Chương 8: Tán Tu Cướp Đường

Mấy ngày sau, để tránh bị người khác nhìn ra manh mối vì tốc độ thăng cấp quá nhanh.

Sở Huân hạn chế tu vi tới Luyện Khí tầng năm, đi tới nơi Vi Lan chân nhân chữa thương lấy pháp bảo.

"Hai vị đạo hữu đây là ý gì?"

Sở Huân đánh giá hai vị nam tu đang ngăn cản mình, đồng thời lấy ra một tấm Kim Cương Phù trên người.

Nam tu lớn hơn khoảng chừng bốn mươi tuổi, tu vi luyện khí tầng tám, dáng người nhỏ gầy, đôi mắt nham hiểm.

Người kia khoảng chừng hai mươi tuổi, cơ bắp cường tráng, tu vi luyện khí tầng năm, cầm trong tay búa sắt, nhìn như người luyện thể chất.

"Tán tu thật khó khăn, hai người phụ tử chúng tôi muốn mượn đạo hữu túi trữ vật dùng." Nam tu lớn tuổi cười nhạo nói. (Tán tu là những người tu luyện nhưng không có tông môn).

Sở Huân nhíu mày, nếu muốn ăn cướp thì ăn cướp, không cần phải làm ra vẻ nói mượn túi trữ vật dùng, thật không biết xấu hổ.

Nhìn hai người không hợp với nhau lại là cha con, Sở Huân không kiêng nể gì, cười nhạo: "Ngươi có chắc chắn đây là con ngươi không?"

Người tu đạo dùng linh lực thăm dò thân thể đối phương, đều có thể biết được có quan hệ huyết thống hay không. Nghe được nữ tu trước mắt nói như thế, rõ ràng là đang mắng hắn, ánh mắt tu sĩ lớn tuổi càng thêm hung ác.

Nam tu luyện thể hừ hừ, da thịt trên mặt run lên: "Ngươi nói nhảm gì vậy?" Nói xong, vung búa sắt ném về phía nàng.

Sở Huân nhìn búa sắt đập xuống cỏ, tạo ra một cái hố sâu, âm thầm kinh hãi.

Thân thể tu sĩ Luyện Khí cũng không mạnh hơn phàm nhân bao nhiêu, nếu nhát búa này đánh trúng, sợ là sẽ bị đập thành bánh thịt.

Phải tránh xa hắn ra!

Sở Huân vội vàng thi triển bộ pháp bát quái để tránh né.

Mặc cho miệng nàng mỉa mai không ngừng: "Lão khốn nạn, nhi tử của ngươi biết nó không phải con ruột của ngươi, thẹn quá hóa giận sao?"

Nam tu lớn tuổi nhìn bộ dạng chật vật tránh né của nàng, sắc mặt dịu đi rất nhiều, hắn chỉ mặc lá chắn linh khí trên người. Đứng tại chỗ, cũng không có ý động thủ, cười nhạo nói: “Nha đầu miệng lưỡi, hôm nay để nhi tử của ta luyện tập cùng ngươi.”

Tu vi Sở Huân là luyện khí tầng sáu, làm sao có thể rơi vào tình cảnh khó khăn như vậy, chỉ là tu vi tầng năm có thể giải quyết được, nhưng nam tu tầng tám cao hơn nàng hai cấp, vả lại tuổi không nhỏ, sợ là kinh nghiệm đấu pháp đã dày dặn.

Sở Huân chợt nghĩ đến, dùng tay trái bấm quyết, hét lớn một tiếng: "Đi!

Một con rồng nước chợt xuất hiện, ngăn cản đường đi của nam tu.

Nam tu lớn tuổi nhìn thấy cảnh này, hai mắt híp lại, còn chưa kịp phản ứng, thì phát hiện hai chân bị dây leo trói buộc, sau đó rất nhiều bùa chú ném vào người, hắn cũng không vội thoát ra.

Bùm…..

Bạo Diễm Phù nổ tung trên người nam tu lớn tuổi, hóa thành một biển lửa, nhiệt độ cao thiêu đốt cây cối bốn phía thành tro tàn.

Sức mạnh của bốn năm tấm Bạo Diễm Phù đủ để gϊếŧ chết nam tu luyện khí tầng tám, dù là nam tu lớn tuổi này có mặc lá chắn linh khí cũng sẽ bị thương không nhẹ.

A!

Nam tu kia thấy cha mình bị lưỡi lửa nuốt chửng, hai mắt đỏ tươi, gân xanh nổi lên, cầm búa lao về phía Sở Huân.

Búa tạ đánh vào con rồng nước, phép thuật ngay lập tức bị đánh tan.

Thủy Long mà Sở Huân phóng ra vốn là chỉ dọa người, mục tiêu công kích thật sự là tu sĩ tầng tám kia.

Thấy nam tu kia công kích về phía mình, lập tức bấm quyết thi triển Xích Hỏa Liên, hơn mười đóa Hỏa Liên hội tụ lại, màu sắc Hỏa Liên dần dần đậm hơn.

Chỉ trong chốc lát, liền xuyên qua ngực của nam tu trẻ, hắn còn chưa kịp hiểu chuyện gì, đã trừng hai mắt ngã thẳng xuống.

Lúc này, biển lửa do phù ấn nổ ra đã tan biến, nam tu lớn tuổi bị phù ấn nổ làm bị thương không nhẹ, áo lá chắn linh khí bị đốt đến rách nát.

Nhìn thấy con mình bị tiêu diệt, một ngụm máu tươi phun ra, hung tợn nhìn chằm chằm Sở Huân.

"Đi chết đi!"

Chỉ thấy nam tu lớn tuổi kia tay phải sờ về phía túi trữ vật, lấy ra một cây thước ngọc ném về phía nàng.

Cây thước ngọc dần dần biến lớn, tốc độ luyện khí tầng sáu làm sao có thể so sánh với luyện khí tầng tám, Sở Huân vội vàng thi triển bộ pháp bát quái tránh né.

Thấy linh khí trong đan điền không còn bao nhiêu, Sở Huân nghiến răng chế giễu nói: "Đó cũng không phải con ruột của ngươi, chết thì chết, ngươi gấp cái gì?"

Nam tu lớn tuổi kia nghe vậy, không nhịn được, lại một lần nữa phun ra một ngụm máu tươi.

Ngay lúc này!

Bùm….

Sở Huân đem Bạo Diễm Phù còn lại trong túi trữ vật, ném về phía nam tu lớn tuổi.

Bạo Diễm Phù trong nháy mắt nổ tung, thước ngọc trước mắt nàng cũng rơi xuống đất.

Sở Huân dừng lại, nhìn biển lửa trước mắt toát mồ hôi lạnh, âm thầm kinh hãi: Nguy hiểm thật.

Sau khi biển lửa tan đi, trên mặt đất chỉ còn lại một túi trữ vật.

Sở Huân thu hồi túi trữ vật cùng pháp khí của hai người, thi triển Hỏa Cầu thuật, xóa sạch dấu vết của cuộc chiến, xoay người chạy về hướng Vân Vũ cốc.