Chương 75

Sự đáng ghét của Lục Trì không chỉ nhắm vào một mình Liêu Bác Phong, hắn còn nhìn Hoàng đế bệ hạ cười nói: "Bệ hạ, đã đến lúc người thực hiện lời hứa!"

Hoàng đế bệ hạ: "..."

Dưới ánh mắt theo dõi của mọi người, Hoàng đế bệ hạ cũng có chút không nói nên lời: "Ngươi…Bác Phong vừa mới tỉnh lại, dâu thể khẳng định đã chữa khỏi..."

Lục Trì chỉ vào thiết bị giám sát được kết nối với giường bệnh của Liêu Bác Phong, nói: "Không sao đâu, giờ có thể kiểm tra nguyên soái đại nhân!" Vừa nói, Lục Trì còn cười híp mắt nhìn bác sĩ điều trị của Liêu Bác Phong, nói: "Làm phiền rồi! Bác sĩ."

Bác sĩ:"…"

Không cần kiểm tra, bởi vì các giá trị hiển thị trên thiết bị theo dõi có thể cho thấy tổn thương tinh thần lực của Liêu Bác Phong đã được chữa khỏi.

Nhưng dù vậy, Hoàng đế bệ hạ vẫn muốn ngụy biện: “Thiết bị kiểm tra này quá đơn giản, không cẩn thận, cần thiết bị quân sự tiên tiến mới có thể kiểm tra chính xác hơn.”

Lục Trì nghiêng đầu, cười gượng nói: “Cho nên Hoàng đế bệ hạ định nuốt lời?”

Hoàng đế bệ hạ: "Ta không phải, ta chỉ là..."

“Không nên như thế.” Liêu Bác Phong đột nhiên xen vào, hiện tại hắn khôi phục một ít tinh thần, đại não có thể hoạt động bình thường, hắn cau mày nghiêm túc nói: “Nói thì phải làm, nói được làm được.”

Lục Trì kinh ngạc, kinh ngạc rằng tinh thần lực mà hắn bổ sung cho bản thân có mình Liêu Bác Phong lại có thể phát huy tác dụng nhanh như vậy, nhưng ngoài mặt, hắn chỉ gật đầu tán thành: "Nguyên soái đại nhân nói đúng! Quả nhiên không hổ là nguyên soái đại nhân!"

Hoàng đế bệ hạ: "..."

Trong lòng hắn chửi Liêu Bác Phong, thầm nghĩ cho dù đối phương luôn thích chống lại mình, nhưng bây giờ Lục Trì là kẻ thù không đội trời chung của bọn họ, chẳng lẽ vì Lục Trì vừa cứu hắn, hắn liền đổi phe lựa chọn đứng cùng phía với Lục Trì?

Liêu Bác Phong có còn nhớ trách nhiệm trên người với tư cách là nguyên soái của Đế quốc không?

Do dự một lúc, Hoàng đế bệ hạ dường như cuối cùng cũng buông tay, nói: "Chuyện này không phải chuyện nhỏ, ta cũng không phải là người có quyết định duy nhất, thứ cho ta và nguyên soái đại nhân còn có các chúng nghị viên thảo luận một chút, xem như nào mới có thể đưa ra giải pháp tốt nhất.”

Lục Trì mỉm cười, gật đầu: "ĐƯợc thôi, nhưng trước khi mọi người thương thảo ra phương án giải quyết, chúng ta hãy ký một hiệp ước, nội dung là nếu giải pháp các người đưa ra không làm chúng tôi hài lòng, hoặc nếu không giải quyết triệt để vấn đề xả thải ô nhiễm, thì chúng tôi cần giá bồi thường tương ứng cho ma giới chúng ta, không thành vấn đề chứ?"

Hoàng đế bệ hạ: "..."

Tất nhiên là có vấn đề!

Hắn chẳng qua là muốn dùng thủ đoạn lôi kéo, sau đó đá bóng, tự tách mình ra ngoài, như thế vừa có thể đảm bảo thanh danh và quyền lực của mình không bị ảnh hưởng, nhưng nếu ký hiệp ước này với Lục Trì, hắn sẽ là tội nhân của Đế quốc.

Càng tức giận hơn nữa là Lục Trì căn bản không cho hắn cơ hội hối hận, lập tức nhờ 006 mở một kênh truyền tin, sau đó liên lạc với quản lý Lăng thông qua 385. Lục Chí nói qua loa tình hình với quản lý Lăng, để cô ấy mau chóng đi tìm A Khắc Tư, mau chóng soạn thảo một thỏa thuận bồi thường. Nội dung có thể thoải mái, mạnh dạn mà viết, cụ thể đợi lúc ký kết sẽ tính sau.

Ở phía Ma giới, sau khi 006 và các túc chủ khác tời đi, A Khắc Tư bọn họ vẫn luôn thay phiên nhau canh giữ lối đi giữa hai cõi trong lăng mộ của Ma Thần, lo lắng chờ đợi, trước mắt A Khắc Tư biết tình hình từ chỗ quản lý Lăng, nên lập tức chuẩn bị bút sách, phát huy tới cực hạn thiên phú, năng lực xử lý công việc. chỉ mất nửa tiếng đã soạn ra được một bản hiệp ước bồi thường vô cùng chi tiết, sau đó sẽ do quản lý Lăng quét qua rồi gửi cho 385.

Tại đây, khi Lục Trì đang đợi A Khắc Tư soạn thảo hiệp ước, đầu tiên hắn rơi vào thế bế tắc với Hoàng đế bệ hạ, sau đó khi hắn nhận được hiệp ước từ quản lý Lăng, vẫn chưa kịp mở ra, Hoàng đế đã đang đàm phán với Liêu Bác Phong bất ngờ gây rối, trước tiên hắn dùng súng hạ gục Liêu Bác Phong vẫn còn yếu, sau đó bắn thẳng vào Lục Trì, đồng thời ra lệnh cho tất cả thị vệ cùng nhau nổ súng về phía Lục Trì bọn họ.

Một số bộ phận trong đám cận vệ này thành với Hoàng đế bệ hạ, còn có một số vốn là người của Liêu Bác Phong, dù trong khoảng thời gian Liêu Bác Phong hôn mê bị Hoàng đế bệ hạ xúi giục nhiều lần, nhưng thấy Liêu Bác Phong được Lục Trì chữa lành, họ lập tức bỏ cuộc nửa đường, thấy Hoàng đế bệ hạ không chỉ ra tay, còn quay Liêu Bác Phong mòng mòng, chắc chắn là ý kiến không thống nhất, khiến họ rất khó xử, không ai biết có nên ra tay không, hoặc ra tay với ai.

Một bộ phận thị vệ có chút do dự, có một bộ phận đã nghe theo bệ hạ rút súng theo bản năng, nhất thời toàn bộ đại điện hỗn loạn.

A Hùng không hiểu bệ hạ và những người khác nói gì, trong lòng hắn vẫn luôn đề phòng, vì vậy ngay khi bệ hạ rút súng ra, hắn đã triệu hồi slime thể thần niệm, trở thành một tấm khiên slime khổng lồ trước mặt hắn và Lục Trì, chặn tất cả các tia laze cho họ, chỉ là trong quá trình này slime không ngừng tan chảy, khiến A Hùng phải cau mày.

Bên kia, Hoàng đế bệ hạ thấy không bắn trúng Lục Trì, nên hắn dứt khoát từ bỏ tấn công, sau khi hạ lệnh cho thị vệ tấn công, bản thân hắn bất ngờ quay lại lao lên chiếc xe bay…hắn định bỏ chạy,

Lục Trì cũng không ngồi yên đợi chết, nhìn thấy slime bị thương, hắn lập tức ôm A Hùng bay lên không trung, A Hùng nhanh chóng thu hồi slime thể thần niệm.

Lục Trì ôm A Hùng không ngừng di chuyển tức thời, thay đổi vị trí, nhưng tay không ở giữa làn đạn, còn phải bảo vệ A Hùng, khó tránh vướng chân vướng tay, giật gấu vá va, mà lúc này các tú chủ khác nghe thấy động tĩnh ở đây, họ cũng đang lao tới.

Khoé mắt thấy Hoàng đế bệ hạ đã lên chiếc xe bay lao đi, trong lúc cấp bách, Lục Trì vừa ôm A Hùng tránh tia laze, vừa dùng hắc ma pháp lên người Hoàng đế bệ hạ, đến hắn cũng không kịp nghĩ rốt cuộc là hắc ma pháp gì, chỉ muốn ngăn không cho đối phương chạy thoát theo bản năng, sau đó hắn thấy Hoàng đế bệ hạ biến thành... con lười làm gì cũng siêu chậm dưới tác dụng của hắc ma pháp.

Lúc này đám người 006 cũng đã tới chiến trường, bọn họ lần lượt bắt đầu tìm cơ hội dùng mạnh nhất, người có nguyên hình là một cái cây hình như có thể mọc ra dây leo dài vô tận, nhất thời, có rất nhiều dây leo mọc ra như roi, có dây leo hất tung vũ khí trong tay thị vệ, có dây leo trói người lại, còn có dây lại đánh cho thị vệ phải kêu khóc ...

Đương Khang lao vụt tới hất tung không ít thị vệ lên không trung, con rắn hai đầu phun ra một làn sương độc, cũng khiến nhiều thị vệ hôn mê, 006 chỉ cần vỗ nhẹ cánh, đám thị vệ đều bốc cháy, ngọn lửa này không thể dùng nước hoặc các các dụng cụ chữa cháy khác dập, cách duy nhất là cởi bỏ quần áo đang cháy.

Trong chốc lát, có người bay trên trời, có người ngất xỉu trên mặt đất, có người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ chạy, toàn bộ cung điện hỗn loạn, còn có một con lười đang chậm rãi khởi động chiếc xe đang tăng tốc, nhưng đôi chân vốn không linh hoạt không thể chạm vào phanh xe.

Một con dao chặt xương bằng thép tinh luyện đặt trên cổ của con lười, nhìn theo chuôi dao, thấy Lục Trì đang cười nói: "Bệ hạ, xin lỗi đã đắc tội với ngài."

Con lười:"…"

Đại khái là thấy Lục Trì biến Hoàng đế bệ hạ thành con lười, đám người 006 cũng dừng tấn công, lần lượt dùng hắc ma pháp, sau một lúc, đột nhiên thi nhau, ngươi biến một con thỏ tai cụp, ta sẽ biến một con cừu mũi đen, ngươi biến một con chuột chũi, ta sẽ biến một con chuột lang nhà, ngươi biến một con alpaca, ta sẽ biến một con lợn sữa...

Một cung điện hoàng gia nguy nga tráng lệ, cứ thế tự dưng biến thành thiên đường thú cưng dễ thương.

Có lẽ 006 bọn họ thấy hưng phấn, không ít người không tham gia vào cuộc chiến cũng bị ảnh hưởng, chẳng hạn như Liêu Bác Phong đang hôn mê và vài nhân viên y tế sợ hãi, nhân viên y tế đều biến thành vịt gọi, chuyện này vốn không có gì, quan trong là người dùng hắc ma pháp lên người Liêu Bác Phong không biết nghĩ gì, lại biến hắn thành một con cá sấu, các nhân viên y tế sợ hãi đến mức "quạc quạc", liều mạng bay khỏi Liêu Bác Phong vẫn còn đang mê man.

Sau đó, đợi Lục Trì khuất phục được Hoàng đế đã biến thành một con lười, hắn đã quay lại bảo bối nhà hắn là A Hùng…kết quả không tìm thấy.

Đối mặt với đám động vật nhỏ đang hoảng loạn chạy khắp nơi dưới đất, Lục Trì khó chịu nhìn về hướng đám người 006: "Cái này…mọi người có thấy người yêu của ta không?"

Lúc này 006 bọn họ cũng dừng lại, bởi vì ngoại trừ các túc chủ của hệ thống thần đầu bếp, còn có các con vật vừa đáng yêu lại vừa kỳ quái...

Nguyên hình là 050 của Đương Khang lúc này ngượng ngùng gãi đầu, cười nói: “Vừa rồi ta nhìn thấy một người chạy về phía ngươi, còn tưởng rằng hắn định tấn công ngươi, nên ta đã dùng hắc ma pháp, ta…ta cũng không nhớ lúc đó dùng hắc ma pháp nào…”

Lục Trì: "..."

Đột nhiên hắn biết sao 006 lại thích bắt nạt 050 rồi.

Lục Trì rất khó chịu, nhưng không phát tiết, dù sao họ đều tới để giúp hắn.

Lúc này, hắn thấy một cục hình tròn trắng xoá cố gắng bò ra khỏi đám động vật hỗn loạn, chạy thẳng về phía Lục Trì, nó chạy đến tận chân Lục Trì, sau đó ngẩng đầu lên, kêu “chít chít” hai tiếng với Lục Trì, Lục Trì cúi đầu nhìn xuống, phát hiện là một con chuột hamster nhỏ màu trắng, nó đang giơ hai chân trước lên cào vào chân hắn, như thể đang cầu cứu.

Lục Trì cảm thấy có gì đó, cúi người ôm con chuột hamster nhỏ trong tay, hắn nhìn thấy nó mở to một đôi mắt to tròn, có màu tím sẫm, hắn càng chắc chắn: "A Hùng?"

Con hamster nhỏ điên cuồng gật đầu trong lòng Lục Trì, lrồi nó lại kêu “chít chít”, còn vừa múa may vừa ra hiệu, hiển nhiên là đang cầu xin Lục Trì nhanh chóng biến hắn trở lại hình dáng ban đầu, nhưng Lục Trì …

Sắp bị cute hoá rồi a a a!

Sau đó, không biết vì Lục Trì đang nghĩ gì, hán không hề lập tức nhờ 050 giúp A Hùng giải trừ hắc ma pháp trên người hắn, mà lại vuốt ve bộ lông tơ mượt mà trên cơ thể nhỏ nhắn của hắn, nói: “Đừng gấp, bảo bối, muộn chút nữa ta sẽ giải trừ biến thân cho, ngươi nghỉ ngơi trước đi."

Nói xong, Lục Trì thả con chuột hamster nhỏ là A Hùng vào túi trước ngực, xoa nhẹ hắn qua lớp vải.

A Hùng bị cho vào túi: ???