Chương 4: Lần Đầu Chạm Mặt

Ở khu vực phía Đông đất liền, từ cấm địa Ám Minh sơn mạch đi về phía Bắc 1 vạn dặm chính là Táng Linh Sơn mạch rộng lớn, có diện tích khoảng 80 vạn dặm. Nhìn từ trên không xuống, nơi đây có địa hình chập trùng như Thần Long uốn lượng, rất nhiều vết tích cổ xưa, có hàng vạn hồ nước lớn nhỏ đủ mọi hình dáng, có thung lũng rộng hàng trăm dặm, rất nhiều vực sâu không thấy đáy nhưng cũng có cự sơn cao vạn trượng chấn áp thiên khung. Tổng quan, nơi đây mang đến cho người ta cảm giác hùng vĩ, hoang sơ và có chút tan thương, cổ lão. Táng Linh sơn mạch cất dấu khá nhiều toà linh mạch ẩn sâu trong lòng đất nên Linh khí nơi đây tương đối dày đặc, dưỡng dục ra một hệ thiên nhiên rất phong phú, thực vật xanh tốt, cổ thụ che trời mang, yêu thú nhiều vô số, tồn tại bốn mùa rõ rệt và đặc biệt có con sông Tử Hà rộng lớn chảy xuyên qua mang lại sức sống cho cả sơn mạch. Sông Tử Hà cũng chính là đường huyết mạch để tu sĩ ra vào Táng Linh sơn mạch nên đóng vai trò cực kỳ quan trọng.

Tương truyền rằng, ở thời viễn cổ nơi này từng có một trận đại chiến khốc liệt giữa Nhân tộc, Yêu tộc và một chủng tộc bí ẩn gọi La Sát tộc. Đây cũng là lần duy nhất mà hai tộc Nhân - Yêu cùng hợp tác với nhau để chống lại La sát tộc, một chủng tộc có số lượng đông đảo, cực kỳ mạnh mẽ, hung tàn, khát máu, gϊếŧ hại vô số sinh linh và chủng tộc khác, có âm mưu thống trị cả Thiên Lan đại lục. Đó là một trận chiến rất ác liệt làm cho thiên băng, địa liệt, linh mạch vỡ vụn, máu chảy thành sông khiến cho cả Thiên Lan đại lục chấn động trong vài ngàn năm sau đó. Kết quả, La Sát tộc bị tiêu diệt, Nhân - Yêu hai tộc thắng thảm, vô số viễn cổ sinh linh biến mất, hàng trăm ức tu sĩ chết trận, cửu giai yêu thú và độ kiếp cảnh tu sĩ tử thương rất nhiều và còn có cả tin đồn xuất hiện Tiên nhân vẫn lạc nhưng chưa được chứng thực. Sau trận chiến, Nhân tộc gọi nơi đây là Táng Linh sơn để tưởng niệm nhưng thời gian trôi qua khiến truyền thừa đứt đoạn, ghi chép về trận chiến năm đó gần như đã bị xoá sạch, rất nhiều bí mật cũng đã mất đi. Hiện tại, nơi đây nhờ có vô số linh huyết bồi dưỡng mà linh mạch khôi phục, rất nhiều linh dược sinh trưởng với chủng loài đa dạng có thể khai thác dùng luyện chế đan dược; còn có rất nhiều mỏ linh khoáng có thể dùng để luyện kim, chế tạo vũ khí, áo giáp, thậm chí pháp bảo....,tồn tại nhiều mỏ linh thạch ẩn sâu dưới địa mạch vẫn chưa được khai thác. Dần dần, Táng Linh Sơn mạch đã trở đã thành nơi cung cấp tài nguyên cho vô số Yêu tộc, hàng vạn tông môn và gia tộc ở phía Đông đất liền. Phần lớn tài nguyện tập trung ở khu vực hạch tâm của sơn mạch, nơi có yêu thú cao giai trú ẩn, đỉnh tiêm là yêu thú lục giai, về phần yêu thú thất giai trở lên thì tài nguyên nơi đây không đủ cho chúng đột phá cảnh giới cao hơn nên đa số đều lựa chọn ly khai đi nơi khác tìm kiếm cơ duyên. khu vực ngoài rìa là nơi sống của yêu thú sơ giai, chủ yếu là nhất giai đến tam giai, yêu thú tứ giai rất hiếm xuất hiện ở đây mà hầu hết đều di chuyển về chỗ sâu ẩn cư. Mặt khác, nhìn chung do linh khí ở khu vực phía Đông đất liền kém hơn các khu vực còn lại khá nhiều nên tu sĩ Nhân tộc ở đây toàn bộ đều chỉ là giai đoạn Hạ cảnh giới, đỉnh tiêm là Hoá Thần cảnh tu sĩ, tuy nhiên số lượng Nhân tộc tu sĩ tập trung ở đây lại chiếm khoảng 3/4 tổng số tu sĩ Nhân tộc của Thiên Lan đại lục. Do tài nguyên thì có hạn mà nhân số hai bên Nhân - Yêu tộc ngày một đông nên tranh chấp là chuyện khó tránh khỏi, mâu thuẫn giữa Nhân tộc và Yêu tộc ngày càng một sâu không thể hoà giải, đôi bên trở thành tử thù của nhau.

Ngày thường có rất nhiều thuyền lớn chở theo tu sĩ Nhân tộc vượt sông Tử Hà để tiến vào sơn mạch, đa phần đều là kẻ nghèo, tu vi chỉ đạt Luyện khí hoặc Trúc cơ kỳ, bao gồm nhiều thành phần như: tán tu, tiểu thương đội, các nhóm nhỏ liệp thú đội và đệ tử các tông môn ở phía Đông. Ngoài ra, một số thế lực giàu có thì lại thích sử dụng phi hành pháp bảo hoặc phi hành toạ ky để đi vào sơn mạch, thậm chí đôi khi có cả cao thủ ngự không phi hành, thuộc về Hoá Thần cảnh trở lên cấp lão tổ, ngày thường bọn hắn chỉ bế quan tu hành, không có đại sự sẽ không ra, một khi Hoá Thần Cảnh xuất hiện sẽ làm cho hầu hết tu sĩ phải đỏ mắt ngưỡng vọng. Số đông tu sĩ thường vào sơn mạch để lịch luyện, làm nhiệm vụ, tìm kiếm tài nguyên hoặc săn bắt yêu thú,..... Về phần người có tu vi cao thì chọn tiến sâu về phía trung tâm, mong ước tìm thấy cơ duyên trong hung hiểm. Phạm vi năm dặm vòng ngoài sơn mạch đã bị Nhân tộc tu sĩ chiếm đóng làm địa bàn để xây dựng các căn cứ dừng chân nghỉ ngơi hoặc mua bán nhưng đôi khi vẫn sẽ bị thú triều đột kích gϊếŧ chóc, phá hoại. Bên cạnh đó, có không ít kẻ ác lợi dụng sơn mạch để lẫn trốn truy sát hoặc âm mưu gϊếŧ người đoạt bảo, dù sao thì đây cũng là thế giới cường giả vi tôn.

Trên không trung một dáng người đột nhiên xuất hiện, hắn chính là vô địch chí tôn Trần Hạo, đột phá chí tôn cảnh đã làm hắn lột xác hoàn toàn, thân người cao 1,8m, cơ bắp tỷ lệ hoàn mỹ như được đúc thành, nước da màu trắng, đôi mắt thâm sâu khó thể nhìn thẳng, mái tóc màu bạc lấp lánh, khuôn mặt tuấn mỹ, mang nét thư sinh nhưng lại cao quý khó tả, trên môi là một nụ cười nhẹ. Sau khi ở " Hỗn Nguyên Chi Địa" cảm ứng được nơi này Trần Hạo liền trực tiếp đi qua. Lúc này, hắn mới chú ý đánh giá chính mình và nói:

"Cẩu tử! Ngươi nói thử xem có phải ta đẹp trai quá mức đi?".

Hệ thống trả lời bằng cách im lặng.

"Nếu như quay lại Trái Đất, bằng thân xác này, ta hẳn có thể ngàn năm liên tiếp lọt top 1 bảng xếp hạng "The beautiful mens of the world"!" chờ mãi không thấy hệ thống phản hồi, Trần Hạo lại tiếp tục tự kỷ.

" Đinh! Mời ký chủ ổn định tinh thần không nên quá tự luyến.!" Hệ thống nhịn không được khinh bỉ phản hồi, nó dường như phát hiện ký chủ của mình có chút bệnh.

" Nhân sinh bắt đầu từ cái đẹp! Cẩu tử à, ngươi không nên trách ta tự luyến bởi vì ta tự luyến bằng thực lực. Thật đáng tiếc! ta về không được". Trần Hạo lắc đầu thở dài. Hệ thống lúc này trầm mặt, một lúc sau nhân tính hoá trả lời:

"Đinh! Ta hiểu."

"Cẩu tử! Ngươi hiểu cái gì rồi?" Trần Hạo trợn tròn mắt, hắn không ngờ hệ thống cũng biết khai khiếu.

" Đinh! Bổn Hệ thống xin nhắc lại lần cuối nếu ngươi còn gọi Hệ thống là là "cẩu tử" thì sẽ bị Hệ thống trừng phạt! không tin, ngươi có thể thử!" Hệ thống như tức giận cảnh báo. Nghe thế, Trần Hạo cảm giác "con hàng" này ngày càng giống người, hắn mở miệng định nói gì đó thì lại cảm nhận được cúc hoa căng cứng, toàn thân nổi da gà. Trần Hạo biết đây là hệ thống dở trò quỷ nên đành nhịn xuống mà chỉ dám thầm phun "lời thơm" cho Hệ thống. Lúc sau, hắn mới tập trung đánh giá xung quanh.

" Tiểu Thống! Ngươi có biết đây là đâu không? Ta cảm giác nơi này có chút kỳ lạ?" Trần Hạo nghiêm túc hỏi.

"Đinh! Nơi đây là Thiên Lan đại lục vốn từng là một bộ phận của Thần giới" Hệ thống trả lời.

" Cẩu tử à, ngươi nhìn xem mặt ta có giống như đang hiểu ngươi nói gì không?" Trần Hạo mờ mịt hỏi. Vừa dứt lời, Trần Hạo thấy cơ thể đột nhiên căn cứng sau đó hắn cảm giác " tiểu huynh đệ" của mình như không lại ngắn đi không ít. Trần Hạo liền kiểm tra, không lâu sau: " Không!....." Tiếng hét thất thanh của Trần Hạo vang lên, mắt hắn lại nhiều hơn hai dòng "thác nước" và đồng thời còn có một âm thanh quen thuộc vang lên trong đầu hắn.

"Đinh! Đây là hệ thống trừng phạt lần đầu, thời gian kéo dài 10 ngày. Nếu lần sau còn tái phạm thì sẽ bị mất đi vĩnh viễn."

" Đinh, nhận thấy ký chủ thiếu ăn học nên hệ thống bắt đầu phổ cập giáo dục: Thần giới là một thế giới từng tồn tại trong vũ trụ này có đẳng cấp cao hơn Tiên giới mà kí chủ đang ở vô số lần. Rất lâu về trước, Thần giới xảy xa một trận đại kiếp, khiến cả thế giới bị huỷ diệt, vỡ vụn thành vô số mảnh nhỏ trôi dạt khắp nơi trong vũ trụ mà Thiên Lan đại lục là một trong số đó." Hệ thống giống như thầy giáo đang diễn giải cho Trần Hạo. Nghe được chỉ là tạm thời mất đi Trần Hạo lại lập tức " sinh Long hoạt Hổ" nhưng hắn cũng âm thầm ra quyết tâm không nên đắc tội " con hàng" thù dai này. Sau đó hắn hỏi hệ thống:

" Nếu đây là Thần giới một bộ phận thì tại sao linh khí nơi đây lại kém như vậy? Mặt khác, ta cũng không cảm nhận được Thiên Đạo bài xích ta?" Trần Hạo tiếp tục tò mò hỏi, hắn vô cùng hiếu kỳ, theo lẽ thường khi hắn xuất hiện ở đây phải bị Thiên Đạo bài xích mới đúng.

" Đinh! Hệ thống kiến nghị ký chủ nên ăn nhiều hơn tí muối! Thiên Lan đại lục có linh khí mỏng manh là vì nó đang thuộc khu vực Hạ giới của Tiên giới. Bên cạnh đó, Thiên Đạo của Thần giới cũng đã bị huỷ đi. Hiện nay, Đại lục đã có Thiên Đạo mới hình thành và chịu trói buộc của Tiên giới quy tắc. Thiên Đạo mới do còn quá non trẻ, nên phần lớn thời gian đều đang ngủ say và chỉ để bản nguyên quy tắc vận hành thế giới. Mặt khác, Ký chủ đã trở thành Chí Tôn nên nhỏ Thiên Đạo không dám bài xích ngươi." Hệ thống chu toàn cung cấp kiến thức cho Trần Hạo.

" Ta tưởng rằng Thiên Đạo là quy tắc, máy móc, vô tình, không thể phá vỡ, mà ngươi kêu ta ăn thêm muối là có ý gì?" Trần Hạo càng nghe càng hiếu kỳ. Hắn thật đã xuyên tới vũ trụ này 1000 năm, nhưng toàn bộ thời gian đó Trần Hạo đều dùng để làm các nhiệm hệ thống đưa ra nên đối với thế giới này Trần Hạo giống như là tờ giấy trắng, hắn hoàn toàn không biết gì.

“Đinh! Thiên Đạo chính xác là vô tình vô cảm thế nhưng khi đứng trước thực lực tuyệt đối Thiên Đạo cũng sợ chết. Chính xác mà nói, Thiên Đạo cũng có ý thức và nó cực kỳ lười. Bình thường, nó sẽ tuyển vài người gọi là " Thiên Tuyển Chi Tử" để giúp nó làm Osin.”

“ Đinh! Nhắc ký chủ ăn muối là vì ký chủ bị thận hư!” lại liên tiếp âm thanh hệ thống vang lên. Nghe xong, Trần Hạo đen mặt, miệng có giật nhìn xuống đủn quần rồi phun ra ba chữ “ Cẩu hệ thống!” sau đó hắn không chú ý tới nữa mà nhắm mắt, đem ý niệm của mình bao phủ cả Thiên La đại lục. Một lúc sau, Hắn mở mắt và khẽ nói:

" Thiên Lan Đại Lục, mạnh nhất là Độ kiếp cảnh tu sĩ! Phía dưới gọi là Táng Linh Sơn mạch, trước tiên bắt đầu từ đây vậy."

Quyết định xong, Trần Hạo hạ xuống một đoạn sông yên tĩnh, nhìn cảnh sắc xung quanh khiến hắn nổi hứng muốn ngồi thuyền du ngoạn.

“ Hệ thống! Ngươi có thuyền không?” Bất thình lình Trần Hạo hỏi.

“ Đinh! Hệ thống có đầy đủ mọi thứ để phục vụ nhân sinh cho ký chủ. Mời ký chủ vào hệ thống cửa hàng kiểm tra!”

Hệ thống dứt lời, Trần Hạo liền tiến vào cửa hàng hệ thống, quả nhiên trong đó thứ gì cũng có. Tìm kiếm một hồi hắn đã thấy thứ mình cần. Trần Hạo nhìn vào một cái bảng, trên đó hiện rất nhiều vật phẩm, tỷ như: bè tre, thuyền gỗ, Ca-nô, tàu chở hàng, du thuyền, chiến hạm, tàu sân bay, ….Hắn sáng mắt, lập tức nói: “ Tiểu Thống, ta muốn tuyển một cái du thuyền, ngươi mau làm ra tới!”



“Đinh! Có làm thì mới có ăn, muốn có du thuyền đầu tiên cần phải thanh toán.” Hệ thống khinh bỉ trả lời. Nghe xong, Trần Hạo mặt mo đỏ ửng. " Khụ! Khụ! " Hắn ho khan hai tiếng sau đó lại mở ra cửa hàng kiểm tra thì thấy phía dưới mỗi vật phẩm có hiển thị mực giá bán, cụ thể:

“Bè tre: 1000(kim tệ); Ca-nô: 4000 (hạ phẩm linh thạch); Du thuyền: 25.000 (cực phẩm linh thạch);……Tàu sân bay 10.000.000 (tuyệt phẩm linh thạch).”

"Hệ thống, kim tệ là gì? Còn có linh thạch các loại?" Trần Hạo cất tiếng hỏi.

" Đinh! Kim tệ và linh thạch là đơn vị tiền tệ của Nhân tộc ở thế giới này. Phàm nhân sử dụng kim tệ để mua bán. Tu sĩ sử dụng linh thạch để tu luyện hoặc trao đồi vật phẩm. Linh thạch được phân làm 5 loại: Hạ - Trung - Thượng - Cực - Tuyệt phẩm. Tỷ lệ hoán đổi là 1:100, củ thể như sau:

1 viên trung phẩm linh thạch = 100 viên hạ phẩm linh thạch

1 viên thượng phẩm linh thạch = 100 viên trung phẩm linh thạch

1 viên cực phẩm linh thạch = 100 viên thưởng phẩm linh thạch

1 viên tuyệt phẩm linh thạch = 100 viên cực phẩm linh thạch."

Nghe xong, Trần Hạo kiểm tra “ ngân khố” của mình thì phát hiện đó là một số “0” to tròn. Hắn thở dài tỏ vẻ rất bất mãng, thầm nghĩ chính mình nên có thêm một cái danh hiệu “Vũ trụ nghèo nhất Chí Tôn.” Đang lúc chán nản, Trần Hạo vô tình nhìn thấy một khối kim loại nhỏ màu đen và một quyển sách cũ trong kho đồ, đây là quà mà hệ thống tặng cho hắn trước kia, hắn liền cầm khối kim loại ra nghiên cứu mấy vòng. Một lúc sau không có kết quả gì, Trần Hạo đành phải hỏi hệ thống.

“ Hệ thống thứ đồ chơi đen xì này là gì?”

“Đinh! Đây "Hỗn Độn Kim" là tài liệu luyện chế tạo pháp bảo cấp bậc vũ trụ. Giá bán: 10 ức (nhân sinh điểm) " Hệ thống trả lời. Nghe xong, Trần Hạo đặc biệt chú ý tới cái gọi " điểm nhân sinh".

" Tiểu thống! Nhân sinh điểm là thứ gì?" Hắn cất tiếng.

"Đinh! Nhân sinh điểm là giá trị do hệ thống phát hành. Ký chủ có thể sử dụng nhân sinh điểm để sử dụng các chức năng của hệ thống như: mua-bán hàng hoá, hoán đổi tiền tệ, nâng cấp hệ thống, ...Ký chủ có thể đạt được nhân sinh điểm bằng cách làm nhiệm vụ hệ thống hoặc là làm ra các hành động mang tính Nhân sinh cao". Hệ thống lại trả lời. Tới đây, hai mắt Trần Hạo phát ra ngôi sao.

" Tiểu thống! Tỷ lệ đổi nhân sinh điểm qua linh thạch như thế nào?" Hắn đang mưu tính gì đó.

" Đinh! 1 nhân sinh điểm đổi được 100 tuyệt phẩm linh thạch" Hệ thống đưa ra thông tin. Nghe vậy, Trần Hạo cười to, nói:

" Tiểu thống! Ta muốn bán cục màu đen kia, ngươi có mua không?"

"Đinh! Hỗn Độn Kim giá thu lại là 1000 (nhân sinh điểm). Ký chủ xác nhận bán?" Hệ thống phản hồi. Trần Hạo vừa nghe có thể thu lại được liền hai tay chóng hông, cười hít mắt chọn xác nhận.

" Đinh! Chúc mừng ký chủ hoán đổi Hỗn Độn Kim thu về được 1000 nhân sinh điểm". Hệ thống ngay lặp tức đưa ra thông báo. Nhìn vào thông báo, Trần Hạo cũng đứng hình mất năm giây, sau đó:

" Cái gì? Chỉ có 1000 nhân sinh điểm?" Trần Hạo nắm đắm siết chặt, mặt đỏ bừng bừng chất vấn hệ thống nhưng lại không có ai trả lời hắn. Lúc này, hắn biết mình đã bị hệ thống gạt nhưng nhìn lại hoàn cảnh bây giờ Trần Hạo cũng đành ôm cục tức nuốt xuống. Hắn mở ra hệ thống kiểm tra thông tin của mình, cụ thể:

" Ký chủ: Trần Hạo

Chủng tộc: Nhân tộc

Cảnh giới: Chí Tôn

Danh hiệu: 11

Nhân sinh điểm: 1000

(*) EXP hệ thống nâng cấp: 1000/1.000.000 (nhân sinh điểm) "

Thông tin siêu cấp ngắn gọn. Trần Hạo xem qua thì chỉ để tâm tới 1000 nhân sinh điểm còn về hệ thống nâng cấp hắn chỉ liếc sơ qua con số sau đó không thèm quan tâm đến và nói với hệ thống.



" Tiểu thống, ta muốn đổi 100 nhân sinh điểm ra tuyệt phẩm linh thạch."

"Đinh! Chúc mừng ký chủ đổi thành công 100 nhân sinh điểm nhận về được 10.000 tuyệt phẩm linh thạch." Âm thanh hệ thống lại vang lên. Nhìn thấy ngân khố của mình đã có tiền nhưng Trần Hạo vẫn thấy không vui, dĩ nhiên là vẫn đang ghi hận hệ thống gian thương, hắn quyết định mua đi mua sắm một phen để giải toả tâm trạng, một lúc sau:

" Đinh! Chúc mừng ký chủ tiêu 50.000 cực phẩm linh thạch mua lấy xa hoa du thuyền Hoàng Long Các "

" Đinh! Chúc mừng ký chủ tiêu hao 20.000 cực phẩm linh thạch mua lấy 10 bộ sưu tập thời trang nam giới thu đông."

" Đinh! Chúc mừng ký chủ tiêu hao 10.000 cực phẩm linh thạch mua lấy trọn bộ đồ dùng nội thất gia đình"

" Đinh! Chúc mừng ký chủ tiêu 500 cực phẩm linh thạch mua lấy trọn bộ dụng cụ câu cá"

" Đinh!................" Liên tiếp âm thanh hệ thống trừ tiền phát ra, Trần Hạo giống như nhà giàu mới nổi chớp mắt đã đốt mất 2/10 số linh thạch mình đang có nhưng tâm trạng hắn lại phi thường thoải mái. Hắn đem du thuyền mới mua thả trên sông rồi đi vào, chiếc thuyền nhìn rất xa hoa, toàn thân gỗ thơm màu vàng óng, hai bên mạng thuyền có chạm khắc đồ án thần long, giữa thuyền có một toà lầu ba tầng được trang trí lộng lãy. Trần Hạo cho thuyền tiến chậm về phía trước rồi tự mình đi ra mũi thuyền. Kế tiếp, hắn lại lấy ra một chiếc ghế xếp, cần câu cá, bia và vài thứ khác. Bây giờ đang là mùa thu, trời trong gió mát, mặt sông xanh biếc, dòng nước chảy nhẹ, cổ thụ bên bờ phủ màu lá vàng cam rực rỡ, không khí trong lành mang theo hương thơm của linh dược lướt nhẹ qua mũi, thỉnh thoảng cũng có một vài yêu thú bay lướt qua trên bầu trời. Ngắm nhìn toàn bộ khung cảnh dọc đường, Trần Hạo cảm thán thốt lên:

" Cảnh đẹp nhất khi nàng cùng ta tới, không có nàng mọi thứ hoá thành không!"

" Đinh! Ký chủ ngươi có ý trung nhân rồi à?" hệ thống nhân tính hoá hỏi thăm.

" Ta không!" Trần Hạo thản nhiên đáp. Hệ thống câm lặng, nó nghĩ ký chủ của mình đang bị bệnh hoang tưởng rất nặng cần được điều trị.

" Tiểu thống à, ta muốn trước tiên thưởng thức phong cảnh, sau lại nghiên cứu nhân sinh!”. Dứt lời, Trần Hạo bắt đầu thả câu, thân nằm lên ghế, hai chân vắt chéo, mắt đeo kính râm, thỉnh thoảng uống một ngụm bia mát lạnh, tay hắn thì lật lấy một bản văn tịch xưa cũ chính là món quà còn lại từ hệ thống, nhìn vào rất cao thâm, bìa sách có khắc cỗ lão kinh văn vàng óng ghi rõ “Thiên Thư Đệ Nhất Quyển: 1001 phương pháp hái "Hoa"(1) ”. Lúc này nhìn qua, hắn giống như đang nghỉ dưỡng ở thiên đường Caribe trên Địa Cầu chỉ tiếc rằng không có vũ nữ nhảy vũ điệu Salsa cho hắn xem.

Cách đó ước chừng 2 dặm, một nhóm người gồm: một nam, hai nữ đang liều mạng hướng phía sông Tử Hà chạy đến. Phía sau có một nhóm năm người khác đuổi theo, một tên trong số đó hét lên:

" Mau truy! đừng để bọn hắn thoát, bằng mọi giá phải cướp về Huyết Linh Quả" âm thanh vừa dứt, tốc độ của bọn hắn lặp tức tăng vót, thoáng chốc sẽ đuổi kịp ba người kia. Huyết Linh Quả là quả của một loại cây tên Huyết Linh Đằng, chỉ sống ở nơi có huyết khí dồi dào, rất hiếm gặp. Bên trong Huyết Linh Quả ẩn chứa tinh hoa huyết khí nồng đậm có thể giúp yêu thú tăng lên huyết mạnh nên bình thường nơi tồn tại loại quả này sẽ có yêu thú mạnh mẽ canh giữ. Ngoài ra, nó còn có tác dụng cường hoá cơ thể rất lớn đối với tu sĩ Trúc cơ cảnh, chỉ cần luyện hoá một khoả Huyết Linh Quả có thể làm tăng hai thành xác xuất thành công đột phá Kim đan cảnh nên cũng là báu vật mà tu sĩ thèm khát. Quay lại nhóm ba người lúc đầu, trong đó nam nhân tên gọi Lưu Kiệt, khoảng 40 tuổi, Trúc cơ cảnh lục trọng. Hai nữ tử lần lượt là Lưu Vân Thanh, khoảng 35 tuổi, Trúc cơ cảnh tứ trọng và Lưu Linh Nhi, 16 tuổi, Luyện khí cảnh bát trọng, cả ba người đều thuộc Lưu gia, một sơ cấp gia tộc ở Sa Vân Thành.

“Vân Thanh, muội bảo hộ tiểu thư nhanh chạy thoát, ta liều mạng cản bọn chúng”. Lưu Kiệt nhìn sang nữ tử bên cạnh nói.

“ Không được! Huynh không phải là đối thủ của bọn chúng, ta sẽ cùng ngươi chiến đấu, ít ra cũng kéo thêm ít thời gian cho tiểu thư trốn thoát”. Lưu Vân Thanh đáp trả, nàng khuôn mặt kiên định.

" Ha Ha, các ngươi một kẻ cũng chạy không thoát" Lúc này bỗng nhiên có tiếng cười từ phía sau truyền tới, dĩ nhiên là năm người kia đã đuổi tới nơi. Bọn hắn hướng vũ khí về phía ba người, một tên làm lão đại trong đó cất tiếng nói.

" Mau giao ra Huyết Linh Quả, ta sẽ cho các ngươi chết thống khoái"

" Các ngươi nằm mơ, cùng lắm chiến một trận thống khoái." Lưu Vân Thanh đáp trả lại, nàng nhìn năm người trước mặt tu vi đều là Trúc cơ cảnh lục trọng nếu như chiến cơ hội thắng là không có nhưng nàng cũng không hề run sợ.

“ Tình thế cấp bách, tiểu thư ngươi mau thoát thân, ta và Vân Thanh sẽ giữ chân chúng.” Lưu Kiệt dứt lời, trực tiếp phóng về phía năm người, Vân Thanh cũng đuổi theo phía sau hắn. Nghe vậy, Lưu Linh Nhi liền nói:

“Ta sẽ tìm người quay lại giúp đỡ, hai người phải cố gắn cầm cự, chờ ta”. Lời vừa dứt, nàng lấy ra Linh Phong Kiếm, hoàng cấp hạ phẩm phi hành pháp bảo, tu vi Luyện khí bát trọng phóng thích toàn bộ, nàng chân đạp phi kiếm thôi động tốc độ tối đa hướng bờ sông lao đến hi vọng sẽ tìm được cứu viện.

" Muốn chết, gϊếŧ bọn chúng!" Tên lão đại ra lệnh rồi cùng với ba người khác lao về phía Lưu Kiệt hai người, còn một tên còn lại thì bị phân ra đuổi bắt Lưu Linh Nhi, tuy hắn không thể phi hành nhưng tốc độ cũng rất nhanh, chỉ cách Lưu Linh Nhi có mấy chục mét phía sau. Mắt thấy sắp tới con sông, Lưu Linh Nhi tăng thêm tốc độ, linh lực trong cơ thể nàng rút xuống rất nhanh, khi phi kiếm vừa bay tới giữa sông thì đột ngột rơi thẳng xuống nước.

"Ầm....!" âm thanh vang dội, nước bắn tung toé. Trần Hạo đang nghiên cứu " Thiên Thư" thì bị giật mình đứng dậy, hắn cứ nghĩ có cá to cắn câu đang cố vẫy thoát nhưng mà khi hắn nhìn xuống nước thì thấy có một cô gái đang sặc nước vùng vẩy, miệng hắn co giật thầm nói cá này hơi lạ. Lưu Linh Nhi lúc này do hết linh lực nên không khác gì người bình thường, nhìn thấy bóng người Trần Hạo nàng lập tức hô lên cứu mạng, thấy thế Trần Hạo ném cần câu kéo nàng lên thuyền.........

***Note***

__1 vạn = 10.000

__1 Ức = 10 vạn = 100.000

__1 dặm = 1609, 34 mét

(1) Hoa: Ám chỉ nữ nhân