâu.

Người ở hai bên đánh nhau hăng say đến mức trời đất tối sầm, khi thấy Giam Cầm Trận biến mất, Diệp Kiều ném hết vỏ hạt dưa đi rồi phủi phủi tay: "Chúng ta đi thôi."

Mặc kệ trước sau như thế nào, chỉ biết điều cần thiết nhất hiện tại chính là loại trừ Nguyệt Thanh Tông.

Sau khi Giam Cầm Trận biến mất, Tống Hàn Thanh liền chú ý đến tình huống bên phía Diệp Kiều, không biết như thế nào, mà hắn lại cảm thấy sự tồn tại của nàng quá mức mạnh mẽ.

Đặc biệt là sau lần bị đánh lén đã tạo thành cho hắn một bóng ma tâm lí, do đó mỗi lần thấy Diệp Kiều là hắn đều theo phản xạ mà nhìn nàng.

Chu Hành Vân thở dài chậm rãi chặn đầu Tống Hàn Thanh, đồng thời quay đầu nhìn về phía Diệp Kiều: "Ngươi cùng Mộc Trọng Hi giải quyết hai người bên kia đi."

Tống Hàn Thanh nhìn chằm chằm thanh kiếm trong tay Chu Hành Vân, đã lâu không cảm nhận được sự áp bức như vậy, nên sắc mặt hắn dần sa sầm.

"Ta nghiêm túc."

Vừa nói Chu Hành Vân vừa đem kiếm thu lại, sau đó quay đầu chạy, kèm theo giọng nói nhàn nhạt: "Lừa gạt ngươi."

Tống Hàn Thanh: "..." Cái méo gì vậy trời. Mặt hắn lập tức vặn vẹo, rồi nhanh chóng đuổi theo phía sau.

Tống Hàn Thanh biết Chu Hành Vân khó chơi, thậm chí hắn có thể đánh không lại tên này. Cho nên vừa rồi hắn chỉ định thử đối phương một chút thôi, ai ngờ tên Chu Hành Vân đó không đánh mà lui luôn.

Chu Hành Vân lóe một cái rồi biến mất, Tống Hàn Thanh cũng tăng tốc độ đuổi theo sau. Hai người cứ như chàng là gió, thϊếp là cát mà vờn nhau khiến cho tu sĩ bên ngoài khϊếp sợ vô cùng.

"Cho ta hỏi xíu, hai người đó đang chơi trò gì vậy?"

"Ta đang chờ bọn họ đánh với nhau một trận kia mà."

Vì là đại đệ tử của một tông môn, nên năng lực của Tống Hàn Thanh không hề yếu, hắn có thể dựa vào địa hình thuận lợi để đánh ngang tay với Diệp Thanh Hàn, nhưng khi đối mặt với Chu Hành Vân thì tên này lại không chịu đánh nhau với hắn mà đi bỏ chạy.

Ở bên này, Diệp Kiều cùng Tô Trạc đang đối mặt nhau, trong lòng cả hai đều hiểu rõ nhưng không ai nói ra, vì tất cả chỉ là vô nghĩa.

Tô Trạc ném ra hai lá bùa theo hai phương hướng bay đi nhằm đánh úp nàng, bởi vì tu vi Diệp Kiều thấp hơn, nên không thể tránh thoát được, đành phải chịu cảnh bùa dán trúng người mình.

Hai lá bùa dễ dàng đem nàng cố định tại chỗ.

Tô Trạc thầm nghĩ, chỉ có như vậy thôi sao.

Rõ ràng chỉ là một Trúc Cơ, lại cố tình làm cho Tống Hàn Thanh "trông gà hóa cuốc".

Sau khi hắn cố định Diệp Kiều ở một chỗ, liền bước về phía nàng, muốn cướp đi túi trữ vật, tuy nhiên giây tiếp theo Diệp Kiều đột nhiên ngẩng đầu, dùng một chân đạp hắn.
« Chương TrướcChương Tiếp »