Chương 30:

Người giàu thì ở thời đại nào cũng có nét giống nhau là hà khắc với người lạ, và rộng rãi với người nhà. Nên việc các cô gái gia đình khá giả ở địa phương này đáp ứng nhanh, gọn, lẹ, lời đề nghị của Hạ Hồng Linh cũng là những việc nằm trong dự kiến.

Bởi lẽ phụ huynh của họ chỉ đơn giản là muốn cho họ vui vẻ, thoải mái thôi. Nên khi thấy ở chùa có kiêm luôn dịch vụ hướng dẫn chăm sóc sức khoẻ và làm đẹp, họ cũng gật đầu cái rụp.

Quá tiện nghi!

Về phần phía các sư cô và trụ trì, khi thấy Hạ Hồng Linh được hoan nghênh, họ cũng không phản đối. Dẫu sao, hiện tại, cô cũng đang lưu trú trong chùa. Nước phù sa cũng không chảy ruộng ngoài nên không có gì đáng ngại.

Chỉ có một điều duy nhất không thoải mái là..

Mắc cái chứng gì mà đội cảnh sát hình sự tổ A lại có mặt ở đây rồi.

Đã vậy còn cải trang thành du khách trà trộn vào khu vực đại sảnh nữa chứ!

Không lẽ họ thực sự nghĩ rằng tên biếи ŧɦái gϊếŧ người không chớp mắt kia thực sự sẽ tấn công các cô gái này?

Hay đối tượng chúng nhắm đến là cô. Dù gì, xét về ngoại hình cô cũng nổi bật nhất.

Tự nhiên Hạ Hồng Linh nghe tiếng lòng mình rêи ɾỉ.

Ai da, con đường làm giàu thật không đơn giản mà.

Cuối cùng thì thời gian kết nạp tăng ni cũng xong.

Các cô nương được sư cô dẫn về một dãy nhà nằm khuất sau một hàng rào hoa giấy.

Hạ Hồng Linh cũng được sắp xếp chuyển sang khu vực căn phòng rộng hơn, dành cho khách, ở cùng dãy với các cô nương kia, để tiện trong việc hướng dẫn dịch vụ như cô đã đề cập.

Một vài thành viên nữ cảnh sát cũng được bố trí ở các phòng gần đó.

Nhìn chung, bố cục này cũng khá hợp lý.

Hành lý của Hạ Hồng Linh không nhiều, nên cô nhanh chóng thu dọn rồi hoà cùng các cô nương đến chỗ ở mới.

Ngoài mặt, tuổi của họ cũng sàn sàn như nhau, hơn nữa, chưa ai ...dứt duyên trần. Nên cuộc nói chuyện của các cô gái tương đối hòa hợp hơn rất nhiều so với nói chuyện với các sư cô. Vì vậy, phụ huynh của các cô gái cũng yên tâm hơn rất nhiều.

Sau buổi lễ, họ xin phép trở về để chăm sóc việc nhà.

Một tuần lễ đầu trôi qua bình yên. Đám người của cảnh sát cũng yên lặng làm người qua đường Ất, Giáp, thỉnh thoảng cũng có tò mò ngó vào đại sảnh xem các cô tập luyện.

Bài tập của Hạ Hồng Linh dạy cho các cô nương đa phần là thiền công.

Đây là một trong những bài tập vỡ lòng của thiên sơn phái.

Các cô nương không nhận ra, các cô cảnh sát cũng không nhận ra, sư cô tầng thấp cũng vậy.

Nhưng một ngày nọ, sư trụ trì Hoằng Hoa vô tình đi thị sát ngang. Bà bỗng nhìn Hạ Hồng Linh với ánh mắt khϊếp sợ.

Sau khi buổi tập kết thúc, bà đã cho gọi riêng cô ra, đến phòng toạ pháp của trụ trì.

Bà nhìn cô rất lâu, sau đó lấy ra một cuốn sách cổ. Trong đó có ghi chép rất nhiều về lịch sử hình thành của núi Thiền nữ và chùa Thiên Quang.

Bà im lặng đưa cho Hạ Hồng Linh xem.

Sau khi nhận được cái gật đầu của cô, người phụ nữ lần đầu tiên tháo chiếc áo khoác kim sa trên người, quỳ xuống nâng lên cho cô.

Hạ Hồng Linh thảng thốt nâng bà dậy, sau đó ra dấu hiệu im lặng rồi từ từ trò chuyện với bà.

Họ đã nói chuyện rất lâu. Cho đến khi trụ trì đồng ý với đề nghị không tiết lộ danh tính của Hạ Hồng Linh, và để yên mọi thứ để cô quyết định.

Sự tồn tại của thiên sơn phái quả thật kì bí, chỉ có các bậc sư tu hành lâu năm mới biết được thông tin về bang phái này.

Tất nhiên là những Trụ trì như sư cô Hoằng Hoa cũng biết. Vì nó được lưu ngay trong quyển sách chân truyền cho các thế hệ trụ trì ở ngôi chùa này cơ mà.