Chương 78: Cuối cùng vẫn sụp đổ (1)

Sau khi bốn người chạy ra, Tiết Dư liền nhìn lên bầu trời, "Bí cảnh sắp sụp đổ rồi."

Chiến trường viễn cổ dựa vào quyển trục này chống đỡ, nhưng bây giờ lại bị Diệp Kiều lấy đi, thì bí cảnh đã không còn năng lượng để duy trì được nữa, nên nó muốn đóng cửa trước thời hạn.

Đối với bí cảnh nào được lựa chọn để tổ chức Đại hội thi đấu sẽ được trưởng lão của năm tông ngăn chặn tán tu bên ngoài muốn đi vào.

Nói cách khác, thì hiện tại người bị ảnh hưởng chỉ có mấy thân truyền của các tông môn mà thôi.

Chu Hành Vân nghe xong, liền xuất hiện một dự cảm chẳng lành.

Cuối cùng vẫn sụp đổ...

"Tình huống gì đang diễn ra vậy?" Tần Hoài sợ ngây người.

Hắn nhìn thấy mấy con yêu thú đang yên ổn ngủ trong hang ổ của mình bỗng dưng tỉnh lại chạy tán loạn, như bị chuyện gì đó kích động, cùng với đó là việc màng chắn của bí cảnh sắp tan vỡ.

Đoạn Hoành Đao: "Bí cảnh kết thúc sớm sao?" Chỉ mới ngày thứ ba thôi mà.

Vì sao vậy?

Hắn không hiểu, đang yên đang lành bỗng dưng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn gì đó khiến cho bí cảnh kết thúc sớm hơn dự định sao? Hắn nhớ lúc trước ở trong đại bí cảnh chung với Diệp Kiều tận năm ngày lận.

Loại tình huống này quá quỷ dị rồi, Tần Hoài là đại đệ tử thân truyền nên quyền quyết định đều nằm trong tay hắn, hiện tại nên ra khỏi đây hay tiếp tục ở lại đều phụ thuộc vào hắn. Tần Hoài sau khi nhìn qua bảng xếp hạng, vì sự an toàn của mấy sư đệ nhà mình, hắn liền phất tay: "Đi thôi."

"Bóp nát thẻ thân phận để ra khỏi đây đi."

Nguyệt Thanh Tông an ổn xếp hạng nhất, 4300.

Trường Minh Tông hạng nhì, 4000.

Thành Phong Tông hạng ba, 2200.

Cuối cùng thấy tình huống không nhất thiết phải tiếp tục làm gì, Tần Hoài nhìn thoáng qua bí cảnh đang chuẩn bị đóng lại liền cười lạnh, kế hoạch không như dự tính rồi.

Khi Nguyệt Thanh Tông đã bị loại, thì chỉ cần Trường Minh Tông trong hai ngày tiếp theo chăm chỉ gϊếŧ yêu thú, chắc chắn sẽ giành được hạng nhất trong tầm tay.

Chắc là Diệp Kiều còn chưa dự tính được chuyện bí cảnh đóng cửa sớm hơn mọi lần đi?

Hắn rất mong chờ được nhìn thấy biểu tình của đám người Trường Minh Tông.

"Chúng ta đi.”

Sau khi thẻ thân phận của năm người Thành Phong Tông bị bóp nát, thì Bích Thủy Tông cũng đồng thời bóp nát thẻ thân phận của mình, ai cũng không có chấp niệm ở lại đây làm gì, vì dưới tình huống như thế này, thì nên chạy nhanh ra ngoài để bảo đảm an toàn mới là điều quan trọng nhất.

Diệp Kiều nhìn thấy tên của mấy người khác trên bảng đã tối đi. Hiện tại chỉ còn tên của bốn người họ là sáng rực.

"Chúng ta còn kém bao nhiêu yêu thú vậy?"

Tiết Dư trả lời: "300 á."

Diệp Kiều nhìn bí cảnh đang lung lay sắp đổ, liền quay người, lấy ra Đoạt Duẩn, "Vậy chúng ta gϊếŧ cho đủ đi."

Bốn tông còn lại đã ra ngoài, nên hiện tại chỉ còn lại duy nhất Trường Minh Tông, do đó tất cả mọi người đều nhất trí nhìn về phía lưu ảnh thạch của bọn họ. Trưởng lão Thành Phong Tông nhịn không được mà quát lớn: "Đám nhóc này còn không mau chạy nhanh ra khỏi đó nữa."

Vậy mà còn dám tiếp tục ở lại bí cảnh.

Mộc Trọng Hi: "Được thôi."

Bí cảnh không dễ dàng kết thúc như vậy đâu, ít ra Diệp Kiều đã vào hai lần rồi, nên chắc chắn kịp thời gian, hơn nữa nàng vẫn muốn thử chiêu thức thứ hai của Thanh Phong Quyết.

Chu Hành Vân thấy một màn như vậy, khóe môi liền động, hắn vẫn luôn lười quản mấy chuyện rảnh rỗi như này, nhưng tình huống hiện tại không giống nhau, hắn thở dài, sờ lấy thanh kiếm đang treo bên hông, vỗ nhẹ vai của Diệp Kiều với Mộc Trọng Hi, "Nhìn kĩ"

Đoạn Trần Kiếm được rút ra khỏi vỏ, trong nháy mắt kiếm quang xuất hiện như tuyết trắng, nơi nào nó lướt qua đều để lại một cảm giác thanh lãnh.

Chu Hành Vân cố tình xuất chiêu chậm rãi, nên Diệp Kiều có thể miễn cưỡng nắm giữ được bộ dáng vung kiếm của hắn.

Đại Đạo Chí Giản, Minh Nguyệt Thanh Phong.

Không có bất kì chiêu thức màu mè lòe loẹt gì cả.