Chương 17: Tin nhắn tâm động đầu tiên

Vệ Bất Ngôn cũng không thể kìm chế được, nuốt một ngụm nước miếng khi nhớ lại hình ảnh Trình Dĩ Trì lúc say. Nhưng cậu biết, có lẽ không nhất thiết phải theo đuổi Trình Dĩ Trì, đôi khi ngắm nhìn từ xa đã đủ mãn nguyện rồi.

Đường Nhất Nặc ở trước mắt anh lúc này có vẻ như cũng không đáng yêu đến mức như vậy.

“Sắp sửa phải gửi tin nhắn tâm động rồi.” Hắn có chút khàn khàn giọng mà nói.

Thanh âm thực gợi cảm.

“Ừm.” Đường Nhất Nặc nghĩ lại biểu hiện hôm nay của mình, cảm thấy có điểm thất bại, hắn quả thực rất muốn nhận được tin nhắn của Trình Dĩ Trì, “Trì ca hẳn là sẽ nhận được rất nhiều tin nhắn đi.”

“Cũng chưa chắc.” Vệ Bất Ngôn nói: “Mọi người đều thích cậu ta, nhưng không nhất định là muốn yêu đương cùng với cậu ấy.”

Có người, chỉ yên lặng để ngắm nhìn là đủ rồi. Kéo xuống khỏi thần đàn ngược lại sẽ làm cho bản thân mình cảm thấy thất vọng.

------------

Lúc này, Trình Dĩ Trì đang tắm. Sau khi được Lê Dập bế về phòng, cậu trở nên vô cùng ngoan ngoãn. Không giống với những người say rượu khác, Trình Dĩ Trì tự mình đánh răng, tắm rửa mà không cần ai phải dỗ dành. Khi Lê Dập đến gần, cậu thậm chí còn cảnh giác liếc nhìn Lê Dập.

Nhưng khi ra khỏi phòng tắm, Trình Dĩ Trì bắt đầu nổi cơn say và hành động hơi kì cục.

Cậu vuốt ve cơ bụng của Lê Dập mà không chịu buông tay.

Trong phòng, Lê Dập dùng quần áo che kín camera, nên đội ngũ đạo diễn chỉ có thể nghe loáng thoáng tiếng Trình Dĩ Trì đang khen ngợi: "Oa, cứng quá, sờ thật đã, sao cơ bụng của mình lại nhỏ hơn nhỉ?"

Đạo diễn lập tức gọi điện cho Lê Dập: "Hai người đang làm cái gì mờ ám đấy! Mau mở camera lên!"

Lê Dập nhìn xuống, thấy Trình Dĩ Trì đang mải mê vuốt ve cơ bụng của mình, liền đáp: "Không có gì đâu, anh ấy chỉ đang xem cơ bụng của tôi thôi. Sẽ mở camera ngay."

Thực ra, dáng người của Trình Dĩ Trì cũng rất đẹp, nhưng vì anh có vòng eo thon gọn và đôi mông đầy đặn nên khi mặc quần áo, mọi người thường nghĩ anh gầy yếu. Vì vậy, Trình Dĩ Trì đã chăm chỉ tập luyện để cải thiện vóc dáng. Kết quả cũng không tệ, nhưng cơ bắp của anh lại mảnh mai, không cảm thấy vạm vỡ mà ngược lại làm cho người khác cảm thấy thon gọn rắn chắc nhiều hơn.

Nhưng không thể phủ nhận, vóc dáng ấy rất đẹp.

Lê Dập dịu giọng dỗ dành: "Đừng sờ nữa, để sau chương trình hẵng sờ tiếp, được không?"

Trình Dĩ Trì chậm rãi ngẩng đầu nhìn hắn, rồi từ từ rút tay về.

Lê Dập có chút tiếc nuối.

Không giống những người khác, Lê Dập biết rằng Trình Dĩ Trì sẽ tham gia chương trình này, anh mới quyết định tham gia cùng.

Thích một người đã lâu, dù chỉ có cơ hội nhỏ nhoi, cũng phải cố gắng hết sức để tranh thủ.

"Đã đến lúc gửi tin nhắn tâm động rồi." Lê Dập đặt điện thoại vào tay Trình Dĩ Trì.

May mắn là Trình Dĩ Trì vẫn rất nhạy cảm với cụm từ "tin nhắn tâm động", đôi tai lập tức phản ứng, cậu mở giao diện tin nhắn, suy nghĩ nghiêm túc, mình sẽ chọn ai đây?

Lúc này, tư duy của cậu dường như rất chậm chạp, trong đầu không suy nghĩ được gì, mọi người ngày đầu gặp mặt đều có ấn tượng rất tốt, cuối cùng cậu nên chọn ai để gửi tin nhắn đây?

Ngón tay cậu chạm nhẹ lên màn hình, Lê Dập nghiêng người tới gần, nghe thấy cậu nói: "Điểm binh điểm tướng... Đến lượt con lợn con nào đây..."

Lê Dập không nhịn được cười thành tiếng, giọng cười trầm thấp, rất thu hút. Trình Dĩ Trì lại liếc mắt cảnh cáo:

"Hừ! Đến lượt con lợn con nào, chính là anh đấy!"

Ngón tay của Trình Dĩ Trì chỉ thẳng vào Lê Dập!

Nói xong, cậu cúi đầu bắt đầu gửi tin nhắn tâm động cho Lê Dập.

Lê Dập:”???”

Còn có chuyện tốt thế này sao?