Chương 38

Lục Trì đứng sững sờ đứng trước trang viên một lúc, không biết chuyện gì đang xảy ra,hắn gõ chiếc vòng hoa văn ma thuật, hỏi A Hùng chuyện gì đang xảy ra, chiếc vòng hoa văn ma thuật im như thóc, như thể nó chỉ là một chiếc vòng ngọc bích đen không có cảm xúc.

Lúc này trời đã gần tối, xung quanh ngoại trừ trang viên phía sau thì không có tòa nhà nào khác, sau khi do dự một lúc, Lục Trì khoác ba lô trên lưng cùng một chùm chìa khóa lớn mà A DA Na đưa cho hắn đi về phía trang viên. .

Chùm chìa khóa này có mấy chục chiếc, Lục Trì đứng trước cổng sắt, loay hoay khoảng mười phút mới tìm được chìa khóa chính xác, mở khóa đồng trên cổng sắt ngoài cùng, đi từ cổng sắt vào trong ngôi nhà, nhìn qua phải rộng hàng trăm mét.

Lục Trì: "..."

Đi đến trước cửa nhà, Lục Trì loay hoay một hồi mới tìm được đúng cái chìa khóa mở cửa, Lục Trì đẩy cửa đi vào, phát hiện một đại sảnh rộng rãi, bài trí xa hoa, chủ yếu là màu tím, nhìn có chút bức bối, u ám.

Lục Trì tìm thấy một bộ công tắc cạnh cửa, bật “tách” tất cả chúng lên, chiếc đèn pha lê lộng lẫy ở giữa trần nhà phát ra ánh sáng rực rỡ, đồng thời thắp sáng cả đại sảnh, xua tan rất nhiều cảm giác bức bối.

Lục Trì đi dạo một vòng trang viên ba tầng, phát hiện ngoại trừ phòng bếp cùng phòng khách, những cửa khác đều khóa chặt, cả biệt thự ngoại trừ hắn ra thì không có một ai khác, dù là người hay ma-quỷ.

Để phân biệt các loại chìa khóa, Lục Trì mỗi lần mở cửa đều dùng một cái nhãn nhỏ viết tên phòng lên chìa khóa.

Quay người lại, thì hắn phát hiện có hai chìa khoá của hai căn phòng không có trong chùm, một là phòng ngủ lớn nhất gần cuối hành lang ở tầng hai, có lẽ là phòng ngủ chính, còn lại là phòng ngủ ở tầng ba, hình như đó là một phòng lưu trữ.

Lục Trì bây giờ giống như một vị khách được chủ nhân cho phép ở lại, nhưng chủ nhân không có ở nhà, chỉ đưa chìa khóa các phòng khác, trừ hai phòng, tức là chủ nhân không cho vào. Lục Trì tò mò tới mức nhất định phải vào, tự tìm đường chết.

Ngồi trong xe mấy ngày, hắn thật sự mệt mỏi, Lục Trì chọn một dãy phòng ở lầu hai gần cầu thang, bên trong có một phòng tắm, hắn thử mở nước, vậy mà lại là nước nóng, đúng là cảm động.

Lục Trì tắm nước nóng, hắn cảm thấy thư thái hơn rất nhiều, đi vào phòng bếp ở lầu một, phát hiện trong tủ có mấy nguyên liệu như thịt khô, trứng gà, Lục Trì cũng không động vào, mà hắn lấy một ít nguyên liệu từ trong tủ lạnh siêu cấp ta, tự nấu cho hắn một bát mì, thêm trứng luộc, thịt heo và rau xanh vào, múc đầy một bát lớn, lặng lẽ ăn xong một mình rồi rửa bát, tắt đèn lên lầu đi ngủ.

Hoàn toàn không thấy có nơi nào không đúng.

Hôm sau, Lục Trì thức dậy giữa tiếng chim hót và hoa thơm, giấc này hắn ngủ rất say, khi tỉnh lại trời đã sáng, chuyện này đối với Lục Trì rất hiếm thấy, nhất là khi hắn đã quen với cách sống trong Ma giới là ngủ sớm dậy sớm.

Sau khi tỉnh lại, Lục Trì sửng sốt một hồi, có chút đầu óc choáng váng, ngẩn người nhìn nóc nhà một hồi, sau đó mới chậm rãi khôi phục suy nghĩ…

Hắn đã đến Ma đô, đang ở trong trang viên mà A Hùng đã sắp xếp cho hắn, xung quanh vô cùng hoang vắng.

Vì vậy, hắn nên làm gì tiếp theo?

Hắn có nên lập tức mang theo hành lý bỏ chạy không? Hay ở lại tiếp tục nghỉ ngơi một thời gian?

Lục Trì liếc nhìn chiếc vòng hoa văn ma thuật trong tay, quyết định tạm thời tiếp tục nghỉ ngơi, chỉ cần còn ở trong Ma giới, hắn sẽ không thoát khỏi lòng bàn tay của A Hùng, mặc dù hắn phải nhanh chóng mở nhà hàng, nhưng không gấp tới mức đắc tội với A Hùng.

Nghĩ vậy, Lục Trì lại nghỉ ngơi nửa tiếng nữa, rồi mới chậm rãi đứng dậy tắm rửa, sau đó làm cho mình một bữa sáng thịnh soạn, nấu cháo trứng ninh với thịt nạc, chiên quẩy và giò, xào chút khoai tây thái sợi với giấm, rồi vắt sữa đậu nành.

Phòng bếp của trang viên này rất lớn, còn có bàn to giữa bếp, tối qua Lục Trì đã ăn mì ở bàn to đó, hôm nay mặc dù ăn một mình nhưng bữa sáng hắn vẫn bê bữa sáng ra nhà hàng bên ngoài ăn, hắn để trên một cái bàn dài đủ cho mười hai người ăn, còn là bản mở rộng của Ma giới, Lục Trì đột nhiên có cảm giác ma quái khi "tỉnh dậy từ chiếc giường hào hoa rộng ba trăm mét vuông".

Sau bữa tối, Lục Trì lại đi dạo một vòng trong nhà, lại xác nhận ở đây ngoại trừ hắn không còn người hay ma-quỷ nào khác, hắn không biết A Hùng ném hắn tới đây là có ý gì, nhưng không thể phủ nhân đây là ngôi nhà hào hoa nhất mà hắn từng ở, cho nên Lục Trì không vội, đợi tiêu hoá thức ăn xong, hắn chạy quanh trang viên ba vòng để làm quen với hoàn cảnh xung quanh.

Mặt trước của biệt thự trang viên này đối diện với cổng, bên trái là một bãi cỏ, bên trên có một bể bơi, bên phải của biệt thự là một vườn hoa với nhiều loại hoa đua nhau khoe sắc, trông khá đẹp, phía sau là một ngọn núi, nhìn phải cao hơn hai trăm mét, đường lên núi được lát bằng những phiến đá xanh.

Lục Trì đi dọc theo con đường đá xanh đi lên núi, không sạch sẽ và ngăn nắp giống như ngôi nhà, đường trên núi có rất nhiều lá khô, dường như đã lâu không có ai đi qua, ở eo núi còn có một căn đình, sau khi lên tới đỉnh núi, Lục Trì nhìn quanh hắn thấy phong cảnh khá đẹp, nhưng cách đó hai hoặc ba ki lô mét, còn có một tòa kiến trúc trông như biệt thự, Lục Trì thậm chí còn nhìn thấy ma tộc đang đi lại và các phương tiện trên đường.

…Cũng may, xem ra chỉ hơi xa một chút, không hề ném hắn tới một nơi không có ai thật.

Hắn xuống núi với tâm trạng vui vẻ thoải mái, suy nghĩ của Lục Trì lại khác đi, hắn chợt cảm thấy trang viên này giống như một tòa lâu đài nơi các công chúa hoặc hoàng tử cao quý sinh sống, nhưng đáng tiếc chỉ có một mình hắn, một tên đầu bếp... thô lỗ.

Khi chuẩn bị trở về biệt thự, Lục Trì gõ vào chiếc vòng hoa văn ma thuật, hỏi: "A Hùng, ta ở trang viên do ngươi sắp xếp, tối nay ta định nấu chút món ăn, ngươi có muốn ăn không?"

Chiếc vòng hoa văn ma thuật im lặng vài giây, sau đó mới bất đắc dĩ lên tiếng: "Ta còn bận, buổi tối không có thời gian, nếu ngươi cần cái gì, cứ viết một mảnh giấy, để vào hòm thư bên cạnh cửa, sẽ có ma tới mang nó cho ta."

Lục Trì sửng sốt, không phải vì A Hùng sẽ đột ngột trả lời, mà vì, giọng nói lần này là giọng của một chàng trai trẻ tuổi mang theo cảm giác mệt mỏi, uể oải, phải biết rằng giọng nói của A Hùng ngày trước rất giống cậu cậu bé trong anime,vì A Hùng có cơ thể của slime, Lục Trì chưa bao giờ thấy không hợp lý, nhưng lần này, bên kia hình như đột ngột thay đổi rất thành ma khác?

"Ngươi... Ngươi là... A Hùng?"

Đầu bên kia sốt ruột nói: "Ừm, cứ thế đi, ta đang bận."

Sau đó không có sau đó nữa.

Lục Trì cả kinh, thầm nghĩ với thân phận và năng lực của A Hùng, có lẽ không thể bị ma khác cướp đi quyền không chế vòng hoa văn ma thuật, cho nên lời giải thích duy nhất chính là….hắn có thể đổi giọng?

Ai có thể ngờ được?

Đường đường Ma thần đại nhân lại là diễn viên l*иg tiếng!

Sau khi bị sốc, Lục Trì quyết định quay trở lại công việc đầu bếp của mình, vì A Hùng không đến, cả trang viên này chỉ có mình hắn, nên đây là cơ hội tốt để thể hiện tay nghề của hắn!

Mặc dù nhà hàng A Hùng vẫn chưa khai trương nhưng trung tâm thương mại vị diện vẫn có thể tiếp tục hoạt động.

Nghĩ tới đây, Lục Trì lấy ra tất cả nguyên liệu trong ba lô hệ thống và tủ lạnh siêu cấp, chất đầy chiếc bàn dài gần hai mươi mét, hắn đếm qua một lượt nguyên liệu, rồi dọn ra khỏi phòng bếp, nếu không dùng đến thì cất lại vào tủ lạnh siêu cấp.

Sau đó, tôi tìm thấy một cây bút và tờ giấy trong phòng làm việc, viết những nguyên liệu cần thiết lên đó rồi nhét vào hộp thư ngoài cổng sắt, vì A Hùng đã nói rằng có yêu quái sẽ gửi đồ đến nên anh ấy sẽ không khách sáo.

Lục Trì bận rộn không biết rằng quỷ chiến võ vừa nhận được danh sách rất bối rối, còn đi hỏi cả Ma Thần đại nhân "tôm hùm nước ngọt " là gì.

Nghe vậy, đôi mắt màu tím sâu thẳm thanh niên chỉ thản nhiên nói: "Tôm hùm nước ngọt chính là xén tóc nước, hắn còn muốn gì?"

Quỷ chiến võ lắc đầu nói: "Không, trên danh sách chỉ ghi “tôm hùm nước ngọt càng nhiều càng tốt”, không có gì khác."

Thanh niên dừng một giây, nói: "Được, ngươi có thể dẫn thuộc hạ đi bắt chúng, bắt càng nhiều càng tốt, bắt rồi mang hết cho hắn."

Khi quỷ chiến võ nhận lệnh rời đi còn đang lẩm bẩm trong lòng: Con xén tóc nước này có một đôi càng lớn, kẹp vào đúng là đau ơi là đau, tên Lục Trì đó cần nhiều xén tóc như thế làm gì? Không phá hủy trang viên của Ma Thần đại nhân chứ? Tại sao Ma Thần đại nhân không ngăn cản?

Sau khi Lục Trì làm một loạt món tráng miệng đăng lên trung tâm thương mại vị diện, trời đã gần tối, Lục Trì ra ngoài cửa nhìn, quả nhiên thấy mười rương lớn đang xếp ngay ngắn ở cửa, mỗi hộp bên trong đều có tôm hùm nước ngọt bò “hu hu”, Lục Trì thử cân một cái hộp, có cảm giác nặng gần một trăm cân.

Hắn nhìn xung quanh, phát hiện không có ma nào, nên hắn trực tiếp vẫy tay, cho mười rương vào tủ lạnh siêu cấp, sau đó nghênh ngang trở về biệt thự với hai bàn tay trắng, cảm thấy xung quanh không có ma-quỷ cũng không tồi, dùng chức năng của hệ thống cũng không hề thấy áp lực.

Lục Trì nướng tất cả tôm hùm trong đêm, sau đó đăng chúng lên trung tâm thương mại vị diện, thậm chí còn tiêu điểm tích lũy đăng lên trên trang chủ, vì vậy khi khi sáng hôm sau hắn tỉnh dậy một cách tự nhiên, tôm đã được bán hết sạch.

Mấy ngày tiếp theo, Lục Trì ngủ cho đến khi thức dậy một cách tự nhiên, tự nấu cho hắn bữa cơm, rồi rèn luyện thân thể, nhân tiện gõ chiếc vòng hoa văn ma thuật, mời A Hùng tới ăn cơm, tuy lần nào cũng bị từ chối, sau đó hắn ra ngoài thu hoạch tôm hùm, sau đó về nhà đăng món tôm hùm nướng lên đốt tôm càng treo ở trung tâm thương mại vị diện bán, tiền vàng và điểm tích luỹ của hắn đang tăng lên nhanh chóng.

Vào ngày thứ mười sau khi Lục Trì vào trang viên, anh ấy nghĩ rằng A Hùng vẫn sẽ không đồng ý với lời mời của mình, nhưng anh ấy không ngờ rằng khi anh ấy hỏi A Hùng rằng anh ấy có muốn đến ăn tối không, câu trả lời củA Hùng không còn là "Tôi là rất bận và tôi không rảnh." Thay vào đó: "Ồ, vì bạn rất kiên trì, tôi sẽ dành thời gian để đến đó tối nay."

Vừa định nói theo thói quen: “Vậy cũng được, ngày mai ta sẽ liên lạc với ngươi.” Thì Lục Trì mới phun ra chữ “Vậy”, chợt nhận ra A Hùng đã đồng ý lời mời, vội vàng đổi lời: “Vậy thì..ngươi muốn ăn món gì không? Ta nấu cho ngươi."

A Hùng không gọi món, mà nói: "Ngươi tự tính như nào."

Sau đó, hắn mặc kệ Lục Trì.

Lục Trì: "...?"

Cho nên, nên chuẩn bị bữa tối thịnh soạn như nào cho Ma Thần đại nhân kiêu ngạo?