Chương 37

Đại khái là cảnh tượng Lục Trì đánh quỷ chiến võ quá chấn động, chỗ ngồi bên cạnh Lục Trì luôn trống, cho dù quỷ lên xe sau muốn ngồi cạnh Lục Trì, cũng bị những ma khác khuyên can.

Ngoại trừ ăn uống, ngẩn người nhìn phong cảnh, nhắm mắt tịnh tâm, cũng chỉ đành ghé thăm trung tâm mua sắm hệ thống, trung tâm mua sắm vị diện, thuận tiện vào công hội túc chủ gϊếŧ thời gian.

462 đã lâu không liên lạc đột nhiên gửi cho Lục Trì một tin nhắn: [ Bạn ta ơi, gần đây như nào?]

Đương nhiên, hắn không hề thật tâm hỏi han Lục Trì, Lục Trì còn chưa kịp trả lời, hắn kích động nói: [Ngươi biết không? Hôm nay ta vừa mua một "nhà hàng cao cấp có thể chứa hai nghìn người cùng lúc", trị giá ba mươi tám triệu tiền vàng! Đừng quá ngưỡng mộ ta, ta cũng làm việc chăm chỉ gần hai năm rồi mới mua được.]

Lục Trì: [?? Thế chúc mừng?]

Hắn không hề ngưỡng mộ chút nào, hắn nên nói cho 462, thật ra có thể mua một [Khách sạn hào hoa có thể phục vụ năm nghìn người dùng bữa một lúc] trị giá một trăm triệu tiền vàng không?

Hơn nữa hắn chỉ mất chưa đầy một năm.

462 căn bản không chú ý suy nghĩ tới Lục Trì, còn đang kích động nói: [Hơn nữa ngươi biết không? Ta mua "nhà hàng cao cấp có thể chứa hai nghìn người cùng lúc", mới biết là hệ thống còn sinh vật AI thông minh có thể thuê được, dù ngươi muốn đầu bếp hay phục vụ, quản lý sảnh trước hay nhân viên thu ngân, đều có thể thuê được, còn có thể thay đổi diện mạo theo nhu cầu của ngươi, rất thông minh!]

Lục Trì sửng sốt: [!!! Tốt như vậy?]

Vậy bản thân hắn không cần lo không tìm có nhân viên phù hợp nữa?

462: [Không chỉ có thế, ngươi có biết menu thần đầu bếp có tác dụng gì không? Lúc trước ta không biết, nhưng bây giờ ta phát hiện ra rằng tất cả các công thức vào đó sẽ tự động tạo ra phương thức sản xuất, nghĩa là sau khi mở nhà hàng, thật ra không cần chúng ta phải nấu ăn mỗi ngày, miễn là ngươi bằng lòng tiêu điểm tích lũy thuê đầu bếp AI cao cấp, hương vị và hình thức của các món ăn được chế biến giống hệt như khi ngươi nhập công thức!]

[Ha ha, chỉ tiếc là ta lúc trước thấy phần thưởng nhiệm vụ hàng ngày quá thấp, có lúc ta không hề nhập các món ăn vào menu thần đầu bếp, cho nên cấp menu thần đầu bếp không đủ cao.]

Không thành vấn đề, về cơ bản hắn nhập hết tất cả các món ăn!

Lục Trì nghĩ thầm, không thể tin được trả lời: [Wow! Thế đúng là tuyệt quá nhri?]

462: [Đúng đúng, vậy ngươi mau mau cố gắng đi, chỉ cần tích đủ tiền vàng và điểm tích luỹ, mua được nhà hàng cao cấp trong hệ thống, sẽ có thể mở khóa hai chức năng này giống ta!]

Lục Trì nghĩ thầm: Không cần, mấy ngày nữa ta có thể sở hữu một nhà ăn hệ thống, còn cao cấp hơn nhà hàng của ngươi [một khách sạn hào hoa có thể chứa năm nghìn người cùng một lúc].

Nhưng Lục Trì không nói cho 462 biết sự thật này, để không gây ra thù hận, bởi vì tin tức do 462 đưa ra đối với hắn rất có giá trị, nên Lục Trì thậm chí còn gửi cho 462 một hồng bao gồm 8888 tiền vàng: [ Hồng bao. Jpg Cung hỉ phát tài, kinh Xi doanh bùng nổ!]

462 vui vẻ nhận hồng bao đỏ, còn bán một đống súp gà khích lệ cho Lục Trì, suýt nữa khiến Lục Trì phải nói ra sự thật.

Sau khi trò chuyện với Lục Trì kết thúc, 462 vẫn chưa hết vui mừng, kích động và đắc ý nên lại tới công hội túc chủ để khoe khoang, sau đó…

123: [Một nhà hàng cao cấp? Thực ra cũng bình thường, nếu như thực lực cho phép, ta còn muốn khuyên ngươi mua khách sạn hào hoa, vì khách sạn hào hoa có chức năng phòng dành cho khách, bên trong có dãy phòng tổng thống rất đẹp, mỗi ngày ta đều ở đó.]

293: [Hai năm mới kiếm được một nhà hàng cao cấp? 462 ngươi không ổn đâu, một năm ta đã mua được rồi.]

099: [Ta mua được một khách sạn hào hoa trong một năm, không có ý gì khác, cũng không phải vì chức năng của căn phòng, nguyên nhân chính là anh trai ta thích cái đắt nhất.]

006: [Ha ha, ta ràng buộc với hệ thống bốn tháng đã mua được khách sạn hào hoa, ta nói mọi người ở đây đều là rác, các ngươi có ý kiến gì không?]

462: [... Hức...]

Sau đó cả nhóm trở nên hoàn toàn im lặng.

Lục Trì đã tận mắt chứng kiến cảnh 462 bị bắt nạt: […]

Hà cớ?

Đám túc chủ này mà đọ nhau đúng là đáng sợ.

Nhưng giỏi nhất vẫn là 006! Chẳng trách khi phát hồng bao cơ bản không dưới năm con số, đại lão đúng là không thiếu tiền!

Lục Trì đi xe ba ngày hai đêm, tuy rằng hiện tại tình trạng sức khỏe rất tốt, nhưng vẫn rất mệt mỏi, khi xuống xe, cả người lơ lửng, một chân nặng một chân nhẹ bước tới lối ra, đối mặt với đám ma-quỷ như thoi đưa, và dòng xe đông đúc, hắn nhất thời không phân biệt được đông tây nam bắc.

Ma đô không hổ danh là trung tâm của Ma giới, chỉ nhìn kích thước của nhà ga và những tòa nhà cao ngút tầm mắt, đã như phát triển hơn huyện Hoắc Chu hai ba mươi năm.

Khi Lục Trì đang bối rối, hắn nhìn thấy một biểu ngữ lớn ngay trước mặt, nói: "Hoan nghênh Lục Trì đến Ma đô!" dưới tấm biểu ngữ, có hai ma độc giác, bốn quỷ chiến võ và sáu ma dạ mị, sáu ma dạ mị đều mặc váy ngắn sáng màu, trên tay đều cầm bó hoa, đang múa một điệu chào mừng giống như múa cổ vũ một cách đồng đều, vừa múa vừa hô: "Hoan nghênh, hoan nghênh, nhiệt liệt hoan nghênh..."

Lục Trì nhất thời xấu hổ: "..."

Dù biết rằng đây là bài diện do A Hùng sắp xếp cho hắn, nhưng Lục Trì vẫn muốn giả vờ rằng hắn chỉ là một người xa lạ.

Cuối cùng, Lục Trì vẫn cắn răng đi tới, một tay che mặt, thấp giọng nói: "Xin chào, ta là Lục Trì, là bạn của... Ma Thần đại nhân."

Sau đó, Lục Trì được chào đón bằng những tràng pháo tay và tiếng reo hò nồng nhiệt, hai ma độc giác dẫn đầu thậm chí còn đeo vòng hoa trong tay quanh cổ Lục Trì, còn một ma vừa nắm lấy hai tay Lục Trì lắc một cách kích động, ánh mắt nồng nhiệt nhìn Lục Trì như thể hắn là vị ân nhân cứu mạng.

"Hoan nghênh, hoan nghênh. Bạn của Ma Thần đại nhân cũng là bạn của chúng ta, chúng ta đợi ngài rất lâu rồi, hoan nghênh ngài tới Ma đô."

Cảnh tượng này khiến cho đám ma-quỷ xung quanh đều dừng bước, dừng lại nhìn Lục Trì, đoán xem hắn là ai, nếu không thì đã không nhận được sự đối đãi nồng nhiệt như vậy.

Có người còn sống, nhưng thực ra đã chết, kiểu chết xã hội.

…Ví dụ, Lục Trì ngay bây giờ.

Cuối cùng sau khi lên chiếc xe bí ngô tới đón mình, Lục Trì cảm thấy cả người như tê đi.

Chiếc xe bí ngô trông giống như một quả bí ngô bẹt quá khổ, có vẻ như đã là một chiếc xe rất cao cấp ở Ma đô, chỉ có thể chứa năm người bao gồm cả tài xế, vì vậy ngoại trừ hai ma độc giác ngồi cùng xe với Lục Trì, những tên khác là quỷ chiến võ và ma dạ vị chỉ có thể đi trên một chiếc xe khác.

Ngoại trừ ghế lái quay mặt về phía trước, các ghế ở hàng ghế sau quay mặt vào nhau.

Lục Trì ngồi ở một bên, hai ma độc giác ở một bên, ánh mắt chạm nhau, không biết nên nói cái gì, khóe miệng nhếch lên một nụ cười giả tạo, nhất thời chỉ có sự xấu hổ lan rộng trong không khí.

Nhưng mà Lục Trì để ý đến hai ma độc giác đối diện đều đeo chiếc chiếc vòng hoa văn ma thuật, không cần phải nói nhất định là A Hùng phát theo lô, theo A Khắc Tư, hai tên này có lẽ là hai trong mười lý sự trưởng cấp một, địa vị không hề thấp.

Điều Lục Trì không ngờ tới chính là, trên đầu họ đều không có sừng, một tên cao khoảng hai mét, người khác cao khoảng một mét chín, vóc người thoạt nhìn khá giống Lục Trì, vẻ ngoài trông không khác gì con người, dung mạo tuy không được thanh tú cho lắm, nhưng ngũ quan khá đoan chính.

Nếu không phải trước kia thấy trên đầu A Khắc Tư cũng không có sừng, Lục Trì cũng không dám khẳng định hai người bọn họ là ma độc giác.

Lục Trì liếc nhìn ra ngoài cửa sổ xe, nhìn thấy trên đường có vài ma tộc có cái sừng dài mười mấy xăng ti mét, không cần nói cũng biết chúng nhất định là ma độc giác thật.

Điều này khiến Lục Trì đặc biệt muốn hỏi cặp sừng trên đỉnh đầu của hai tên đối diện đã đi đâu, nhưng lại sợ sau khi hỏi xong sẽ bị lộ thân phận, dù sao nói rằng gãy sừng mất trí nhớ trước mặt ma độc giác thật chắc chắn không ổn.

“Cái này….Ma Thần đại nhân có nói cho các ngươi biết tình hình của ta không?” Lục Trì hỏi, hắn không rõ đối diện hai ma độc giác đối diện hiểu tình hình của hắn như nào, nếu A Hùng nói hết với họ, vậy hắn không cần giả vờ.

Tuy nhiên, thật bất ngờ, tất cả đều lắc đầu, trong số đó, có ma độc giá tên A Da Na nói: “Không, Ma Thần đại nhân chỉ bảo chúng ta tới đón ngươi, tiếp đãi ngươi thật tốt, nhất định không được bỏ rơi ngươi."

Lẽ nào hôm nay cách đón xe khiến Lục Trì bẽ mặt do A Da Na bọn họ tự phát huy?

Lục Trì không dám hỏi, ngược lại nói: "Lần đầu tiên ta tới Ma đô, có thể nói cho ta biết tình hình ở Ma đô không?"

Về chuyện sừng, hắn hỏi A Hùng thì hơn, dù sao trước mặt hắn Lục Trì không cần giả vờ.

A Da Na và A Liệt Đan khá nhiệt tình, lập tức nói với Lục Trì về tình hình ở Ma đô, nhưng những gì họ nói giống với những gì A Hùng đã nói với Lục Trì trước đó, và nó thậm chí còn không chi tiết như những gì A Hùng đã nói, Lục Trì tránh trở lại lúc im lặng ngượng ngùng lúc nãy, nên hắn giả vờ như đang lắng nghe nghiêm túc, thỉnh thoảng gật đầu đồng ý.

Chiếc xe bí ngô đi hơn nửa tiếng chưa thấy dừng, thấy nó sắp lái từ trung tâm thành phố nhộn nhịp tới ngoại ô, vừa hay A Da Na và A Liệt Đan cũng tạm thời dừng lại để giới thiệu về Ma đô, Lục Trì bèn nói: “Còn bao lâu mới được gặp Ma Thần đại nhân thế? Còn xa không?"

Theo Lục Trì, nếu A Hùng nhờ ma tới đón hắn, vậy chắc chắn phải đưa Lục Trì tới nơi hắn ở, ví dụ như vương cung Ma Thần chẳng hạn, nhưng mà chuyện khiến Lục Trì không ngờ là A Da Na và A Liệt Đan đối diện nghe vậy, sắc mặt họ trở nên cứng đờ.

Cuối cùng, A Da Na thận trọng nói: "Cái này... Ma Thần đại nhân đã sắp xếp cho ngươi một nơi khá tốt, một lát nữa sẽ tới."

“Ồ, được.” Lục Trì không hỏi thêm câu nào, khách theo ý chủ, dù ể A Hùng sắp xếp cho hắn chỗ ở như thế nào, hắn không nên kén chọn, cũng không cần nghi ngờ. Nếu hắn muốn gây bất lợi cho Lục Trì, có thể trực tiếp ra tay, không cần dùng cách vòng vèo.

Mười phút sau, chiếc xe bí ngô dừng lại trước một trang viên rộng lớn ở ngoại ô Ma đô, trang viên dựa lưng vào một ngọn đồi, cây cối xanh tươi bao quanh, khung cảnh nhìn qua rất trang nhã yên tĩnh, chỉ là…

Nhìn xung quanh, trước mặt không có thôn làng phía sau không có cửa hàng, xung quanh hầu như không có bóng người, ngoại trừ đám A Da Na, không có bóng ma nào khác.

Lục Trì hơi nghi hoặc: "Đây là. . ."

A Da Na đột nhiên nhét một chùm chìa khóa vào lòng bàn tay của Lục Trì, cười khan nói: "Thật xin lỗi, nhưng Ma Thần đại nhân đã dặn dò ta, vậy, chúc ngài vui vẻ, tạm biệt!"

Nói xong, A Da Na vẫy tay với những con ma-quỷ khác, chúng lên xe, sau đó chiếc xe lao đi ngay trước mặt Lục Trì, để lại Lục Trì một mình đứng bên vệ đường, hỗn loạn trong gió.

Lục Trì: "...???"