Chương 1550

Cổ Trần nheo mắt, hừ nói:

- Đưa bọn họ vào lãnh địa của Nhân tộc ta, để họ ở đây là muốn dùng họ uy hϊếp bản hoàng sao?

Nếu là vậy thật, bản hoàng chỉ có thể mời ra Tiên Liệt Anh Linh của Nhân tộc ta, sau đó lại mời Thiên Phạt tới đánh với ngươi một trận.

Cổ Trần vừa nói xong, sâu trong Thánh Vực truyền đến dao động khủng bố, tôn cường giả bí ẩn tức méo mặt, thiếu chút nữa nhịn không nổi đưa tay đập chết Cổ Trần.

Nhưng cuối cùng hắn vẫn nhịn được, vô số Nhân tộc được cuốn đi đưa qua lãnh địa của Nhân tộc.

Hắn trực tiếp ném bọn họ vào trong, mặc kệ, trong lòng đang tức giận lắm!

Hắn mang toàn bộ Nhân tộc bị nuôi nhốt trong các đại tộc quần của bách tộc ra ngoài, đương nhiên, chỉ có Nhân tộc nô ɭệ, còn các Nhân tộc bộ lạc mới bị bắt đến đây thì hắn định không xen vào.

- Trong Thánh Vực còn có vô số tộc nhân của ta, lập tức thả người.

Cổ Trần vung kiếm chỉ vào Thánh Vực, sát khí đằng đằng dọa các tộc đại biểu cùng cường giả sợ suýt ngất, phải mau chóng hạ lệnh thả người.

Rất nhanh, từ trong Thánh Vực có đông đảo Nhân tộc đi ra, cả đám hoảng sợ vô cùng, nhưng khi nhìn bên ngoài là Nhân tộc đại quân khí thế hùng hồn liền cực kỳ kích động.

- Được rồi, xong rồi.

Sâu trong Thánh Vực, tôn cường giả ráng nén giận nói một câu.

Hôm nay thật sỉ nhục, là sỉ nhục của bách tộc.

Ngày nhục nhã này sẽ bị ghi vào trong Man Hoang bách tộc sử thi.

- Chúng tướng sĩ nghe lệnh, thanh lý chiến trường.



Thu thập thi thể Nhân tộc và minh hữu, ngoài ra, mang toàn bộ chiến lợi phẩm ở những nơi đã đánh hạ, không được để sót.

Cổ Trần đứng ngạo nghễ giữa hư không, thanh âm vang dội khắp toàn bộ Thánh Vực, hắn vừa truyền một mệnh lệnh khiến bách tộc khóc ngất.

Đây đúng là muốn cướp sạch bách tộc Thánh Vực mà.

Bách tộc Thánh Vực hoàn toàn yên tĩnh, ai nấy vừa sợ vừa giận, lại không dám tùy tiện hành động.

- Đáng chết!

- Nhân tộc quá ghê tởm.

Trung tâm Thánh Vực, các Thánh Tử, Thánh Nữ, cường giả, các đại biểu sắc mặt tái nhợt, tức giận đến bốc khói.

Bọn họ căm tức nhìn ra bên ngoài, mấy trăm vạn Nhân tộc đang thánh lý chiến trường, tất cả điềm nhiên như không cướp sạch Thánh Vực ngay trước mắt vô số các tộc cường giả.

- Không thể trêu vào Nhân Hoàng.

Thiên Nga Thánh Nữ đứng trong một tòa Thánh điện, có chút đắng chát nhìn ra tình cảnh bên ngoài, một vị Thánh Tử đứng cạnh nàng mặt nhăn như táo bón.

Hỏa tộc, Thạch tộc, Kim tộc, Thú Nhân... đều bị Cổ Trần dọa sợ, không ai dám xông ra ngăn cản.

Hỏa Vân Nhi và đám Thánh Nữ, Thánh Tử chỉ biết gượng cười, chính thức thấy được sự mạnh mẽ và hung tàn của Cổ Trần.

Nhân Hoàng hoàn toàn không nói chuyện đạo lý, bảo gϊếŧ là gϊếŧ, bây giờ lại trắng trợn cướp bóc Thánh Vực, hễ là khu vực bị hắn đánh hạ đều bị vơ vét qua một trận.

Các loại vật tư, linh vật, bảo vật bị mang đi toàn bộ, một cái cũng không chừa, thậm chí một vài Thánh Điện còn bị mở ra.

Giờ phút này, các Hoàng giả bên trong Thánh Vực sắc mặt tái nhợt, vô cùng khó coi, cả đám đều tránh ở bên trong không dám tiến ra cản lại.



Tôn cường giả bí ẩn cũng không nói gì, bọn họ dám lên tiếng mới là lạ, nếu có gan nhảy ra chỉ e không có mạng nhảy về.

Trận vơ vét kéo dài khoảng nửa ngày, toàn bộ Thánh Vực yên tĩnh, bách tộc sinh linh chỉ biết giương mắt nhìn Nhân tộc vơ vét hơn phân nửa tư nguyên của Thánh Vực.

Quả thật là kĩ càng triệt để, các tộc cường giả hãi hùng khϊếp vía, lông mày giần giật, trái tim tức muốn vỡ ra.

- Đó là Hỏa tộc Thánh Điện, dược viên...

Hỏa tộc Hỏa Hoàng thiếu điều ngất đi khi trông thấy một mảnh dược viên, một Thánh Điện của Hỏa tộc bị mở ra, Nhân tộc tràn vào vơ vét mọi thứ.

Từng dám Nhân tộc tướng sĩ hốt sạch bảo vật mang đi, khiến không ít cường giả tức ngất tại chỗ.

Mất hết nửa ngày, Nhân tộc và những người bạn mới chịu dừng lại, lui ra khỏi Thánh Vực.

Trận chiến này, Nhân tộc và minh hữu đã tạo dựng uy danh, thắng lợi vẻ vang.

- Câu Trần, Long Uyên, Tử Vi, Hắc Thổ, mang theo tộc nhân cùng chiến lợi phẩm rút lui!

Phía trên hư không, Cổ Trần lạnh nhạt bảo rút, mấy trăm vạn Nhân tộc tướng sĩ lập tức mang theo thi thể đồng đội và vô số chiến lợi phẩm chỉnh tề rút lui.

Từng chiếc Thanh Đồng chiến thuyền hạ xuống, tất cả mọi người bước lên.

Bọn họ đưa tộc nhân vừa được phóng thích vào chiến thuyền, chuẩn bị xuất phát.

- Rút lui!

Tiếng ra lệnh vang lên, vô số chiến thuyền bay lên không trung phóng ra ngoài Thánh Vực, trong chớp mắt đã rời khỏi Thánh Vực, tụ tập chỉnh tề ở bên ngoài, yên tĩnh chờ đợi.

Bên trong Thánh Vực chỉ còn lại một mình Cổ Trần, hắn vẫn yên lặng đứng đó khiến các tộc cường giả nhịn không được luống cuống.