Chương 38: Luyện dược sư nhất phẩm Liên Vũ

Tại Hạ Gia gia tộc, bên trong đại sảnh ngồi không ít người, tất cả đều là cao tầng của Hạ Gia gia tộc. Bên trái cạnh gia chủ Hạ gia là một thanh niên khá tuấn tú mặc bộ quần áo màu trắng. Đôi mắt toát lên vẻ da^ʍ tà rất không phù hợp với khuôn mặt của hắn. Đôi tay hắn đang thò vào trong quần áo thị nữ ngồi trên đùi mình, không hề vì xung quanh có rất nhiều người mà kiêng kỵ.

Người thị nữ kia khuôn mặt đỏ chót, trên đôi mắt ẩn hiện làn hơi nước, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy. Mặc dù bên trong đầy sợ hãi và hoảng loạn nhưng lại không dám phát ra một chút xíu âm thanh nào. Nếu vị thanh niên mặc áo trắng kia mà không vừa lòng. Với thân phận của nàng, kết cục sẽ càng thê thảm hơn bây giờ.

" Ha ha, Liên Vũ tiên sinh. Nhờ có ngài mà lợi nhuận tháng này của Hạ gia chúng ta. Bạo tăng gấp 10 lần a." Hạ Đoàn ngồi ở giữa đám người, cười to vui vẻ nói. " Chẳng mấy chốc thị trường thuốc cấp thấp ở Phong Vũ thành sẽ bị Hạ gia chiếm lĩnh."

Đừng vì thị trường thuốc cấp thấp mà bỏ qua. Tại Phong Vũ thành, các bang hội hạ tầng bình dân là đông nhất, nếu nắm giữ được thị trường bên dưới này, lợi nhuận của nó đủ để đưa một gia tộc trở thành gia tộc đứng đầu Phong Vũ thành.

Cao tầng Hạ gia cũng cười rất vui vẻ. Nhìn về vị nhất phẩm luyện dược sư kia tràn đầy lấy lòng. Không quan tâm đến cử động vô lễ của thanh niên đang làm với thị nữ.

Khẽ đẩy ra khỏi người thị nữ, có chút không nỡ bỏ vuốt ve thêm một lần nữa. Sau đó tươi cười quay sang Hạ Đoàn, khiêm tốn lắc đầu: " Không có việc gì. Tiện tay mà thôi, luyện dược cấp thấp này. Ta muốn luyện bao nhiêu cũng có."

Mặc dù hắn khiêm tốn lắc đầu, nhưng vẻ đắc ý trên mặt cũng không hề cố kỵ che giấu đi. Ai cũng nhìn ra được.

" Bởi vì đoạn thời gian trước ta chúng ta tăng giá quá mãnh liệt, bây giờ chúng ta phải hạ đi một chút giá cả để người mua có cơ hội lấy sức, nếu giá quá cao dễ khiến mọi người chỉ trích." Hạ Đoàn hơi trầm ngâm, chậm rãi nói.

"Phải điều chỉnh giá cả?" Nghe vậy, Liên Vũ nhướng mày, hiển nhiên có chút không muốn, hắn đã quen bán giá cao, bây giờ bảo hắn hạ giá, hắn thật sự có chút không chịu nổi.

Nhìn thấy bộ dáng này của Liên Vũ, Hạ Đoàn trong lòng thầm mắng một tiếng không có đầu óc, sau đó đành phải mỉm cười thân thiện nói: " Liên Vũ tiên sinh, cục diện bây giờ không thể so với trước được, đoạn thời gian trước kia thuốc trị thương của chúng ta lũng đoạn thị trường Phong Vũ thành, đã vắt kiệt sức của một số người, giá quá cao khiến nhiều người bất mãn, cho nên chúng ta phải hạ giá để vãn hồi nhân khí."

Bất đắc dĩ lắc đầu, Liên Vũ khinh thường nói: " Hừ, các ngươi muốn làm thế nào thì làm, bất quá lúc đầu ta nói theo như phân chia, ngươi cho dù hạ giá thế nào cũng phải theo trước kia, giá gấp ba chia cho ta."

Khóe miệng không nhịn được co rút, Hạ Đoàn trong lòng bốc lên lửa giận, muốn một chưởng vỗ chết Liên Vũ. Hít sâu một hơi, trên khuôn mặt vẫn như cũ nở nụ cười tươi, chỉ bất quá vẻ tươi cười nhìn kỹ có chút lạnh: " Đó là đương nhiên, phần của Liên Vũ tiên sinh, chúng ta nhất định cấp toàn bộ theo ước định."

" Tốt." Gật đầu hài lòng, Liên Vũ lần nữa ngồi dựa vào ghế càng thêm phóng túng, càn rỡ đem thị nữ bên cạnh kéo vào ngực, trên, dưới, cao, thấp, trong, ngoài đều mò tới.

" Liên Vũ tiên sinh, hồi xuân tán của chúng ta bây giờ không còn thừa nhiều lắm, ta lúc trước phái người đi Triệu gia phòng đấu gia mua dược tài chế tạo, đến lúc đó sợ rằng phải mời ngươi mệt nhọc một chút." Hạ Đoàn cười cười bổ sung nói: "Mặt khác, ngày hôm qua may mắn đấu giá được hai xà nữ sa mạc quý hiếm, tại hạ đã đem nàng đưa tới gian phòng của tiên sinh rồi."

Nghe đến chuyện chế thuốc, Liên Vũ khuôn mặt có chút không kiên nhẫn, bất quá khi hai chữ xà nữ sau khi lọt vào tai, vẻ không kiên nhẫn biến thành dâʍ đãиɠ, hai mắt sáng lên, gật đầu lớn tiếng nói: "Chỉ cần tài dược đầy đủ, số lượng hồi xuân tán, tộc trưởng không cần lo lắng."

Nhìn thấy Liên Vũ dễ dàng như vậy, Hạ Đoàn khóe miệng hơi nhếch lên đắc ý, khinh thường cùng cười lạnh trong lòng: "Đúng là phế vật, trong đầu tràn ngập sắc dục, nếu không phải ngươi biết chế thuốc, đã sớm bị trừng trị rồi."

Trong mắt Hạ Đoàn, Liên Vũ hiện tại có tác dụng rất lớn, đợi đến lúc Liên Vũ không còn tác dụng nữa, thì phế hắn đi. Đã bao giờ Hạ Đoàn là gia chủ phải vui vẻ lấy lòng kẻ khác đâu. Càng nghĩ càng hài lòng, Hạ Đoàn ngồi trò chuyện với Liên Vũ càng vui vẻ.

....

So sánh với Hạ gia, Cao Gia gia tộc lại là một mảnh âm trầm. Hiện tại Cao Gia gia tộc vẫn luôn giữ im lặng không có tỏ vẻ gì, nhưng mọi người trong Phong Vũ thành đều biết. Đây là bình yên trước cơn giông bão, Cao gia giữ im lặng càng lâu, như vậy phản kích càng mạnh.

Đi dạo trong khu buôn bán, Cao Lãng im lặng đi trên ngã tư đường, phía sau hắn là 8 hộ vệ của Cao gia, mỗi người đều có thực lực Linh Khiếu Cảnh ngũ trọng. Mặc dù thị trường thuốc đã bị Hạ gia lũng đoạn, mọi người đều chạy hết sang bên đó. Thế nhưng dòng người trên khu buôn bán vẫn vô cùng tấp nập. Tuy nhiên trên khuôn mặt của những người thuộc Cao Gia gia tộc lại không che giấu được vẻ mặt âm u, sầu khổ.

Cao Lãng khó chịu suy nghĩ, tình cảnh này đã kéo dài được ba tháng rồi a. Hắn phải làm sao để Cao gia thoát khỏi tình cảnh này bây giờ? Mặc dù hắn không có hứng thú rảnh rỗi lo việc của gia chủ và các trưởng lão. Thế nhưng dù sao Cao gia cũng là gia tộc của hắn, hắn hi vọng là trong khả năng có thể sẽ cấp cho gia tộc một ít giúp đỡ, mà không phải luẩn quẩn như bây giờ.

Cao Lãng có chút cảm thán. Còn hai tháng nữa là đến đợt tuyển sinh của Thanh Hoa học viện. Lúc đó dù muốn hay không, hắn cũng sẽ phải rời khỏi gia tộc, thế giới bên ngoài gia tộc như thế nào, hắn Cao Lãng luôn muốn biết. Nhưng trước lúc đó, phải nhanh chóng giải quyết chuyện của gia tộc trước đã.

Đem phiền muộn trong lòng ném ra ngoài, Cao Lãng ngẩng đầu, nhìn thấy một người mang trang phục hộ vệ Cao gia, khuôn mặt hốt hoảng đang nhanh chóng chạy về phía hắn.

Đôi mắt loé lên tia sáng nguy hiểm, Cao Lãng lạnh giọng nói: " Có chuyện gì xảy ra sao?"

" Phải. Cao Lãng thiếu gia." Tên hộ vệ Cao gia nhanh chóng đáp lời:" Mấy người Cao An An, Cao Ngọc tiểu thư tại khu buôn bán bị một tên nam tử lạ mặt chọc ghẹo. Gần đó còn có cả người của Hạ gia, Hạ Long của Hạ Gia gia tộc cũng có ở đó."

Hai mắt híp lại, sắc mặt lạnh nhạt của Cao Lãng chậm rãi biến thành âm lãnh, quay đầu lại nhẹ giọng nói: " Cao Lực, phái hai người về bẩm báo gia chủ, người của Hạ gia đến gây sự. Phái hai người đi gọi thêm người đến, còn lại đi theo ta!"

"Rõ." Một tên hộ vệ sau lưng cung kính đáp, sau đó nhanh chóng xoay người lôi thêm ba tên nữa chạy vào sâu trong khu buôn bán.

" Dẫn đường đi." Cao Lãng quay sang nhìn tên hộ vệ Cao gia đứng trước mặt, nhàn nhạt nói.

Nhìn sắc mặt Cao Lãng đột ngột chuyển sang âm lãnh, tên hộ vệ Cao gia vội vàng gật đầu, không dám nói thêm gì, vội vàng dẫn đường ở phía trước.

Tại một khu vực khác trong khu buôn bán, chính là đám người Liên Vũ và Hạ gia chặn đường đám người Cao An An đi dạo trong khu buôn bán.

Liễn Vũ bây giờ rất hưng phấn, mà lý do hắn hưng phấn, chính là thanh y thiếu nữ xinh đẹp đứng cách đó không xa.

Thiếu nữ mặc một bộ trang phục thanh nhã, khuôn mặt tinh xảo không hề trang điểm phấn son, vạn phần tự nhiên, mái tóc được buộc lại bởi chiếc dây buộc màu xanh, vừa vặn dài đến bên hông, gió nhẹ thổi quan, mái tóc khẽ bay, cực kỳ động lòng người.

Trên chiếc eo thon nhỏ của thiếu nữ, một cái dây lưng màu tím, đem những đường cong uyển chuyển, thể hiện ra rất rõ nét, ngay cả ánh mắt của người đi đường, cũng nhịn không được lén nhìn qua, trong lòng thầm nghĩ, nếu được ôm vòng eo thon nhỏ như vậy vào trong lòng, sẽ là một loại hưởng thụ như thế nào?

Ánh mắt nóng bỏng nhìn thiếu nữ, bàn tay Liên Vũ vì kích động mà khẽ run rẩy, thanh nhã thiếu nữ trước mặt cùng những nữ tử hắn đã từng chơi đùa qua hoàn toàn khác nhau, khí chất thoát tục như một bông hoa sen, quả thực làm cho tên Liên Vũ yêu nữ như mạng này hận không thể lập tức có được nàng.

Ánh mắt nhìn lướt qua Cao Tiếu Thiên vừa bị hắn một chưởng đánh ngã trên mặt đất. Liên Vũ cười khẩy nói: "Muốn hộ hoa cũng phải có chút bản lãnh, ngươi còn kém lắm."

Bị Liên Vũ cười nhạo, khuôn mặt Cao Tiếu Thiên nóng lên, hai mắt đỏ bừng nhìn kẻ trước mặt, bộ dáng cắn răng như hận không thể lao lên cắn hắn một cái.

" Cao Tiếu Thiên, quay lại, ngươi không phải đối thủ của hắn." khuôn mặt Cao Ngọc có chút băng hàn, tiến lên một bước, nhẹ giọng quát.

Cao Tiếu Thiên cắn chặt răng, cân nhắc một chút thực lực của hai bên, chỉ có thể không cam lòng lùi lại, mất thể diện trước mặt nữ hài mà mình thích như vậy, làm hắn rất xấu hổ.

Ánh mắt quét đi quét lại trên người Cao Ngọc, cuối cùng ánh mắt của Liên Vũ dừng lại trên đôi chân dài gợi cảm kia, không khỏi tán thưởng nói: "Lại là một cực phẩm nữ tử, xem ra vận khí của ta hôm nay cũng không tệ."

"A a, Liên Vũ đại ca, bọn họ đều là người của Cao gia, nữ nhân này tên là Cao Ngọc, nhưng tính tình nàng quá cay, nam nhân không có bản lãnh, thì không thể hàng phục nổi nàng." Hạ Long cười mỉm đi đến bên cạnh, có chút bỉ ổi cười nói.

"A a, càng cay mới càng có vị." Ánh mắt Liên Vũ lại liếc sang thanh y nữ tử, con ngươi lóe ra ánh sáng: " Còn nữ hài tử này, gọi là gì?"

Nhìn Liên Vũ có chủ ý với người mình thích, khóe miệng Hạ Long hơi giật giật, sau khi trong lòng nguyền rủa Liên Vũ hàng trăm lần, mới bất đắc dĩ trả lời: "Nàng gọi là Cao An An."

"Tên rất hay." Mỉm cười gật đầu, Liên Vũ không nói nhảm thêm với Hạ Long, tiến lên hai bước, giả ra một bộ dáng thân sĩ cười nói: "Tại hạ Liên Vũ, không biết có thể mời hai vị tiểu thư đi dạo quanh khu buôn bán? Ha ha, nếu trong này có thứ mà hai vị tiểu thư coi trọng, cứ tính hết lên tại hạ." Vừa nói, tay Liên Vũ hơi hạ xuống, đem nghề nghiệp huy chương của mình, lộ ra bên ngoài.

"Luyện dược sư nhất phẩm?" Nhìn huy chương nghề nghiệp trên ngực Liên Vũ, đám người xung quanh, nhất thời thất thanh kinh hô, mà những tiếng kinh hô này, làm cho nụ cười trên mặt Liên Vũ càng ngày càng đậm.

Nghe thấy mấy chữ nhất phẩm luyện dược sư, khuôn mặt Cao Ngọc khẽ biến, nhưng lấy tính cách của nàng, tự nhiên không có khả năng vì vậy mà cùng tên nhìn qua có chút mày trộm mắt chuột này cùng đi dạo, lập tức lạnh lùng lên tiếng: "Không rảnh, ngươi đi tìm người khác đi." Dứt lời, một tay kéo An An, xoay người muốn đi.

Vừa xoay người, trong đám người, vài tên đại hán đã chạy ra, vẻ mặt da^ʍ tà cản đường lại.