Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Mang Thai Nhãi Con Của Quyền Thần

Chương 21: Ha ha

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cung nữ nối đuôi nhau mà đi ra, đuôi váy cọ xát vào thảm trải sát nghe như âm thanh tuyết rơi nhè nhẹ, Dung Nhứ cũng không phát hiện ra.

Lòng bàn tay Cố Ánh Liễu ẩm ướt, khẩn trương đến mức đầu ngón tay đều run rẩy.

Thiếu niên nằm giữa giường, đôi mắt đỏ bừng vì khóc, như thỏ con co rúm sợ hãi, càng làm người ta muốn khi dễ cậu.

Y lau đi nước mắt bên khóe mắt thiếu niên, buông tay đang kìm chặt hai chân cậu lại.

Thiếu niên mở to đôi mắt mông lung đẫm lệ nhìn y, cuộn người thành một đoàn nho nhỏ, lộ ra bàn chân mềm mụp, tựa như thú non mới sinh.

Cổ họng Cố Ánh Liễu thiêu đốt như muốn bốc khói, nuối nước bọt qua yết hầu cũng thấy đau.

Y như một lữ khách ở giữa hoang mạc khô khan, gấp gáp đòi thiếu niên đút nước.

Ngón tay y vẫn còn ở trong cúc huyệt thiếu niên điên cuồng thọc vào rút ra, hành lang nhỏ hẹp càng vì chủ nhân đang khẩn trương, gấp gáp mấp máy mị thịt, muốn đẩy dị vật ra ngoài.

Chỉ là chúng nó đều không ngờ, làm như vậy càng khơi lên tính dục dữ dội của Cố Ánh Liễu.

"Tiểu Nhứ Nhi......"

Cố Ánh Liễu cúi xuống cắn lên mông thiếu niên, mông thịt tràn đầy tuyết trắng run rẩy, bị y cắn hiện ra dấu răng hồng nhạt.

Thiếu niên tựa hồ không thể chịu đựng kí©h thí©ɧ như vậy, run run khóc thành tiếng tới.

"...... Hức hức ......"

Tiểu Nhứ Nhi của y giống như không thể hiểu được làm thế nào để cự tuyệt một người, cậu dạy y nhiều đạo lý như vậy, nhưng chính mình lại chẳng hiểu cái nào. Chỉ biết nức nở nho nhỏ, lông mi dính đầy nước mắt mờ sương, trừng mắt lên nhìn y.

"Tiểu Nhứ Nhi......" Cố Ánh Liễu thở hổn hển, một tay khác bẻ ra môi l*и mập mạp, ngón tay cắm vào lỗ bướm nhỏ xinh.

Thiếu niên run rẩy, mồ hôi như suối tuôn ra từ trán, tóc dài đen mượt rũ trên trán và cổ bị mồ hôi thấm ướt, như được vớt ra từ trong nước.

"Ưm ~"

Y còn chưa động đậy, ánh mắt thiếu niên đã bắt đầu tan ra, ngón chân căng chặt, ngoan ngoãn thừa nhận y.

"Tiểu Nhứ Nhi, ta thích ngươi......"

Cố Ánh Liễu nói xong mới kinh ngạc với chính mình, y cư nhiên có thể tự nhiên mà nói ra lời buồn nôn như thế, nhưng y tự mặc niệm trong lòng, y không đợi được đến lúc Tiểu Nhứ Nhi thông suốt.

Ác thú trong ngực kêu gào muốn thoát khỏi l*иg giam, vươn móng vuốt đè thỏ con xuống dưới thân, chậm rãi nuốt hết.

Hơi nóng trong màn càng lúc càng cao, ánh sáng xuyên qua khung cửa sổ, làm tan đi không khí bụi bặm.

"Ánh Liễu...... A a......"

Thiếu niên khóc nức nở, lại bị ngón tay cắm đến vòng eo sụp đổ.

"Tiểu Nhứ Nhi...... Được không......"

Cố Ánh Liễu lại khẽ cắn trên mông thiếu niên.

Mông đùi thiếu niên hình như là chỗ mẫn cảm của cậu, cho dù là cắn nhẹ, liếʍ láp, hay chỉ thổi nhè nhẹ đều khiến cho cả người thiếu niên run rẩy, tay chân mềm mại.

Y rút ngón tay tác quái phía sau c̠úc̠ Ꮒσα, bẻ ra mông thịt tuyết trắng, để lộ ra nếp uốn hồng nhạt.

Cú© Ꮒσα non nớt như thẹn thùng hấp háy, bị nước da^ʍ bôi lên ướt đẫm, như quả đào ngon miệng gợi người đến cắn.

Thiếu niên tựa hồ như bị hơi thở đè nặng, lại lần nữa chui vào trong chăn gấm.

Sau đó, hình ảnh Cố Ánh Liễu đã bị chăn gấm che kín, trước mắt một mảnh đen nhánh, chỉ có ánh sáng nhỏ bé từ khe hở truyền vào.

"Ngốc Nhứ Nhi......"

Y có thể tưởng tượng ra Dung Nhứ xấu hổ đến mức nào, muốn chui vào chăn gấm để che lại bông cúc nhỏ, không muốn để y làm trò với nó.

Nhưng cho dù không nhìn thấy, y đã chú ý đến nó lâu vậy rồi, nhắm mắt cũng có thể sờ đến đúng vị trí của cúc huyệt.

Cố Ánh Liễu vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng liếʍ một đường lên nếp uốn tinh mịn.

"Ư a......" Thiếu niên cắn chăn gấm, run rẩy bò lên phía trước, lại bị bàn tay nóng bỏng kéo trở về.

Đầu lưỡi ẩm ướt linh hoạt chen chúc trong c̠úc̠ Ꮒσα, mυ"ŧ liếʍ, như con mèo nhỏ vươn lưỡi nếm thử mỹ vị.

Cảm giác như bị điện giật truyền đến eo, chân không chịu nổi kí©h thí©ɧ mà co rút.

Dung Nhứ thút tha thút thít nức nở, nói không nên lời.

Từ lúc Cố Ánh Liễu thổ lộ với cậu, đại não của cậu như dừng lại, tâm trí rối bời như một cuộn chỉ.

"Không...... a...... Muốn......" Dung Nhứ khóc nức nở.



Động tác liếʍ mυ"ŧ đột nhiên dừng lại.

Lỗ l*и và c̠úc̠ Ꮒσα đều ngứa đến điên cuồng, thiếu niên cọ xát hai chân, khóc đến thở hổn hển.

Chăn gấm bị xốc lên, Cố Ánh Liễu vẫn còn chưa cởi sa y ra, sa y ướt đẫm dính lên ngực thanh niên, đầṳ ѵú đứng thẳng, cả người lộ vẻ tìиɧ ɖu͙©.

Dung Nhứ khóc đến mệt mỏi, nghiêng đầu nhìn thanh niên, nếu nói nhan sắc như đồ ăn, Cố Ánh Liễu quả thực chính là Mãn Hán toàn tịch.

Một đại mỹ nhân như vậy lại dùng miệng mà hầu hạ mình, Dung Nhứ cảm thấy mình đúng là tội ác tày trời!

Cậu khóc càng dữ dội.

Lần này thanh niên vậy mà không dỗ cậu, mà càng hung hăng làm loạn trên người cậu hơn.

Sau nửa canh giờ, trên người thiếu niên toàn là dấu hôn xanh tím, kéo dài đến tận mắt cá chân, một mảnh đỏ bừng.

Hai chân Dung Nhứ run rẩy, sau mông chua xót, hai lỗ trước sau đều bị chơi đến chảy đầy nước, khát vọng bị lấp đầy.

"Tiểu Nhứ Nhi...... Được không......" Cố Ánh Liễu hô hấp hỗn loạn, hàm răng vẫn còn đang ngậm mông thiếu niên.

"...... Hức...... ư ư......" Dung Nhứ bị tra tấn đến thần chí không rõ, vòng chân qua ôm lấy vòng tay thanh niên, yếu ớt nói, "Muốn......"

Khóe miệng Cố Ánh Liễu không kìm được mà nhấc lên, vỗ mạnh lên mông thịt thiếu niên một tiếng thật vang, làm cậu lại xấu hổ chôn mặt trong chăn gấm.

Y bế thiếu niên lên, nhặt xiềng xích trên giường khóa lấy mắt cá chân cậu, đặt cậu thành tư thế quỳ bò.

Cố Ánh Liễu vẫn cảm thấy không yên tâm, ngón tay vớt lấy bình bôi trơn, đổ lên lỗ sau của cậu.

Y cũng không biết, mấy thứ này toàn là đồ trợ hứng thúc tình, không ai nghĩ sẽ dùng cho Hoàng đế cả, ngoại trừ tác dụng bôi trơn còn như một loại thuốc kí©ɧ ɖụ©, để cho phi tần nào có lỗ nhỏ quá hẹp, Hoàng đế không tận hứng được.

Cú© Ꮒσα bị căng ra cực hạn, ngay sau đó một cự vật thô nóng tiến dần vào, mở rộng thịt mềm bên trong huyệt nhỏ.

Cảm giác tê dại no căng ào ào xông lên, thần kinh xung quanh c̠úc̠ Ꮒσα bị áp bức chậm chạp.

Cậu bị ȶᏂασ thẳng vào đến sụp eo, cái mông bị bắt ép nâng lên cao, nhưng đang nghênh đón ©ôи ŧɧịt̠ của thanh niên.

Hơi nóng lan tỏa hết gương mặt thiếu niên, hun đốt cậu cả người nóng bừng bừng.

Dung Nhứ sợ sệt đến mức cùng tay cùng chân mà bò lên phía trước, chưa được hai bước đã bị cánh tay to lớn vòng qua eo kéo về lại, dính chặt trên người y, "..... A a......"

"Ha......"

Thanh niên phát ra một âm thanh thỏa mãn, ôm eo cậu, cả mặt dính vào lưng cậu, không biết mệt mỏi rải từng nụ hôn lên tấm lưng mịn màng.

Mặc dù côn ŧᏂịŧ của thanh niên không làm thêm động tác gì khác, nhưng cảm giác bị nhồi đầy vẫn cứ nghiền ép chỗ mẫn cảm của cậu.

—— thình thịch.

—— thình thịch.

......

Dung Nhứ nghe được tiếng tim đập kịch liệt của thanh niên, sát bên lưng cậu, bao vây không cho phép cậu trốn đi.

Ngay sau đó, ©ôи ŧɧịt̠ to lớn bắt đầu di chuyển, quay ra đâm chọc mị thịt hoa lệ, nghiền nát chỗ mẫn cảm của cậu.

Thiếu niên bị bú ɭϊếʍ cả nửa canh giờ, cả người đã nhạy cảm đến tận cùng, huống chi lại bị thanh niên phía sau cứ thế cắm lộng, không bao lâu đã bắn tinh.

Da thịt bị đυ. đến kiều khí hồng nhạt, nhũ thịt trướng to phình phình, mặc người xoa bóp.

Thịt mềm trong c̠úc̠ Ꮒσα co rút, bao vây lấy côn ŧᏂịŧ nóng bỏng của thanh niên.

"...... A a hức......"

Dung Nhứ hoàn toàn bị thanh niên đυ. đến ngã gục, lúc sau thanh niên như cảm nhận được cậu đã thích ứng tốt, động tác càng thêm gấp rút mạnh bạo, hoàn toàn trái ngược với vẻ ngoài nhu mì của y.

Tiếng hít thở thô nặng giao triền ái muội, c̠úc̠ Ꮒσα bị ȶᏂασ đến trắng xóa, dính dớp nước da^ʍ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy xuống theo lỗ nhỏ, đáng thương cực kỳ.

"Tiểu Nhứ Nhi, gọi Ánh Liễu đi..... Gọi đi....." Cố Ánh Liễu quỳ gối đằng sau thiếu niên, nhìn đầu nấm to lớn của mình gắng gượng xông thẳng vào c̠úc̠ Ꮒσα bé nhỏ của cậu, cảm giác thỏa mãn kỳ diệu nảy lên trong lòng.

Côи ŧɧịt̠ bị thịt da^ʍ hút đến tê dại eo, cánh tay bóp lấy vòng eo của thiếu niên, y cắn chặt răng, hung hăng ȶᏂασ thẳng vào chỗ sâu nhất, yết ớt nhất của thiếu niên.

Thiếu niên nắm chặt lấy gối mềm, đôi mắt mênh mông mù sương, "Ánh Liễu..... Hức.... Từ bỏ..... A a.... Đừng....."

Cậu không biết khi làm mà gọi giường tên đối phương, có bao nhiêu chí mạng với Cố Ánh Liễu.

Thiếu niên trân quý khóc nức nở, ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ của y, không cần nói lời trái lương tâm, so với xuân dược với kí©ɧ ŧìиɧ hơn.

Đầu quả tim Cố Ánh Liễu bị câu gọi mời thiếu niên cào đến mềm nhũn, hận không thể ôm cậu tan vào l*иg ngực, thời thời khắc khắc trông chừng.

Côn ŧᏂịŧ bị kí©h thí©ɧ đột ngột tăng tốc độ, nơi giao hợp nổi bọt trắng xóa, âm thanh bạch bạch phát ra không dứt.

Thiếu niên bị đυ. đến bụng nhỏ co rút, cẳng chân run rẩy, nơi kết hợp bị cọ xát đến nổi lửa, nóng rát, mang theo chút đau đớn nhỏ nhặt.



Không đợi cậu kịp phản ứng lại, một đợt va chạm mãnh liệt lại tới, đâm đến cơ hồ cậu muốn bay ra luôn.

Lục lạc treo ở mắt cá chân rung lên leng keng, như nhắc nhở cậu thật sự bị Cố Ánh Liễu thao vào rồi.

Dung Nhứ bụm mặt, bấy giờ mới kịp phản ứng lại mình vừa làm cái gì.

Cậu vậy mà níu lấy chân Cố Ánh Liễu, cầu y đυ. mình!

Mất mặt.

Rất nhanh, cậu lại không thể tự hỏi được nữa.

Cậu giống như một con thuyền tí xíu giữa đại dương mênh mông, mà Cố Ánh Liễu lại là ngọn sóng bên dưới thuyền, nâng cậu tiến về phía trước, lại không cho phép cậu rời khỏi.

Dung Nhứ cắn lên gối mềm, muốn tự ép chính mình không phát ra tiếng rêи ɾỉ nào nữa, lại bị thanh niên đột ngột đẩy mạnh lên.

"Ánh Liễu...... A hức......"

Tốc độ thọc vào rút ra càng lúc càng nhanh, hô hấp thanh niên cũng càng lúc càng dồn dập.

Dính nhớp.

Ẩm ướt.

Tiếng nhóp nhép.

Thanh niên bẻ tay cậu đang nắm lấy gối mềm, đưa lên miệng liếʍ mυ"ŧ.

Cả hai đều một thân ướt đẫm mồ hôi, lẳng lặng dính vào nhau, giao triền, kí©h thí©ɧ.

Ngày dần dần sáng, cung nữ canh giữ ngoài cửa phòng nghe tiếng vang, mặt đỏ tai hồng.

Điền Cát bất đắc dĩ, lại đến Tuyên Đức Điện thông báo thân thể Bệ hạ không được khỏe, hôm nay không lâm triều được.

May mà Dung Nhứ đẩy hết tấu chương cho Cố Ánh Liễu làm nhưng lúc lên triều vẫn tương đối cần cù, mọi người cũng không cố chấp hỏi nguyên nhân, ngược lại lo lắng cho long thể của Dung Nhứ.

Trên thực tế cũng không sai, thân thể Dung Nhứ hiện tại đúng thật không khỏe, nhưng không phải là bị bệnh, mà là bị Cố Ánh Liễu ȶᏂασ mê ly rồi.

"Ánh Liễu...... Rách da mất...... Không được hức a......"

Dung Nhứ khôi phục một chút tinh lực, giãy giụa bò về phía trước, cậu không nhớ đã bắn ra bao nhiêu lần rồi, ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ đáng thương rũ xuống, không thể bắn ra được nữa.

"Tiểu Nhứ Nhi...... Ha...... Bé ngoan không được nói dối......"

Cố Ánh Liễu kiểm tra lỗ nhỏ của Dung Nhứ, thịt mềm mại bị y ȶᏂασ đến đổi thành màu hồng đậm, sung huyết lại có chút sưng đỏ, nhưng vẫn liếʍ mυ"ŧ thừa nhận y như cũ.

Bánh ngọt nhỏ của y, mới làm có một chút đã nức nở không muốn để y làm tiếp.

Dung Nhứ lại lần nữa bị đè ở dưới thân ȶᏂασ đến tan vỡ.

Như lưỡi dao sắc bén phá vỡ nơi mềm mại nhất bên trong, côn ŧᏂịŧ lần nữa tìm kiếm chỗ mẫn cảm, nơi đó tụ tập vô số dây thần kinh, đυ.ng nhẹ một chút đã có thể khiến thiếu niên kêu rên không ngừng.

Chỗ nhạy cảm bị ©ôи ŧɧịt̠ bự cọ qua cọ lại, kɧoáı ©ảʍ ngập đầu cứ từng đợt từng đợt trào dâng mãnh liệt.

Dung Nhứ quỳ ghé vào mép giường, cảm thấy eo sắp bị đυ. đến đứt rồi.

Thẳng đến khi Cố Ánh Liễu ȶᏂασ một phát thật mạnh, toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi lấp đầy thân thể cậu, Dung Nhứ mới nhẹ nhàng thở ra.

Thành ruột bị con cháu của Cố Ánh Liễu tưới ướt đẫm, làm cậu run rẩy, bụng trướng lên.

Thiếu niên thở hổn hển nằm rạp xuống, bụng bị bắn vừa nặng vừa xót, nhẹ nhàng động đậy cũng cảm nhận được tiếng nước róc rách bên trong.

Cố Ánh Liễu vẫn chưa đã thèm đã phải rút dươиɠ ѵậŧ ra, dịch đυ.c theo khe hở nhỏ hẹp tự trào ra, mị thịt hấp háy bị đυ. đến không khép lại được.

Y dùng ngón tay khảy khảy chất dịch, muốn lấp kín cửa động của thiếu niên, chợt bị hành động ấu trĩ này của mình làm cho bật cười.

Y không thể có hài tử.

"Ngủ đi." Cố Ánh Liễu xoa mái tóc ướt đẫm của thiếu niên.

Lần đầu tiên không nên quá mức, dễ dàng không chịu nổi, y đều nhớ rõ.

Cố Ánh Liễu ôm thiếu niên đã mệt đến ngất xỉu xuống bể tắm, rửa mặt, lại lấy bàn tay thiếu niên bao trùm lên côn ŧᏂịŧ của mình, thở hổn hển.....

【 tác gia tưởng lời nói: 】

Viết cái văn thế nhưng viết ra hiến lương cảm giác QAQ, gào khóc, thêm càng lại lần nữa kéo dài tới ngày mai

______

3000 chữ xong đầu toàn segg
« Chương TrướcChương Tiếp »