Chương 49

Lục Trì lại bị đuổi ra khỏi điện Ma Thần, lần thứ nhất lạ lần thứ hai quen, lần này thay vì tức giận, hắn thậm chí còn cười ngây ngốc, vì hắn phát hiện, nguyên nhân.A Hùng đuổi hắn, chỉ đơn giản là vì xấu hổ?

… Thật dễ thương!

….Vậy ngày mai hắn nên làm gì ngon để dỗ đại bảo bối của hắn đây?

Lục Trì gần như bị mùi vị của tình yêu làm cho ngạt thở, khi hắn trở lại nhà hàng A Hùng, gắn vẫn cười ngốc nghếch, sau đó bị quản lý Lăng bọn họ mời vào văn phòng, nói rằng có việc rất quan trọng cần thảo luận với hắn.

Lục Trì nghĩ rằng nhà hàng đã gặp phải một số khủng hoảng hoặc khó khăn nào đó, nhưng 385 trong đầu đã phiên dịch: [Họ chỉ nghĩ rằng ngươi là chủ nhà hàng, từ sáng tới tối không lo việc công, chỉ ngày ngày nhớ về A Hùng, họ thấy ngươi phiền.]

Lục Trì: […]

À cái này...

Nghĩ lại thì cũng đúng, từ lúc khai trương thấy được A Hùng, trái tim của Lục Trì gần như đã treo trên người hắn.

Quản lý Lăng bọn họ cũng có thể nghe thấy kênh khi 385 liên lạc với Lục Trì, nhưng dù sao chúng không thân với Lục Trì như 385, vì vậy dù muốn nói gì đó, họ vẫn sẽ nói một cách khéo léo…

"Không biết ngươi có để ý hay không. Mặc dù doanh thu nhà hàng của chúng ta khá ổn, nhưng tiền vàng và điểm tích lũy trong hệ thống của ngươi không đủ để trang trải cuộc sống, là tổng giám đốc AI mà ngươi thuê, ta cần phải nhắc nhở túc chủ phải chú ý duy trì tiền vàng và điểm tích lũy trong hệ thống, nếu không, trong vài tháng nữa, tiền vàng của ngươi có thể không đủ để mua các nguyên liệu cần thiết cho nhà hàng, điểm tích lũy sẽ không đủ để trả lương cho chúng ta, nhà hàng cũng sẽ đóng cửa."

Sau khi quản lý Lăng nói xong, nàng còn cho Lục Trì một bản so sánh dữ liệu, số liệu cho thấy trong một tháng qua, Lục Trì đã tiêu hơn bảy mươi triệu tiền vàng, hơn hai triệu điểm tích lũy, số tiền vàng nhận được chỉ là hàng trăm nghìn, số điểm tích lũy chưa đầy một trăm nghìn.

Lục Trì: "..."

Mặc dù, nhưng mà,cũng không thể tính như thế này, dù sao thì phần lớn tiền vàng và điểm tích lũy đều được dùng để xây dựng “Nhà hàng A Hùng”, hoạt động hàng ngày không cần một lượng tiền vàng và điểm tích lũy lớn như vậy.

Lục Trì nói về suy nghĩ của mình, nhưng quản lý Lăng đã đưa cho hắn một biểu mẫu khác, trong đó sử dụng các con số và biểu đồ để giải thích rằng nếu Lục Trì không thay đổi chiến lược của mình, tổng số tiền vàng của hắn sẽ giảm xuống còn mười nghìn trong ba tháng, giảm xuống dưới mười nghìn trong mười tháng, toàn bộ nhà hàng sẽ rơi vào tình trạng khó khăn.

Lục Trì: "..."

Ừm, vì quản lý Lăng bọn họ đều là người chuyên nghiệp, Lục Trì cảm thấy mình cũng không có gì phải cố chấp, vì vậy khiêm tốn nói: "Vậy ngươi có đề nghị gì hay không?"

Quản lý Lăng bọn họ đã chuẩn bị đầy đủ trước khi tìm kiếm Lục Trì, kế hoạch và phương án thực hiện cũng đã được chuẩn bị từ trước, Lục Trì vừa mở miệng, quản lý Lăng đã đưa một đề xuất kế hoạch cho Lục Trì.

Lục Trì xem qua mười trang kế hoạch, thấy trên đó dày đặc những con số cùng hướng dẫn chi tiết, khiến hắn hơi đau đầu, vội vàng lật xem, tổng kết lại mấy điểm:

Đầu tiên, đề xuất quản lý đối với nhà hàng A Hùng là thiết lập hệ thống thẻ thành viên, tương tự như nạp một nghìn, nhận miễn phí một trăm, nạp càng nhiều thì càng nhận được nhiều, tới một cấp độ nhất định thẻ thành viên có thể hưởng quyền ưu tiên trong lúc đặt trước phòng riêng hoặc các hoạt động vui chơi giải trí, còn có thể đậu xe miễn phí.

Thứ hai là để giải quyết tỷ lệ thuê phòng hiện nay khá thấp. Để tránh lãng phí tài nguyên, họ đề xuất thiết lập bữa sáng tự chọn, ngoài ra các trải nghiệm hoạt động vui chơi giải trí cũng có thể được gói trong việc thuê phòng, như thế có thể gộp giá tiền ăn sáng tự chọn miễn phí và trải nghiệm hoạt động vui chơi giải trí vào, tăng tỷ lệ lấp đầy thuê phòng.

Thứ ba là giải quyết vấn đề tiêu hao điểm tích lũy và tiền vàng của Lục Trì trong hệ thống, họ đề nghị Lục Trì tìm kiếm hai đến ba loại nguyên liệu chất lượng cao, giá rẻ trong Ma giới, sau khi gia công, đăng lên trung tâm thương mại vị diện, coi như sản phẩm của Lục Trì, đầu tư chút phí quảng cáo để tăng doanh thu, sau đó thuê một đầu bếp AI hỗ trợ chế biến, cung cấp ổn định lâu dài, tạo thành hiệu ứng thương hiệu. Miễn là điểm lợi nhuận có thể chấp nhận được, như thế có thể trở thành một cách để tăng điểm tích lũy và tiền vàng.

Sau khi xem qua một lượt, Lục Trì gật đầu nói: "Đề nghị của ngươi rất tốt, nhưng có một điểm, không cần bữa sáng tự chọn, ngươi vừa tới Ma đô, có lẽ không rõ sức ăn của ma tộc, nếu mở bữa sáng tự chọn, đại khái chưa tới một tháng ta đã tuyên bố phá sản."

Cười chết mất, khi bắt đầu xây dựng nhà hàng A Hùng, Lục Trì biết rằng có thể thêm bữa ăn tự phục vụ miễn phí, nhưng sao hắn không thêm vào?

Bởi vì Lục Trì biết rất rõ, chỉ cần hắn mở bữa ăn tự phục vụ,đám ma tộc có dạ dày cực lớn có thể khiến hắn phá sản.

Quản lý Lăng bọn họ: "..."

Vì vậy, sau khi cân nhắc, bữa sáng tự chọn trở thành bữa sáng đặc biệt, khẩu phần có hạn, tự chọn hay gì, Lục Trì thật sự không kham nổi.

Lục Trì thấy hệ thống thẻ thành viên mà quản lý Lăng bọn họ đề cập đến trong phương án khá hợp lý, nên đã đồng ý, cuối cùng chỉ còn vấn đề kiếm điểm tích lũy và tiền vàng trong hệ thống.

Trong số các nguyên liệu hiện có ở Ma giới, tôm hùm nước ngọt là sự lựa chọn tốt nhất, nhưng vì liên quan đến việc cung cấp lâu dài, có thể sẽ gây ra một số tác động đến môi trường sinh thái hiện có của Ma giới, Lục Trì cảm thấy rằng cần thiết thương lượng với A Hùng trước. Vì vậy, hắn gõ vào chiếc vòng hoa văn ma thuật trước mặt quản lý Lăng trước: "Ngươi có ở đó không, A Hùng? Ta có chuyện muốn hỏi ngươi."

Giọng A Hùng truyền đến từ chiếc vòng hoa văn ma thuật: "Chuyện gì thế?"

Trực tiếp nói là bán đồ trong hệ thống thì không được, Lục Trì nói: "Ngươi có biết Ma giới có một thứ gì có cùng tính chất với tôm hùm không, chính là số lượng lớn, đã biến thành dịch hoặc sắp biến thành dịch không?"

A Hùng suy nghĩ một lúc rồi trả lời: "Ngoài tôm hùm, còn có châu chấu và sâu nhảy."

Lục Trì rất quen với châu chấu, nhưng: "Sâu nhảy là cái gì? Ngươi có thể gửi cho ta một ít được không?"

A Hùng nói: "Được, mai ta bảo chúng bắt một ít giao cho ngươi."

Ngày hôm sau, Lục Trì có được sâu nhảy im lặng một lúc... Đây mẹ nó không phải là tôm tít à? Sao nhìn bản đồ của Ma giới hình như không có vùng biển nào, sao nó có thể sống ở nước ngọt?

Vì vậy Lục Trì lại liên lạc với A Hùng: " Ma giới có rất nhiều sâu nhảy à?"

A Hùng khẳng định trả lời: "Rất nhiều."

Lục Trì hơi tò mò: "Chúng sống ở đâu?"

A Hùng: "Miễn là có nước, đều có thể sống được, còn có một vài con chui dưới bùn vào ngày hạn hán, chỉ cần tới mùa mưa, chúng sẽ sống lại."

Lục Trì nghe vậy hơi kinh ngạc, xem ra tôm tít đã tiến hóa ở Ma giới, sức sống của nó mạnh mẽ như vậy.

Tuy A Hùng không biết rõ Lục Trì muốn sâu nhảy để làm gì, nhưng hắn có thể đoán được 80% là có liên quan đến ăn uống, cho nên hiện tại hắn chỉ quan tâm một vấn đề: "Có ăn được không?"

Lục Trì bắt một con tôm tít dài gần một thước, quả quyết nói: “Được, muốn ăn thử không?”

Bởi vì 385 vừa đưa ra kết quả đánh giá là…

[Tôm tít nước ngọt…

Mức độ ngon: 3 sao (hương vị bình thường)

Hàm lượng nguyên khí: bình thường

Hiệu quả đặc biệt: rèn luyện thân thể]

A Hùng không chút do dự đáp: "Được."

Menu mà 462 mua cho Lục Trì không ghi công thức của tôm tít, nhưng Lục Trì nấu ăn lâu như vậy nên cũng học được một số mánh khóe, hắn nhớ lúc trước hắn ăn tôm tít đều là xào muối tiêu, chỉ cần hơi động não, cũng có thể đoán được cách làm đại khái.

Trước tiên Lục Trì thả tôm tít đã làm sạch vào trong chảo dầu trong hai phút, sau đó vớt ra để thấm dầu, đổ gần hết dầu chiên tôm tít ra, chỉ giữ lại một ít ở đáy nồi, sau đó cho hành lá, gừng, tỏi băm nhỏ, hạt tiêu vào phi thơm rồi đổ tôm nõn đã thấm dầu vào xào.

Trong quá trình xào, Lục Trì cho từng loại nước tương, dầu ăn, muối, hạt tiêu vào nồi, mùi thơm của tôm tít còn chưa ra lò đã tỏa ra mùi thơm.

Lục Trì bảo 385 đánh giá tôm tít sau khi ra lò một lần nữa, kết quả là…

[Tôm tít nước ngọt, sau khi nấu bởi Lục Trì…

Mức độ ngon: 4 sao (ăn ngon)

Hàm lượng nguyên khí: bình thường

Hiệu quả đặc biệt: rèn luyện thân thể]

Lục Trì bóc một con, tự nếm thử trước, hắn thấy thịt của con tôm tít nước ngọt này săn chắc, dai hơn tôm tít mà hắn đã ăn trước đây.

Món tôm tít của Lục Trì làm xong chưa được bao lâu, bên ngoài truyền đến tin tức Ma Thần Chủ đã đến, Lục Trì vội vàng bê một bát lớn tôm tít xào muối tiêu đến ban công phòng tổng thống trên tầng sáu….mặt trời sắp xuống núi, lần này hắn có thể thắp nến!

Nếu có cô gái nào được Lục Trì đối xử với "lòng hiếu khách" như vậy, chắc chắn sẽ muốn phàn nàn: Bữa tối dưới ánh nến không có rượu vang đỏ và bít tết, mà phải bóc vỏ tôm tít, Lục Trì, tên nhà quê như ngươi e là hiểu lầm về từ lãng mạn đúng không?

Nhưng A Hùng vẫn thích bộ này, hắn không cảm thấy có gì không ổn, thậm chí còn rất vui vẻ, bởi vì dãy nến nhỏ trên bàn vừa nhìn là biết Lục Trì cố tình chuẩn bị.

…Xinh quá!

Từ khi đến Ma giới, Lục Trì chưa từng ăn hải sản, tôm tít lần này tuy là loại nước ngọt, nhưng mùi vị rất ngon, Lục Trì còn tưởng hắn đang ăn đại tiệc hải sản.

Ngoài tôm tít Lục Trì còn yêu cầu người phục vụ AI mang đến một ít tôm hùm, tôm bún tỏi, tôm luộc, tôm chiên dầu, vì vậy bữa tối hôm nay có thể nói là tiệc tôm.

Vì A Hùng uống không được nhiều, nên Lục Trì đã mua hai chai nước có ga ở trung tâm thương mại vị diện, để cho A Hùng chọn một chai, A Hùng chọn chai Sprite trong suốt, vì hắn nhìn chai Coca có màu đen như thuốc của ma y.

Món chính của ngày hôm nay, tôm tít tuy rất ngon, nhưng lúc bóc khá rắc rối, Lục Trì đưa cho A Hùng một chiếc đũa, hắn cầm một chiếc, rồi A Hùng cách bóc vỏ tôm tít.

"Tôm tít tuy không dễ bóc nhưng chỉ cần nắm vững kỹ năng thì rất đơn giản. Đầu tiên tìm khớp nối thứ hai dưới đuôi, sau đó cắm đũa vào như thế này, sau đó nghiêng sang hai bên trái phải, để vỏ tách khỏi thịt, cuối cùng dùng đũa lật vỏ tôm lên như này, như thế sẽ được tất cả phần thịt tôm!"

A Hùng gật đầu tỏ vẻ mắt đã hiểu, nhưng khi hắn thử, tay hắn lại nói với hắn là hắn không biết bóc, không phải không thể chọc đũa vào được, mà sau khi chọc vào đã chọc đứt lìa con tôm, nhưng Lục Trì ở đối diện vẫn luôn mỉm cười, nhìn chằm chằm vào mọi hành động của hắn, y khiến A Hùng cảm thấy rất xấu hổ.

Ma Thần đại nhân, sao lại không làm gì được một con sâu nhảy?

Nghĩ đến đây, A Hùng đặt đũa xuống, trực tiếp dùng tay bóc vỏ tôm một cách thô bạo, kết quả là ngón tay của hắn vô tình bị cạnh cứng, sắc của vỏ tôm cắt phải, để lại một vết thương nhỏ khoảng một xăng ti mét. Máu rỉ ra từ vết thương lập tức chảy ra.

A Hùng: "..."

A!