Chương 6: Chia phòng

Dù sao thì đó cũng là một ảnh đế nổi tiếng, có thể làm bạn bè thì tất nhiên là rất tốt, nhưng đây chính là chương trình yêu đương hẹn hò nha, bọn họ cũng không muốn đem chuyện tình cảm yêu đương của bản thân phơi bày ra hết cho công chúng xem, trên thực tế, mọi người tham gia chương trình này cũng không phải tất cả là vì muốn tìm kiếm đối tượng yêu đương, luôn sẽ có người có mục đích khác.

Huống hồ gì, ở trong đám người bọn họ còn có một người “trai thẳng” trà trộn vào.

Trình Dĩ Trì nghĩ thầm: “Thực ra, trước khi cậu tiến vào thì mọi người nói chuyện với nhau khá vui vẻ, cũng không thể chỉ vì bản thân mình là trai thẳng mà quấy rầy đến vấn đề yêu đương của người khác được. Nếu như có thể bốc vào phòng bốn người thì tốt biết mấy.”

Trong nhà chung có phòng đôi, phòng ba, phòng bốn người và cuối cùng là một cái phòng đơn. Tổ tiết mục đem ba chữ Tu la tràng này tính toán đến thật sự vô cùng nhuần nhuyễn, lần chọn phòng đầu tiên chính là để cho mọi người bốc thăm quyết định. Chờ một thời gian sau bồi dưỡng ra được một chút cảm tình rồi thì sẽ có thể thông qua một số tiết mục đặc thù để có thể đổi phòng ngủ. Đương nhiên là một khi đẫ đổi phòng, thì tâm tư trong lòng cũng sẽ bị lộ rõ như ban ngày.

“Tổ tiết mục cho chúng ta sẽ quyết định thứ tự rút thăm theo thứ tự khi đến nhà chung.” Cố Trạch Thần nói. Bởi vì anh là người đến nhà chung đầu tiên nên anh cũng là người đầu tiên rút thăm, anh đưa bàn tay vào hộp thăm, tuỳ tiện cầm ra một quả cầu –--phòng ba người.

Hiển nhiên đây không phải là một sự lựa chọn tốt đối với anh ta, nhưng mà thăm đã được rút ra cho nên anh ấy cũng chỉ cau mày một chút rồi lùi ra phía sau ra hiệu cho người tiếp theo bốc thăm.

Bạch Như Ngọc tiến lên bốc thăm --- phòng đơn.

Trình Dĩ Trì có chút hâm mộ.

Bạch Như Ngọc cười, hiển nhiên hắn ta cũng cực kì vừa lòng với kết quả như vậy. Trình Dĩ Trì tinh ý phát hiện ra, người thứ ba bốc thăm, Phương Vân Thời có vẻ không quá cao hứng, chắc là anh ta cũng muốn ở phòng đơn.

Anh ta bốc vào phòng bốn người, Phương Vân Thời trông có chút buồn bã, lén lét nhìn tay của chính mình rồi vỗ nhẹ một cái, dường như đang phạt cái tay của chính mình quá xui xẻo, trông cực kì đáng yêu.

………………..

“Người thứ bảy bốc thăm chính là Lê Dập tiên sinh, anh ta hình như có chút việc cần giải quyết cho nên đã ra ngoài hoa viên vẫn chưa trở về.”

Trình Dĩ Trì lúc này mới chú ý tới, còn thiếu một người. Lúc này phòng hai người còn trống, phòng ba người và phòng bốn người còn trống một vị trí.

“Đã bắt đầu chia phòng rồi sao?” Một giọng nói từ tính hơi khàn khàn vang lên từ phía sau lưng.

Trình Dĩ TRì thuận thế quay người nhìn lại.

Thật là đẹp trai, đây chính là ý nghĩ đầu tiên sau khi nhìn thấy khuôn mặt của người nọ. Cho dù cậu ở trong giới giải trí đã nhìn qua rất nhiều người sở hữu những vẻ đẹp kahsc nhau, nhưng người đàn ông mới bước vào này vẫn làm cho cậu phải kinh ngạc.

Anh ta rất cao, tầm 1m9 đi, chỉ cần đứng yên một chỗ thôi cũng làm cho người ta cảm thấy được một loại khí thế mãnh liệt. Người đàn ông, không, có lẽ phải nói là thanh niên, có thể nhận ra rằng cậu ấy tuổi tác không có lớn, so với cậu thì có lẽ nhỏ hơn. Diện mạo trông có hơi hoang dã, nhìn rất giống một con sói đơn độc, trên khuôn mặt luôn mang theo chút lạnh lùng, đôi mắt hẹp dài như có như không mà nhìn Trình Dĩ Trì, môi mỏng hơi hé, sống mũi rất cao, tóc có hơi ướt, bị dán ở trên trán trông có chút thoải mái.

Dáng người của hắn ra cũng rất tốt, vai rộng, vòng eo nam tính rắn chắc, mặc quần áo cực kì có phong cách, cho dù chỉ mặc một chiếc áo khoác hoodie cũng không làm mất đi khí thế vốn có, nhìn xuống chiếc quần anh ta đang mặc thì ai cũng sẽ phải thốt lên một câu: anh trai chân dài.

Hắn ta nhìn Trình Dĩ Trì làm cậu tự dưng cảm thấy có chút áp lực, khí thế như vậy rất khó gặp được ở trên người bình thường. Trình Dĩ Trì đối với người này sinh ra một chút hứng thú, nếu như cậu nam sinh này mà đi làm diễn viên, nhất định sẽ hút được rất nhiều fan nữ, chỉ cần bị cậu ấy nhìn thoáng qua, liền sẽ cảm thấy hai chân của mifh mềm nhũn.

Vừa mới nãy Cố Trạch Thần mới nói cậu ta tên gì ấy nhỉ? Lê Dập đúng không?

Lê Dĩ Trì còn đang suy nghĩ, người nọ đã bước ngang qua cậu, đi tới hộp phiếu rút ra ---- Phòng hai người.