Chương 15: Tỷ Lệ Phần Thưởng

Cảnh cáo Đại Thông Minh xong, quãng đường kế tiếp Tống Thạch không phát hiện người nào đi theo. Còn có quỷ theo hay không thì không rõ lắm .

Tiếp tục đi thêm vài dặm đến chỗ dòng nước càng ôn hòa hơn, mặt sông nơi này càng thêm rộng lớn, hai bên bờ mọc đầy cỏ lau, trước kia có không ít vịt trời, hải âu các loại, giờ phút này lại im lìm chỉ còn tiếng gió.

Một chiếc thuyễn vỡ mắc cạn trong bụi cỏ lau tràn ra hơi thở âm lãnh làm cho Tống Thạch nổi hết cả da gà.

Thấy cỏ lau xung quanh đổ rạp, Tống Thạch có chút đăm chiêu: "Xem dấu vết này, hẳn là thủy quái khổng lồ, không giống như quỷ nước."

"Chiệp, nhưng mà tiền đề là quỷ nước phải không đủ sức để phá hủy con thuyền, nhưng quỷ nước ở thế giới này có lẽ. . . . . . Chắc là phải rất lợi hại."

Tống Thạch trong lòng miên man suy nghĩ, chậm rãi đến gần vạch nước xem xét.

Nước sông biến thành màu đen, không có phản chiếu chút ánh sáng nào của ánh trăng trên bầu trời, thậm chí hơi ánh lên cũng không có.

"Sao giống như vũng nước tù đọng thế này?"

Tống Thạch cảm thấy kỳ quái, lúc này một cơn gió từ phía sau thổi vào cổ, làm cho hắn run rẩy một trận.

Tí tách.

Tiếng nước nhỏ giọt xuất hiện sau lưng.

Da đầu hắn tê dại, rõ ràng cảm giác sau lưng có người, còn chưa kịp xoay người, một bàn tay dùng sức đẩy hắn một cái.

Lực tay này rất lớn, Tống Thạch không thể hãm được.

Bùm!

Tống thạch lộn đầu vào trong nước, chớp mắt đã không có động tĩnh.

Dưới nước mơ hồ có màu máu lưu động, rất nhanh liền biến mất.

Xà ảnh màu đen khẽ đung đưa trong nước, tựa hồ kỳ quái đồ ăn mình vừa săn được đột nhiên không thấy đâu.

Mà tại vị trí Tống Thạch vừa đứng, quỷ dị xuất hiện một thân ảnh cường tráng.

Cả người hắn ướt sũng, móng tay trắng bệch, tựa như mới bò ra từ trong nước.

Hắn hơi ngẩng đầu, dưới ánh trăng nhàn nhạt lộ ra một gương mặt hung ác, hết sức tái nhợt.

Nếu Tống Thạch vừa rồi quay đầu sớm một chút là có thể nhận ra được người này.

"Ngươi bị quỷ quái gϊếŧ chết, dương khí +5!"

"Ngươi hấp thụ sức mạnh từ cái chết, đạt được 3 điểm thuộc tính chưa phân phối!"

"Ngươi sẽ được hồi sinh sau 3 giây!"

"Đã thiết lập vị trí sống lại, ngươi được hồi sinh tại vị trí sống lại!"

"Đinh, chúc mừng ngươi bị đối tượng mới gϊếŧ chết, phù hợp với điều kiện khích lệ của hệ thống, mở ra hình thức rút thưởng hệ thống, nếu trong khoảng thời gian quy định gϊếŧ chết được đối tượng, thưởng một cơ hội rút thưởng."

Hệ thống vừa dứt lời, một bảng đếm ngược ba mươi ngày xuất hiện.

Đồng thời, bên trong thiên viện phía Tây Bắc của Tống Gia, một người đột nhiên xuất hiện dưới gầm giường trống rỗng.

"Đã xảy ra chuyện gì, ai đẩy ta phía sau? Có đạo đức hay không hả!"

Tống Thạch thầm mắng, bàng hoàng bò ra khỏi gầm giường.

Hắn theo bản năng vuốt vuốt cổ: "Cái gì đã gϊếŧ ta, từ khi rơi vào trong nước đều không thể giãy dụa, chỉ cảm thấy cả người lạnh như băng, trong nháy mắt liền mất đi tri giác."

Trong lòng không khỏi sinh ra sợ hãi, tuy nói có hệ thống hắn không sợ chết nhưng vẫn sợ loại cảm giác không biết gì này.

"Quản ngươi là cái gì, ta đi chết thêm vài lần, không tin không hiểu rõ ngươi."

Tống Thạch nắm chặt tay, thân thể tràn ngập sức lực, khôi phục đến đỉnh trạng thái không nói,năng lượng trong cơ thể còn thấy dư thừa, dương khí đạt tới 21 điểm.

"Sao lần này điểm dương khí và thuộc tính nhận được lại tăng thêm rồi? Còn cả rút thưởng hệ thống này là như nào?"

Tống Thạch lúc này mới chú ý tới phần thưởng hệ thống cấp cho, đang lúc cảm thấy nghi hoặc thì hệ thống đưa ra câu trả lời.

Thì ra sau khi hắn số lần hắn chết đạt được con số nhất định, ví dụ như sau khi chết mười lần, phần thưởng cũng sẽ gia tăng lên con số nhất định, mặt khác chênh lệch thực lực của hắn và đối tượng gϊếŧ chết hắn cũng ảnh hưởng đến tỷ lệ phần thưởng.

Đơn giản mà nói, tích lũy số lần chết càng nhiều, thực lực càng mạnh, đặc biệt nếu kẻ gϊếŧ chết hắn càng mạnh, phần thưởng càng cao.